Ở một nơi khác, trong cung điện giam giữ Kiều Linh Nhi được canh gác tầng tầng lớp lớp, đông đảo La Hán Bồ Tát cầm vũ khí, bày trận địa sẵn sàng đón địch.
Trong đại điện có một đạo kim quang ngăn cách bên trong và bên ngoài. Kiều Linh Nhi ngồi xếp bằng trên đài sen, không ngừng than thở. Haiz! Không biết Liên Hoa và Bích Du thế nào rồi. Không có mình ở bên, các nàng có gặp nguy hiểm hay không? Các nàng có nhớ mình không?
"Linh Nhi!"
"Linh Nhi, chúng ta tới cứu ngươi."
Đột nhiên tiếng hô giết vang lên bên ngoài đại điện.
Tất cả La Hán Bồ Tát trong điện đều trở nên nghiêm nghị, rối rít nhìn ra ngoài.
Kiều Linh Nhi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng reo lên: "Là Liên Hoa và Bích Du!", sau đó hắn sốt sắng hô to: "Liên Hoa, Bích Du, đừng lo cho ta! Các ngươi mau đi đi!"
Bên ngoài đại điện, Bạch Liên Hoa, Bích Du và Tiểu Bạch Long đang suất lĩnh binh tôm tướng cua tấn công Linh Sơn.
Trong lượng kiếp có nguy hiểm mà cũng có cơ duyên lớn. Bạch Liên Hoa và Bích Du là nhân duyên trời định của linh đồng chuyển thế, tất nhiên cũng được chia khí vận của Kiều Linh Nhi, có được cơ duyên lớn, đạt tới Đại La cảnh chỉ trong thời gian ngắn ngủi, khiến cho những tu sĩ khổ tu kia đấm ngực giậm chân, vô cùng chán nản.
Trong Đại Lôi Âm Tự, Di Lặc Phật Tổ ngồi ngay ngắn trên đài sen, nhìn chiến trường đang xảy ra đại chiến. Chỉ ba tên Đại La Kim Tiên mà muốn cứu Kiều Linh Nhi, đúng là nực cười!
Ngọc Diện Bồ Tát cuống quýt chạy vào trong đại điện giam giữ Kiều Linh Nhi, sốt sắng hỏi: "Thần Quang Phật đâu?"
Thần Quang Phật phụ trách trông coi Kiều Linh Nhi đi ra, trầm giọng nói: "Ta ở đây! Ta ở đây! Có chuyện gì?"
Ngọc Diện Bồ Tát vội vàng nói: "Thần Quang Phật, hiện tại Đại Lôi Âm Tự bị tập kích, Phật Tổ bị cầm chân, nơi này đã bại lộ.
Phật Tổ lệnh cho ta đến đưa linh đồng chuyển thế đi, yêu cầu các ngươi đi trấn áp loạn đảng xâm nhập Linh Sơn."
Thần Quang Phật nhíu mày, đanh mặt hỏi: "Vì sao ta không nhận được pháp chỉ?"
"Ta đã nói rồi, Đại Lôi Âm Tự bị cường giả xâm nhập, hiện tại Phật Tổ không thể trực tiếp ra lệnh.
Đừng trì hoãn nữa, nếu bọn hắn tìm thấy linh đồng chuyển thế thì tất cả sẽ kết thúc. Nếu làm lỡ đại sự Phật Tổ xưng bá tam giới, ngươi gánh chịu hậu quả sao?" Ngọc Diện Bồ Tát nghiêm nghị quát.
Toàn thân Quang Phật run lên, hắn do dự một lúc. Thanh thế chém giết bên ngoài không phải giả. Sau khi Ngọc Diện này làm tiểu thiếp của Ngưu Ma Vương, trở về Linh Sơn, nàng đã bị Định Quang Hoan Hỉ Phật từ bỏ. Nghe đồn là do hình dáng kích cỡ không phù hợp.
Trong lúc Ngọc Diện Bồ Tát tuyệt vọng nhất, Di Lặc Phật Tổ đã thu nhận nàng, cho nàng vinh quang, chắc hẳn nàng tuyệt đối không phản bội Phật Tổ.
Thần Quang Phật Đà quả quyết nói: "Ngọc Diện Bồ Tát, nơi này đành nhờ ngươi. Sau khi xong việc, ta sẽ thỉnh xin Phật Tổ thưởng công cho ngài, cho ngài trở thành Ngọc Diện Phật."
Ngọc Diện Bồ Tát lập tức vui mừng nói: "Đa tạ Phật Đà!"
"Các ngươi theo ta đi trấn áp yêu tà."
"Vâng!" Tất cả La Hán Bồ Tát trong đại điện cùng hô to đáp lời, đi theo Thần Quang Phật xông ra ngoài.
Sắc mặt Ngọc Diện Bồ Tát chợt thay đổi. Nàng vung tay lên, cánh cửa đại điện ầm ầm đóng lại. Nàng đi xuyên qua tấm chắn màu vàng, nhanh chóng rảo bước đi đến trước mặt Kiều Linh Nhi."
Kiều Linh Nhi tươi cười lên tiếng: "Nữ Bồ Tát, cuối cùng ngươi cũng đến gặp ta. Những ngày ngươi không ở đây, hôm qua ta nhớ ngươi, hôm nay ta đang nhớ ngươi, hơn nữa ta có dự cảm ngày mai cũng sẽ nhớ ngươi." Những lời âu yếm không biết xấu hổ tuôn ra ào ào. Nói lời âu yếm với nữ hài tử đã trở thành một loại bản năng của Kiều Linh Nhi."
Ngọc Diện Bồ Tát lộ vẻ mặt thẹn thùng, khẽ cắn môi, hỏi với dáng vẻ chờ mong: "Ngươi thật sự thích ta sao?"
Ánh mắt Kiều Linh Nhi vô cùng chân thành: "Đương nhiên là thật."
Hắn nở nụ cười dịu dàng rồi nói: "Khổng Tử, Lão Tử, Hàn Phi Tử, ngươi có biết mình hợp nhất với tử nào không?"
"Không biết."
"Thê tử của ta."
Ngọc Diện Bồ Tát giơ tay che ngực, bất giác lùi về sau một bước, trái tim bé bỏng đập thình thịch, sắc mặt ửng hồng. Chết mất thôi, Phật Tổ cầu hôn mình, thật sự không chịu nổi nữa rồi.
Ngọc Diện Bồ Tát hít sâu vài hơi rồi vội vàng cất lời: "Linh Nhi, ngươi đi cùng ta nhanh lên, ta giúp ngươi chạy trốn."
Hai mắt Kiều Linh Nhi chợt sáng ngời. Quả nhiên dư phụ nói không sai, người miệng ngọt thì vận khí không tệ. Hắn lập tức nhảy xuống đài sen, sốt sắng hỏi: "Chúng ta đi đâu?"
"Ngươi đi theo ta là được." Ngọc Diện Bồ Tát kéo Kiều Linh Nhi chạy về phía cửa sau.
Ngay sau đó, từng đạo Phật quang từ dưới chân Linh Sơn mọc lên. Quan Thế Âm Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Định Quang Hoan Hỉ Phật... Suất lĩnh đại quân Phật Giáo đại chiến với Phật binh dưới trướng Di Lặc Phật, đánh cho cung điện nghiêng ngả, Linh Sơn đổ nát. Đại chiến kéo dài rất lâu.
Ầm ầm! Trên Linh Sơn Phật quang nở rộ, Như Lai Phật Tổ ngồi ngay ngắn trên đài sen, xuất hiện ở Linh Sơn.
Di Lặc Phật Tổ và Nhiên Đăng Phật Tổ suất lĩnh thuộc hạ rút khỏi Linh Sơn, chạy về phía cao nguyên phía Tây.
Trong Đại Lôi Âm Tự đổ nát, Như Lai Phật Tổ ngồi ngay ngắn trên đài sen, đông đảo Phật Đà Bồ Tát ngồi san sát bên dưới, nhưng vẫn có rất nhiều vị trí trống.
Bích Du và Bạch Liên Hoa đứng bên dưới ở trong đại điện, ngẩng đầu nhìn Như Lai Phật Tổ. Không biết các nàng có nên vui vẻ vì Phật Tổ quy vị hay không, nhưng không còn trông thấy thân ảnh quen thuộc kia trên thân thể quang minh vĩ đại ấy. Kiều Linh Nhi thích nói lời tâm tình đã biến mất rồi.
Như Lai Phật Tổ nhìn hai nữ tử bên dưới, đau đầu nhức óc. Tại sao sau khi chuyển thế, mình lại có tình duyên? Lẽ nào là Nữ Oa nương nương hại mình?
Giọng nói lớn của Như Lai vang lên: "Bạch Liên Hoa, Bích Du, các ngươi có công bảo vệ linh đồng chuyển thế, giúp đỡ linh đồng chuyển thế quy vị, xứng đáng được phong thưởng.
Đặc biệt sắc phong Bạch Liên Hoa làm Thánh Mẫu Liên Hoa Bồ Tát!
Sắc phong Bích Du làm Hộ Pháp Thiện Bồ Tát!"
Trong Đại Lôi Âm Tự, tất cả Phật Đà Bồ Tát đều chắp hai tay trước ngực niệm: "Nam Mô Thánh Mẫu Liên Hoa Bồ Tát! Nam Mô Hộ Pháp Thiện Bồ Tát!"