Sau khi Hạo Thiên Thượng Đế quay lại Thiên Đình, chậm rì rì bước trong Dao Trì, cho dù là hắn bình thường nhìn không ra vui giận, nhưng lần này cũng nhịn không được thay đổi sắc mặt, lộ ra tươi cười thật lòng, nói: “Không tồi! Không tồi! Thật sự là không tồi.
Không nghĩ tới Khuê Cương kiến tạo ra được như vậy, lúc trước có phải ta đề ra yêu cầu quá thấp hay không, Khuê Cương thực sự rất giàu nha!"
Hắn nào biết rằng, vì tu kiến chỗ ngồi này của Thiên Đình, Khuê Cương đã tiêu xài hết tất cả tài bảo tích lũy được, chỉ còn kém đập nồi bán sắt, kết quả mới xây dựng xong đã bị Thiên Đình đánh cướp, hắn xâm nhập tam giới liền làm luôn một việc đó là phải sửa chữa Thiên Đình, hơn nữa phải làm cho tốt.
Một thanh âm vang lên ngoài cửa Dao Trì: “Bệ hạ, Trung Thừa Phật Giáo đứng đầu là Đường Tam Tạng cầu kiến."
Ngọc Hoàng Đại Đế đang ở bên trong Dao Trì thưởng thức cảnh đẹp dừng chân lại, nói: “Mời hắn tiến vào!"
Đường Tam Tạng mặc áo cẩm lan cà sa, tay cầm tích trượng cửu hoàn, đạp mây mù bước vào bên trong Dao Trì, xuyên qua hoa viên, đi qua cầu dài, bước qua quảng trường, bước vào chính điện Dao Trì.
Trong đại điện, Hạo Thiên Thượng Đế trên chính tọa, sắc mặt khôi phục lại thâm, trầm nhìn không ra vui giận.
Hai tay Đường Tam Tạng tạo thành hình chữ thập, cung kính nói: “Tăng nhân hạ giới Đường Tam Tạng bái kiến bệ hạ."
Hạo Thiên Thượng Đế khẽ gật đầu nói: “Đường Tam Tạng, Ngô biết ngươi với đại trí tuệ, dũng khí không sợ hãi, đi Tây Thiên thỉnh chân kinh, lại ở hạ giới lập nên Trung Thừa Phật giáo, truyền Đông Thổ đại pháp, trẫm rất thưởng thức ngươi."
Hai tay Đường Tam Tạng tạo thành hình chữ tập xoay người thi lễ cung kính nói: “Đa tạ bệ hạ thưởng thức!
Năm đó tiểu tăng bằng một thân nhiệt huyết tiến đến cầu chân kinh, sau khi chân kinh tới Đông Thổ, được Đường Vương ở hạ giới chiếu cố, truyền bá Phật giáo khắp cả nước, cũng không phải là công của một mình tiểu tăng.
Nhưng sau này, tiểu tăng phát hiện mình sai lầm rồi, chỉ cần mỗi kinh Phật không cứu được Đông Thổ, Phật giáo phương tây cũng không cứu được chúng sinh phương đông."
Hạo Thiên Thượng Đế thưởng thức nói: “Cho nên ngươi thành lập Đông Thổ Phật giáo."
“Tiểu tăng biết được thực lực của mình còn quá yếu, nhưng chỉ có thể làm hết sức, để bệ hạ chê cười rồi."
“Ha ha~" Hạo Thiên Thượng Đế cười to hai tiếng nói: “Đường Tam Tạng, ta đã nói rồi, ta thực thưởng thức ngươi, cũng không phải nói suông, ngươi có đại trí tuệ, đại dũng khí, cũng là vì Đông Thổ Phật Tổ."
Đường Tam Tạng cũng vui sướng nói: “Đa tạ bệ hạ tán thành! Lần này tiểu tăng mạo muội đến là muốn xin bệ hạ giúp đỡ."
“A? Chuyện gì?"
“Khởi bẩm bệ hạ! Lượng kiếp đã qua, Phật Tổ Như Lai cũng quay về vị trí cũ. chắc chắn phái Phật đà đến sát phạt bần tăng, tiểu tăng vô lực ngăn cản, cho nên lên Thiên Đình cầu cứu bệ hạ. Còn thỉnh bệ hạ ra mặt cho Tôn Ngộ Không Trư Bát Giới Sa Ngộ Tịnh dẫn đường cho tiểu tăng." Hai tay Đường Tam Tạng tạo thành hình chữ thập cúi đầu thật sâu.
Thần sắc Hạo Thiên Thượng Đế khẽ thay đổi, nếu thu Trung Thừa Phật giáo vào Thiên Đình, nội tình Thiên Đình chắc chắn sẽ sâu hơn vài phần.
Hạo Thiên Thượng Đế ngẩng đầu nói: “Tử Vi Đại Đế, mời đi một chuyến đến thánh điện Dao Trì."
Một trận linh quang nở rộ trước Dao Trì, bên trong linh quang Tử Vi Đại Đế mặc đế bào bước ra đi vào trong Dao Trì.
Tử Vi Đại Đế bước vào trong đại điện. liền cười ha ha nói: “Bệ hạ, vừa qua lượng kiếp, ngươi lại liền nhớ tới bản đế rồi?" Đồng thời còn kinh ngạc nhìn thoáng qua Đường Tam Tạng, làm sao hắn đến đây?
Hạo Thiên Thượng Đế khẽ gật đầu nói: “Tử Vi Đại Đế mời ngồi."
“Đa tạ bệ hạ! Tử Vi chắp tay thi lễ, ngồi xuống.
Hạo Thiên Thượng Đế tiếp tục nói: “Đường Tam Tạng, ngươi lặp lại lần nữa vấn đề ngươi gặp phải, để cho Tử Vi Đại Đế giúp ngươi một phen.
Tử Vi Đại Đế căn bản chính là Địa Tạng Vương Bồ Tát, hắn hẳn là có thể giúp ngươi."
Đường Tam Tạng kinh ngạc nhìn về phía Tử Vi Đại Đế, không nghĩ tới hắn nguyên lai là Địa Tạng Vương Bồ Tát, tuy rằng bản thân hắn rất thất vọng đối với Phật giáo, nhưng vẫn kính trọng Địa Tạng Vương Bồ Tát, nào có thể thành Phật nếu địa ngục trống không, để phổ độ chúng sinh đạt được Bồ đề càng xa càng tốt, một vị Phật đà đại đức như vậy sao có thể so sánh với các ngụy Phật khác?
Hai tay Đường Tam Tạng vội vàng tạo thành hình chữ thập thi lễ, cung kính nói: “Hạ giới tiểu tăng Đường Tam Tạng bái kiến Địa Tạng Vương Bồ Tát."
Địa Tạng Tử Vi Đại Đế đứng dậy, chắp tay thi lễ cười ha hả nói: “Ta đã sớm không phải là Địa Tạng Vương Bồ Tát nữa rồi, Tử Vi bái kiến Trung Thừa Phật Tổ."
Đường Tam Tạng tránh ra từng bước, liên tục lắc đầu nói: “Không dám nhận chi lễ của đế quân."
Hạo Thiên Thượng Đế nói: “Đường Tam Tạng, ngươi tự nói đi."
“Dạ!"
Đường Tam Tạng liền chuyện Tây Du nói hết một lần, chính là bị Kim Thiền Tử chiếm lấy thân thể, sau lại bị chưởng môn Côn Lôn trấn áp, cuối cùng cầu cứu ngân hàng tam giới, mãi cho đến khi Như Lai trở về vị trí cũ.
Tử Vi Đại Đế lắc đầu cảm thán nói: “Như Lai vẫn làm việc như vậy, chỉ nhìn vào lợi ích và quyền lợi.
Khi trước ta ở Phật giáo, chính là không đồng ý với điểm này của Như Lai, nhiều lần khuyên nhủ Như Lai, nhưng Phật Tổ không nghe ngược lại còn hận ta, từng nhiều lần muốn tính kế ta.
Con đường bất đồng không phân mưu kế, nếu Như Lai không chịu sửa đổi, trẫm cũng bỏ hắn mà đi, đến Thiên Đình tìm minh chủ nương tựa, được bệ hạ nhìn trúng, cho ta vinh quang đăng Tử Vi đế vị, thật sự cảm kích khôn xiết, giúp bệ hạ tạo phúc cho tam giới cúc cung tận tụy liều chết không sợ.
Sau khi nói xong, ôm quyền chắp tay thật sâu thi lễ với Hạo Thiên Thượng Đế, chửi bới Như Lai đồng thời cũng tỏ vẻ tán thành với Hạo Thiên Thượng Đế.