Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 1391 - Chương 1391: Còn Một Cái Nữa Là Gì

Chương 1391: Còn một cái nữa là gì

La Hầu Ma Tổ mỉm cười hiền lành với Bạch Cẩm: "Đây mới là cách hành xử mà Thiếu Tổ Ma Giới nên có, Bạch Cẩm đã làm rất tốt, ta thấy ngươi đã trưởng thành rồi.”

Nhưng khi hắn nhìn sang Khuê Cương thì lại là khuôn mặt sầm sì như bão tố: "Về phần ngươi, Khuê Cương, ngươi khiến ta quá thất vọng, chẳng những thất bại trong chiến dịch tấn công Thiên Đình mà còn đổ htse trách nhiệm lên đầu Bạch Cẩm! Ngươi nghĩ bổn tọa mù rồi?"

"Ta! Ta!" Khuê Cương Pháp Tổ trợn tròn mắt, há hốc miệng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng tựa như một con cóc khổng lồ.

“Ngươi còn muốn nói gì nữa?”

Khuê Cương Pháp Tổ vội nói: "Còn một chi tiết quan trọng nhất, Bạch Cẩm ra lệnh Vô Thiên rút lui khỏi Linh Sơn để trả Linh Sơn lại cho Phật Giáo, nhờ đó mà Phật Giáo mới sống lại, đây không phải là bằng chứng hắn trợ giúp tam giới thì là gì!"

La Hầu Ma Tổ: "Bạch Cẩm, ngươi giải thích đi!"

Bạch Cẩm cười nói: "Khởi bẩm nghĩa phụ, thật ra đó cũng là kế hoạch của ta, tựa như Khuê Cương Pháp Tổ ở Thiên Đình có mưu kế, ta cũng có mưu đồ khác với Linh Sơn.”

“Mưu đồ của ngươi chính là tặng không Linh Sơn cho Phật Giáo sao?

"Nghĩa phụ, đây chỉ là biểu hiện bề ngoài mà thôi, ta đã so sánh thực lực của Phật Giáo với Ma Giới chúng ta, Phật Giáo có Như Lai vi Chí Cường Chuẩn Thánh, Vô Thiên không thắng nổi đâu.

Chưa kể đến Nhiên Đăng Phật Tổ, Di Lặc Phật Tổ, Huyết Văn Phật Mẫu Bồ Tát, Đại Thế Chí Bồ Tát, Đại Nhật Như Lai Phật đều là Nhị Thi Chuẩn Thánh.

Quan Thế Âm Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát, Linh Cát Bồ Tát, Đại Thế Chí Bồ Tát, Định Quang Hoan Hỉ Phật, Cụ Lưu Tôn Cổ Phật, Mã Nguyên Tôn Vương Phật, Tì Lô Phật, Pháp Giới Tôn Phật, Đại Minh Vương Phật... cũng đều là cường giả Nhất Thi Chuẩn Thánh.

Hiện tại Phật Tổ chuyển thế, Vô Thiên còn có thể giữ được Linh Sơn, nhưng đợi hết ba mươi ba ngày sau, Phật Tổ trở về, thiên số nghịch chuyển.

Đến lúc đó, cường giả Phật Giáo đồng loạt ra tay, ta đảm bảo Vô Thiên không thể chịu nổi, có huy động thêm cả Ma Giáo của ta cũng không đủ. Thế nên ta đã dùng vị trí Phật Tổ hấp dẫn Di Lặc Phật Tổ, Di Lặc không chống cự được sự hấp dẫn đó nên đã phản bội Phật Tổ Như Lai, chiếm cứ Linh Sơn.

Hiện tại chúng ta đã lui về Ma Giới, nhưng lực lượng của ta vẫn không ngừng ảnh hưởng tới Phật Giáo.

Di Lặc, Nhiên Đăng, Huyết Văn Bồ Tát, Cụ Lưu Tôn Cổ Phật đều đã phản giáo, Phật Giáo tổn thất hơn phân nửa, hiện tại còn đang diễn ra nội chiến.”

Khóe miệng Bạch Cẩm nhếch lên tạo thành một nụ cười khoái trá: "Nghĩa phụ, thật ra ta không hề thất bại trong trận Linh Sơn, tất cả đều nằm trong tính toán của ta rồi.

Tuy rằng ta phải lui về Ma Giới, nhưng ta vẫn còn đang lợi dụng đám người Di Lặc, khiến bọn hắn gây rối với Phật Giáo. Hơn nữa, trận chiến nay đâu chỉ ba mươi ba ngày, mà là vĩnh viễn.

Chỉ cần Di Lặc còn sống ngày nào thì ta còn nắm trong tay một nửa lực lượng của Phật Giáo, hắn chính là thanh kiếm ta chém về phía Tam Giới, cuối cùng sẽ có một ngày kéo cả Tam Giới vào vòng xoáy chiến tranh không ngừng nghỉ.

Pháp Tổ, ta giải thích như thế đã khiến ngươi hài lòng chưa?"

"Ngươi! Ngươi!" Khuê Cương Pháp Tổ trợn mắt hoảng sợ, không ngờ hắn lại giải thích được mọi chuyện trơn tru đén thế, như vậy nghĩa là ta sắp lên thớt rồi ư?

Trong lòng Pháp Tổ rối như tơ vò, so sánh ra thì Bạch Cẩm có khả năng khuấy đục Linh Sơn, còn nắm được một nửa lực lượng Phật Giáo, khiến bọn hắn phải nghe lời Ma tộc, mà mình thì sao! Hắn đã thất bại thảm hại ở Thiên Đình rồi! Hắn không hiểu sao mọi chuyện lại như vậy? Chuyện này... chuyện này không hợp lý chút nào.

"Ha ha ha!" La Hầu Ma Tổ cất tiếng cười khoái trá: "Kế ly gián này quá tuyệt, Bạch Cẩm đã làm rất tốt, ngươi nói không sai, tuy ngươi đã rút khỏi tam giới nhưng thực tế lại không hề bại, kẻ bại chính là Phật Giáo.

Ngày sau còn dài lắm, ngươi có thể chậm rãi chơi đùa với Phật Tổ của Phật Giáo, kéo dài thêm một ngày thì Phật Giáo lại tổn thất thêm một phần.

Rất tốt, ngươi làm rất tốt, như thế mới là thủ đoạn của Ma tộc, Khuê Cương, ngươi nhìn mà học đi.”

Khuê Cương Pháp Tổ sắc mặt tối tăm, mồ hôi lạnh từ bên tóc mai tí tách nhỏ xuống, hắn cúi đầu, giọng nói ảm đạm: "Thủ đoạn của Thiếu Tổ đúng là kinh thiên địa, động quỷ thần, thuộc hạ không bằng.”

"Khiến tâm Phật nhiẽm ma niệm, mà còn là hai vị Phật Tổ, như thế còn thú vị hơn dùng binh trấn áp Linh Sơn nhiều. Ha ha! Tiểu Bạch, ngươi đúng là hiểu ta.”

Bạch Cẩm mỉm cười: "Ta cũng cảm thấy như vậy, đánh đánh giết giết chỉ là hành vi thấp kém, hài nhi khinh thường việc đó, hài nhi thích ma hóa thần phật trong yên lặng hơn, để bọn hắn nhuốm máu thay ta, đây mới là thủ đoạn mang phong cách Ma tộc.”

"Ha ha! Được lắm, ta cũng cảm thấy như vậy, lần này Phật Giáo chia làm hai, cục diện đó không chỉ một hai lượng kiếp là dẹp yên được đâu.”

"Nghĩa phụ, không phải chia làm hai, mà là chia làm ba.”

"Ồ! Chia làm ba? Còn một cái nữa là gì?" La Hầu cảm thấy rất tò mò.

Bạch Cẩm cười đắc ý: "Đệ tử của Phật Tổ Như Lai, chuyển thế của Kim Thiền Tử, cũng là người lấy kinh - Đường Tam Tạng.

Sau khi bị ta ly gián, hắn cũng đã quay lưng lại với Như lai rồi, giờ hắn đã lập nên Trung Thừa Phật Giáo ở phương Đông, giáo lý của Trung Thừa Phật Giáo chỉ giống Phật Giáo trước đây ba phần, không bao giờ còn trở lại được thể thống nhất như trước kia nữa.

Ma kiếp lần này sẽ khiến Phật Giáo sợ đến mấy lượng kiếp, vĩnh viễn nhớ kỹ năng lực của Ma Giới chúng ta.”

Bình Luận (0)
Comment