Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 1398 - Chương 1398: Đến Lúc Đó Ngươi Sẽ Biết

Chương 1398: Đến lúc đó ngươi sẽ biết

“Ôi chao!” Tiếp Dẫn thở ra một hơi thật sâu: "Chẳng lẽ ta lại không biết! Nhưng như thế đâu có lợi cho Phật Giáo!"

Chuẩn Đề Phật Tổ mỉm cười: "Ta sẽ không khuyên bảo bọn hắn, ta còn phải cho bọn hắn tài nguyên, Di Lặc đã có thứ muốn theo đuổi thì ta sẽ thả cho hắn làm, ta cũng hy vọng hắn có thể đưa Phật môn đi đến Đại Hưng, cạnh tranh với Như Lai cũng là chuyện tốt mà.

A Nan Đà!"

Một nhà sư áo trắng bước nhanh tới, vị ấy chắp hai tay lại hành lễ: "Bái kiến Phật Tổ!"

Chuẩn Đề Phật Tổ mỉm cười, hai đóa sen vàng chầm chậm bay ra khỏi Công Đức Trì rồi bay đến trước mặt A Nan Đà.

A Nan Đà vội vàng vươn hai tay nâng đóa sen vàng.

"Ngươi đưa hai bông sen này cho Di Lặc với Đường Tam Tạng mỗi người một bông, nói với bọn hắn, có thể xây Bát Bảo Công Đức Trì tại hạ giới, bọn hắn cũng dễ bề phổ độ chúng sinh.”

A Nan Đà cung kính đáp: "Vâng!" rồi xoay người bước nhanh rời đi.

Tiếp Dẫn Phật Tổ lên tiếng: "Tức là sư đệ lựa chọn giúp đỡ bọn hắn, thế thì ta sẽ nhập mộng để giảng đạo cho bọn hắn vậy.”

Chuẩn Đề Phật Tổ gật đầu: "Sư huynh lại phải vất vả rồi.”

...

Hỗn Độn bất kể thời gian, Bạch Cẩm lần lượt đi thăm hỏi chư vị trưởng bối, đến mỗi một thánh địa thì hắn sẽ ở lại một đoạn thời gian để dỗ dành các vị sư bá sư thúc, thuận tiện làm mấy món ăn cho bọn hắn. Tính đến địa điểm cuối cùng là Thanh Vi Thiên thì tam giới đã qua tám trăm năm, Nhân tộc cũng đã trải qua bốn đời.

Bạch Cẩm đang ngồi thưởng thức trà cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn trước một hồ nước trong Thanh Vi Thiên, bên cạnh là tiếng nước chảy róc rách, từng con linh ngư nổi trên mặt hồ, ánh nắng chiếu vào vảy chúng tạo thành những vệt sáng lấp lánh.

Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười: “Bạch Cẩm, ngươi định khi nào thì tiến vào hàng ngũ Chí Cường?"

"Sư bá, cái này không do ta mà phải xem cơ duyên.

Lần này lượng kiếp, Ma Tổ cố ý cho ta mượn vận khí của lượng kiếp, dùng nó để trùng kích cảnh giới Chí Cường.

Nhưng đệ tử đã được sư bá nên ta biết mượn vận khí của Ma tộc để bước vào Chí Cường còn tồn tại nhiều khuyết điểm, ngày sau khó có thể thoát ly Ma tộc. Đệ tử từ trước đến nay làm người tự do, không chịu nổi giam cầm, con hạc này không chịu vây hãm trong Ma tộc được.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ gật đầu: “Điểm này thì ngươi làm rất đúng, về sau ít liên lụy với Ma tộc thôi, Ma Tổ không phải người tốt gì đâu.”

Bạch Cẩm lập tức đáp lời: "Đệ tử hiểu! Sau khi đệ tử trở về sẽ nghĩ cách giải tán Ma Giáo, không thể để vận khí của Ma tộc làm ô uế đạo cơ của ta.”

"Chuyện này không vội.”

Ớ! Bạch Cẩm kinh ngạc nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngày xưa Nhị sư bá nhiều lần tỏ ra bất mãn với việc ta trở thành giáo chủ của Ma Giáo kia mà? Hiện tại ta muốn giải tán Ma Giáo mà Nhị sư bá lại bảo từ từ là sao?

Nguyên Thủy Thiên Tôn liếc một là biết Bạch Cẩm nghĩ gì rồi, hắn thưởng thức một ngụm trà rồi mới buông chén trà xuống, trịnh trọng: "Cả Thông Thiên và ngươi đều thế, ta không phản đối các ngươi thành lập đại giáo, cho dù đạo của Thông Thiên và ta không hợp thì ta cũng không cản trở hắn đi con đường của mình.

Lúc trước Ta phá Tiệt Giáo, lại bảo ngươi giải tán Ma Giáo đều là bởi vì các ngươi không có chí bảo trấn giáo, một khi bị vận khí của giáo chúng cắn trả thì sẽ nhận lấy hậu quả không thể tưởng tượng nổi, nhẹ thì đạo cơ tan vỡ, cảnh giới ngã xuống, nặng thì biến thành con rối cho những đại giáo lớn hơn, không thể trở lại như cũ.”

Bạch Cẩm cảm kích vô cùng: "Đa tạ sư bá quan tâm, đệ tử cảm kích đến rơi nước mắt.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn vui mừng: "Ngươi hiểu được lòng của sư bá là sư bá đã vui rồi, chớ học theo cái thói của sư phụ ngươi, ta có lòng tốt mà hắn còn không cảm kích.”

Bạch Cẩm giả vờ cười ngây ngô, ta thật không dám tiếp câu này, vội vàng chuyển đề tài: "Sư bá, sao ngài không cho ta giải tán Ma Giáo ngay lúc này?"

Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười thâm sâu: "Ngươi còn nhớ ta đã nói với ngươi những gì trước khi Phật Hưng lượng kiếp diễn ra không?"

Bạch Cẩm không hiểu, ngài nói cái gì vậy? Không có gợi ý thì ta trả lời kiểu gì? Nhưng đâu thể bảo ta không biết, hắn nghiêm mặt: "Sư bá đã dạy những gì, đệ tử đều ghi nhớ trong lòng không dám quên, cần đệ tử đọc thuộc lòng một lần sao?"

"Đọc thuộc lòng thì thôi.”

Cuộc chiến giữa Vu tộc và Yêu tộc nổ ra, Vu Tộc lui về U Minh Giới, yêu tộc lui về Bắc Câu Lô Châu.

Yêu Hoàng Yêu Đế ngã xuống nơi Bất Chu Sơn, chí bảo Hỗn Độn Chung của Yêu Hoàng bị trục xuất đến Vô Tận Hư Không.

Ta đã tìm kiếm suốt hai lượng kiếp ở Vô Tận Hư Không, trước khi Phật Hưng lượng kiếp cuối cùng cũng tìm được tung tích của Hỗn Độn Chung, định sẽ để Hỗn Độn Chung tái hiện hồng hoang ngay sau khi lượng kiếp.”

Hai mắt Bạch Cẩm nghe đến đây liền sáng rực, khẩn cấp kêu lên: "Sư bá, có phải Hỗn Độn Chung sắp xuất hiện hay không?"

Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ gật đầu, mỉm cười: “Không sai! Hỗn Độn Chung không mấy ngày sau sẽ xuất hiện.”

“Ở đâu thưa sư bá?”

“Hỗn Độn Chung xuất thế, nhất định có dị tượng, đến lúc đó ngươi sẽ biết thôi.”

"Sư bá, dị tượng ngài nói có phải là cái này hay không?" Bạch Cẩm cúi đầu nhìn xuống phía dưới, trong mắt mang theo vẻ kinh nghi.

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng cúi đầu nhìn lại, tầm mắt xuyên qua thời không trùng trùng điệp điệp, nhìn xuống hồng hoang Tinh Vực.

Ngay khoảnh khắc ấy, từng ngôi sao Thái Cổ Tinh Thần trong Tinh Vực chậm rãi phát sáng, thậm chí có thể thấy càng lúc càng sáng.

Bình Luận (0)
Comment