Jehovah giật mình, cái chung kia sao lại có lực lượng cỡ đó? Thật khủng khiếp!
Bốn thanh kiếm đóng đinh ở bốn phương, trận văn lưu chuyển, một kiếm trận cực lớn thành hình. Một đóa hoa sen màu đỏ như máu khổng lồ khó có thể tưởng tượng nở trong Hỗn Độn. Mỗi khi cánh hoa lay động đều tản ra vô vàn kiếm khí khủng bố.
"Kiếm trận thành, Tru Tiên Thí Thần!" Đóa hoa sen khổng lồ chậm rãi khép lại, giống như một cái lồng giam bao phủ toàn bộ thuyền Noah khổng lồ đến từ Thiên Đường.
Jehovah vội vàng thi triển Kim Khẩu Ngọc Ngôn, giọng nói run run của hắn vang lên giữa cơn hỗn loạn: "Thần phán, nếu muốn ánh sáng, thì sẽ có ánh sáng.”
Đỉnh tháp Thiên Đường tỏa ra chút hào quang, hào quang giống như một vầng mặt trời màu trắng nhanh chóng khuếch trương ra bốn phía. “Ầm!” thế giới tràn ngập ánh sáng.
Trong hào quang, một cây thánh giá chậm rãi dâng lên, thần thánh và uy nghiêm. Đóa sen máu lại bị quang mang của cây thập tự giá ngăn trở, không thể thành trận.
Jehovah bước ra khỏi Thế Giới Noah, hắn nói với Bạch Cẩm: "Vị thần xa lạ kia, thần khí của ngươi nằm ngoài dự đoán của ta.”
Bạch Cẩm nhìn cây thánh giá kia, sắc mặt cũng không đẹp hơn hắn là bao: "Thần khí của ngươi cũng ngoài dự liệu của ta, nhưng như vậy thì mọi chuyện mới thú vị."
Bạch Cẩm bước ra, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Thượng Đế Jehovah, vung một hình Thái Cực Đồ về phía Jehovah. Thái Cực lưu chuyển, định hỏa thủy phong.
"Ta chỉ biết một quyền, đó là quyền lực chí cao của ánh sáng!" Thượng Đế tung nắm đấm.
Ầm!
Quang cảnh trước mắt tựa như một cây nấm hải sản khổng lồ đang xòe rộng cái mũ của nó. Một đám mây nấm tạo nên từ thánh quang màu trắng khổng lồ dâng lên, Thái Cực Đồ cố gắng xoay tròn để trấn áp mây nấm, nhưng gần như ngưng trệ.
Bạch Cẩm run lên, hắn cảm giác được trong nắm đấm này ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ đến mức nào, trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, có lẽ Thượng Đế Jehovah chính là một trong ba vị Thần Vương mạnh nhất, thực lực của hắn nằm trên cơ ta.
Ầm! Hỗn Độn nổ vang, Thái Cực Đồ xé rách, đồng thười, nắm đấm ánh sáng kia cũng bị hủy diệt.
Bạch Cẩm và Thượng Đế Jehovah chớp lấy cơ hội, gần như là cả hai tung nắm đấm ra cùng một lúc, hai nắm tay va chạm tạo ra một vòng sáng hòa trộn từ hai sắc màu, nó như một gợn nước nhanh chóng lan tỏa ra khắp bốn phía, Hỗn Độn lực vặn vẹo, hai người đồng thời bay ngược ra sau cả trăm vạn dặm.
Jehovah dừng lại, hắn úp quyền trượng trong tay xuống rồi hô to: "Quang Diệu Thiên Đàng!"
Viên đá quý trên đỉnh quyền trượng sáng lên, một vầng sáng lao nhanh tới chỗ Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm ném bay Hỗn Độn Chung trong tay mình, Hỗn Độn Chung vang lên một tiếng “keng!”, vòng sáng màu trắng đang định tấn công hắn nát bấy, Jehovah kêu lên một tiếng đau đớn.
Sau vài chiêu vừa rồi, hai người đại khái biết rõ lực lượng của nhau, tu vi chân thật của Bạch Cẩm yếu hơn đối phương nhưng nhờ có thần khí Hỗn Độn Chung giúp đỡ nên thực lực có thể phát huy lại mạnh hơn hẳn Jehovah.
Thượng Đế và Bạch Cẩm đại chiến giữa Hỗn Độn, các chiêu thức Jehovah không hề hoa lệ, thậm chí trông rất bình thường nhưng lại có thể phát huy ra sức mạnh tuyệt đối, mỗi lời chiêu đều có uy lực khó lường.
Không giống như Thượng Đế, phương thức chiến đấu của Bạch Cẩm lại chú trọng đến sự hoa lệ, đủ loại đại đạo pháp tắc liên tiến bị hắn ném ra, ba ngàn đại đạo chân văn mang theo uy lực to lớn, vô lượng công đức bay múa khắp nơi, nhân dịp chiến đấu mà thu hết pháp bảo của Jehovah, hóa ra là thần thông cắn trả.
Mới một lát mà đã khiến cho Jehovah mặt mũi xám xịt, suýt nữa là buột miệng mắng chửi rồi, đây không phải là chơi xấu sao? Tại sao thần thuật của ta lại bị hắn hút hết thế kia? Chuyện này làm hắn không thể hiểu nổi.
Cuộc chiến kéo dài rất lâu, kết cuộc là tam đại Thần Vương cũng không thể đạt được thế thượng phong, ngược lại còn khiến ba thế giới lún sâu hơn.
Quân đoàn của ba thần vực tiếp tục giao chiến với đại quân Ma tộc, quân đoàn bên phe thần vực tổn thất hơn phân nửa, bắt đầu có dấu hiệu nản lòng thoái chí, quân tâm tan rã. Nhưng đại quân Ma tộc cho dù chết hết đến mức chỉ còn một người cuối cùng thì vẫn tiến công điên cuồng, nhe răng trợn mắt đòi ăn tươi nuốt sống Thần tộc, hoàn toàn không biết hai chữ lùi lại viết như thế nào? Tinh thần liều chết của Ma tộc làm cho quân đoàn của tam đại thần hệ vô cùng hoảng sợ.
Các cường giả khác thuộc liên quân ba thần vực kia cũng đều rơi vào thế hạ phong, Chiến Thần Tyr bị Tôn Ngộ Không đuổi theo đòi đánh, Chiến Thần Ares bị Dương Tiễn đánh bại, Lôi Thần Thor đấu búa với Ô Vân Tiên cũng nhận lấy thất bại.
Những người đứng khác thì hoặc là ngang tay, hoặc là thất bại, sự chênh lệch của thế giới bổn nguyên quá lớn nên dù cùng cảnh giới thì thần linh của tam thần vực vẫn kém hơn một bậc. Lí do là vì đám Vân Tiêu, Ô Vân Tiên ngộ ra pháp tắc càng thêm toàn diện hơn, cũng mạnh hơn.
Toàn bộ hồng hoang, nơi xa xa ngoài Hỗn Độn hoàn toàn lâm vào tình trạng sôi trào như nước sôi, nếu không hờ có Tứ Tượng thánh thú âm thầm ổn định hồng hoang thì chắc hồng hoang đã xảy ra hiện tượng thiên tai không ngừng, sinh linh đồ thán.