Có tiếng nói vọng ra từ bên trong Hắc Tiêu Cung: "Vào đi."
Đám người Bạch Cẩm lập tức bước vào trong đại điện, cả ba đồng loạt hành lễ: "Bái kiến Ma Tổ (nghĩa phụ)."
La Đình Ma Tổ ngồi ngay ngắn trên chủ vị, trong mắt không giấu nổi vẻ vẻ vui mừng, hắn mỉm cười với bọn hắn: "Ngồi xuống đi!"
Ba người Bạch Cẩm lập tức ngồi xuống phía dưới.
Bạch Cẩm vội vàng: "Nghĩa phụ, tà thần đến từ ngoại vực có nói sẽ có thần khí báo thù chúng ta, dẫn tới chư thiên vạn giới xâm lấn hồng hoang, không biết là thật hay giả?"
La Hầu Ma Tổ gật gật đầu: "Là thật, ta đã cảm giác được bọn hắn sắp tới rồi.”
Bạch Cẩm sốt sắng: "Nghĩa phụ, ngài không nên cắn nuốt thế giới của bọn hắn nhanh như vậy, trước tiên nên xoa dịu bọn hắn trước, đợi đến khi tìm được rồi hủy diệt thần khí báo thù kia rồi mới thôn phệ thế giới của bọn hắn cũng không muộn.”
La Hầu Ma Tổ cười ngạo nghễ: "Hài nhi của ta, bọn hắn chỉ là Chí Cường thôi, chẳng lẽ ta lại phải uốn gối cong lưng với bọn hắn sao?
Còn chuyện Chư Thiên Vạn Giới xâm lấn thì đừng lo, cứ để cho bọn hắn tới là được? Đừng nói một Thánh Nhân, cho dù bảy tám vị Thánh Nhân đến thì cũng có kết cục thất bại khi gặp ta mà thôi.
Thánh Nhân và Thánh Nhân cũng chênh lệch rất lớn, Thánh Nhân như Thái Thượng Thông Thiên chỉ xứng xưng là ngụy Thánh, không cần lo lắng.”
Bạch Cẩm há miệng, bây giờ ta nói ngài bị bọn ta lừa gạt thì ngài có tin không? Xong đời, nghĩa phụ thật sự nghĩ là bản thân vô địch, chẳng lẽ ngài quên chuyện trước kia ngài đã từng bị đánh ở thế giới trong mộng sao?
Khuê Cương lập tức ôm quyền, kêu lên: "Ma Tổ đại nhân, bây giờ chúng ta ứng phó như thế nào?"
Ma Tổ trầm ngưng một chút, lạnh nhạt nói: "Việc này không chỉ là chuyện của Ma Giới chúng ta. Trước tiên các ngươi cứ đi thu nạp phục hồi Chuẩn Thánh của Ma Giới. Ta sẽ đi gặp đối thủ cũ kia."
Thân ảnh La Hầu Ma Tổ tức khắc biến mất trong Hắc Tiêu Cung.
Khuê Cương Ma Tổ khó hiểu hỏi: "Đối thủ cũ mà Ma Tổ nói là ai?"
"Đương nhiên là Đạo Tổ!”
Khuê Cương không nhịn được run rẩy một cái, ánh mắt đột nhiên mở lớn thêm hai vòng, Ma Tổ gặp Đạo Tổ? Ngươi sẽ không chiến đấu đâu, phải không? Ma Tổ đại nhân đánh thắng được chứ?
Bạch Cẩm đứng dậy ngưng trọng nói: "Khuê Cương, Vô Thiên, mọi việc của Ma Giới nhờ các ngươi. Ta muốn đi tìm hồng hoang đại năng cùng nhau thương lượng đối phó ngoại địch như thế nào, hiện tại chúng ta nhất định phải liên hợp lại."
Khuê Cương lập tức đảm nhiệm nói: "Thiếu Tổ yên tâm, chờ ngài trở về, ta nhất định thu thập bọn hắn đến ngoan ngoãn phục tùng."
Bạch Cẩm sải bước đi ra ngoài, thân ảnh biến mất không thấy.
...
Trước Tử Tiêu Cung trong Hỗn Độn, một mảnh tĩnh mịch. Đột nhiên một đạo ma khí đảo qua, La Hầu Ma Tổ đột nhiên xuất hiện.
La Hầu ngẩng đầu nhìn ba chữ Tử Tiêu Cung to lớn phía trên, hừ lạnh một tiếng, sải bước đi lên bậc thang phía trước, một cước đá ra.
Phanh! Hắn trực tiếp đá văng cửa ra, đi vào.
La Hầu Ma Tổ đi vào Tử Tiêu Cung, nhìn chung quanh một cái, chậc chậc nói: "Hồng Quân, cung điện này của ngươi thật sự là quá đơn sơ, quả thực là mất mặt mà! Nếu ngươi quá nghèo, ta sẽ để Khuê Cương xây thêm một ngôi nhà nữa cho ngươi."
"Đa tạ ý tốt của Ma Tổ!" Một thanh âm già nua từ từ vang lên.
Hồng Quân vô thanh vô tức xuất hiện trên chủ vị, thần sắc đạm mạc, giống như một cỗ máy vô tình.
La Hầu nhìn Hồng Quân, sắc mặt lạnh lùng, phẫn hận nói: "Hồng Quân! Năm đó nếu không phải do ngươi, người thành Thánh nên là ta."
"Cho dù không có Hồng Quân ta, cũng sẽ có những người khác tới ngăn cản ngươi. Bởi vì tư lợi của bản thân, ngươi châm ngòi tam tộc hải lục không hỗn chiến, khiến cho phương Tây tan vỡ, linh mạch khô kiệt. Dưới nghiệp lực ngập trời như thế, làm sao ngươi có thể thành Thánh?" Giọng nói đạm mạc của Hồng Quân vang vọng trong đại điện.
La Hầu đưa hai tay ra, cười ha ha nói: "Ta không thể thành Thánh? Hồng Quân ngươi nhìn kỹ đi, hiện tại ta đã thành Thánh, dựa vào năng lực của mình đạt thành Thánh Nhân, hoàn toàn khác với những đệ tử của ngươi."
"Bổn tọa chẳng những đạt thành Thánh Nhân mà còn phá vỡ phong tỏa hồng hoang, phục hồi toàn bộ Ma Giới. Hiện tại Ma Giới đã là một thế giới độc lập lại cường đại."
"Hết thảy đều ở trong đạo."
"Ở Ma Giới, ta mới là đạo. Không có sự cho phép của bổn tọa, ngay cả tư cách đặt chân vào Ma Giới ngươi cũng không có."
Hồng Quân im lặng, duy trì thần thái hờ hững.
La Hầu nhìn Hồng Quân cúi đầu nhận thua, trong lòng sảng khoái, yên lặng phẫn hận nhiều năm đã nhất thời tiêu tán một chút, chỉ còn lại một ít.
Thanh âm lạnh nhạt của Hồng Quân vang lên: "Ma Tổ, vì sao ngươi đến đây?"
"Vạn tộc xâm lấn sắp tới, Hồng Quân, ngươi định ứng phó như thế nào?”
Hồng Quân lạnh nhạt nói: "Tất cả những chuyện này vốn có thể tránh được."
"Hồng Quân, chẳng lẽ ngươi sợ sao? Một đám người yếu đuối cũng có thể làm cho ngươi rút lui? Cũng đúng, ngươi vốn đã lùi bước hàng trăm triệu năm rồi. Nhưng ta lại không phải ngươi, loại khiêu chiến này sớm muộn gì cũng sẽ đến, vậy thì để cho nó tới sớm một chút. Ta muốn một trận chiến định ra uy thế vô địch của hồng hoang, bổn tọa muốn làm cho hồng hoang danh chấn Hồng Mông." La Hầu ngẩng đầu nhìn Hồng Quân, trong mắt hiện lên từng đạo huyết mang, ma khí sâm sâm, sát ý ngập trời.