Đột nhiên bên trong U Minh thế giới hiện lên một sách một bút, nữ tử duỗi tay ra, một sách một bút ấy lập tức rơi vào lòng bàn tay, nàng ngẩng đầu nói: "Bình tâm xuất, luân hồi lập, Hậu Thổ không còn Vu!"
Không kém gì so với uy áp của Thánh Nhân lúc càn quét hồng hoang, vô tận chúng sinh nhất thời đều cảm nhận được trên thân có thêm một tầng giam cầm.
Bạch Cẩm quỳ xuống đất bái lạy, lớn tiếng kêu: "Tán dương nương nương có công đức vô lượng, đại từ đại bi."
Thái thượng trên Dương Thủ Sơn, Nguyên Thuỷ trên Côn Luân Sơn, Thông Thiên trên Kim Ngao Đảo, Oa Hoàng Thiên Nữ Oa, Tây phương tịnh thổ Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, tất cả đều xoay người hành lễ, Hậu Thổ lấy lòng đại từ bi lập xuống luân hồi cho nên bọn hắn cần phải làm lễ.
Vô tận chúng sinh của hồng hoang đều cúi người xuống, cung kính hô lên: "Bái kiến Bình Tâm nương nương đại từ đại bi."
Uy áp bao phủ khắp hồng hoang tiêu tán đi, thiên địa tối sầm cũng sáng trở lại như ban ngày. Chúng sinh đứng lên, một phen hoảng hốt, sau đó thi nhau nhao nhao bàn tán ầm ĩ.
...
Trên không trung Bàn Cổ Điện, Chúc Dung cười to hào sảng rồi hô lên: "Ha ha ha, Thánh Nhân, Vu tộc ta cũng xuất hiện một vị Thánh Nhân, cái gì mà không có Hồng Mông Tử Khí thì không thể thành Thánh, con mẹ nó toàn là nói láo cả. Đại ca, chúng ta đi gặp tiểu muội thôi."
Đế Giang cũng không khỏi lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Đi!"
Chúng Tổ Vu chạy ầm ầm hướng về phía huyết hải.
Huyết Hải nằm ở tầng thấp nhất dưới hồng hoang, hiện giờ cũng chính là môn hộ của U Minh thế giới.
Bên trên huyết hải, Minh Hà đứng thẳng, cảm khái mà nói: "Hậu Thổ Tổ Vu đại từ đại bi, ta đây không thể so bì!"
Bạch Cẩm cũng đứng dậy từ dưới đất, thần sắc mang theo sự thương cảm, Hậu Thổ đã không còn nữa.
Rầm! Mười một cỗ khí tức mãnh liệt xông ra huyết hải khiến cho toàn bộ huyết hải ầm ầm nổi sóng lớn.
Bên trong U Minh thế giới, thần sắc Hậu Thổ khẽ biến, cánh tay vung lên, thân ảnh trước mặt Bạch Cẩm lập tức biến mất.
Minh Hà hơi cau mày một chút, sau đó thân ảnh hắn cũng biến mất trên không trung huyết hải.
"Ha ha ha, tiểu muội, chúng ta tới tìm ngươi đây." Một giọng cười càn rỡ vang lên thật lớn.
Thân thể khổng lồ của mười một vị Tổ Vu xuất hiện phía trên Huyết Hải, nhất thời bọn hắn đều cảm nhận được một màn chướng trong không gian, bước ra một bước vọt thẳng vào trong.
Bên trong U Minh thế giới yên ắng tĩnh mịch, Bình Tâm đang đứng rất an tĩnh. Rầm! Mười một vị Tổ Vu lập tức xông vào trong.
Đế Giang cười ha hả, nói: "Ta còn tưởng muội tử muốn rời bỏ chúng ta mà đi rồi chứ! Trêu chọc ta suýt chút nữa thì phát khóc, tiểu muội, ngươi thật là nghịch ngợm!"
Chúc Cửu Âm đắc ý nói: "Kế hoạch của muội muội quả thực rất hay, nhất cử liền trở thành Thánh Nhân, để ta xem bây giờ Yêu tộc làm thế nào tranh phong với chúng ta? Đến cả Nữ Oa cũng không thể khiến ta hoảng sợ."
Huyền Minh hưng phấn kêu lên: "Tỷ tỷ, chúng ta cùng nhau đi tiêu diệt Yêu tộc."
Mười một vị Tổ Vu ai nấy đều vô cùng phấn khởi, hai mắt đỏ rực giống như hiện giờ bọn hắn đã san bằng được Yêu tộc, trở thành nhân vật chính trong thiên địa.
Bình Tâm chắp tay thi lễ, nói: "Địa phủ Bình Tâm bái kiến chư vị Tổ Vu!"
Mười một vị Tổ Vu lập tức sững sờ, tiếng cười ngưng bặt, trong lòng bọn hắn dâng lên một cỗ bất an.
Đế Giang cau mày, nói: "Tiểu muội, ngươi như vậy là có ý gì?"
Bình Tâm đứng dậy, bình thản nói: "Thế giới đã không còn Hậu Thổ, Bình Tâm không còn Vu."
Chúc Cửu Âm không thể tin nổi nói: "Ngươi muốn vứt bỏ thân phận Tổ Vu của mình? Muốn vứt bỏ huynh muội ta ư?"
Bình Tâm yếu ớt thở dài, nói: "Tổ Vu Hậu Thổ đã hoá thân luân hồi, ta là Bình Tâm thần linh."
Đế Giang chân thành nói: "Chúng ta không quan tâm, tiểu muội, trở về đi? Chẳng lẽ ngươi muốn vứt bỏ chúng ta mà đi? Ngươi nghĩ xem Hậu Thổ bộ lạc của chúng ta, còn có hàng ngàn vạn tộc nhân đều đang đợi ngươi!"
Ánh mắt Bình Tâm hơi dao động, nhưng nàng lại lắc đầu, ảm đạm nói: "Bình Tâm không thể rời khỏi nơi luân hồi, chi bằng mấy vị đạo hữu hãy về đi!"
Chúc Dung phẫn nộ kêu lên: "Ngươi trở thành Thánh rồi liền xem thường huynh đệ bọn ta?" Nói rồi bèn vươn tay ra chộp lấy Bình Tâm.
Bình Tâm vung tay lên, sức mạnh dời núi lấp biển không có cách nào chống lại mênh mông tuôn ra, trong nháy mắt, mười một vị Tổ Vu "bịch" một tiếng liền biến mất khỏi U Minh thế giới.
Bình Tâm chậm rãi hạ tay xuống, thở dài một hơi, ánh mắt tràn ngập vẻ thê lương nhìn xung quanh địa phủ, địa phủ ầm ầm biến động, từng tòa kiến trúc đột ngột mọc lên từ dưới đất.
...
Không hỗn loạn như hồng hoang đại lục, Kim Ngao Đảo phía trên Đông Hải vô cùng yên bình.
Bên trong Bích Du Cung, Thông Thiên đang ngồi khoanh chân.
Đột nhiên Bạch Cẩm hiện lên, hắn quay đầu nhìn xung quanh một chút, lần này ấy vậy mà không bị choáng, hắn lập tức quỳ xuống bồ đoàn, cung kính nói: "Đệ tử bái kiến sư phụ!"
Thông Thiên gật đầu, nói: "Cảm giác lần này như thế nào?"
Bạch Cẩm cúi đầu, bộ dạng thương cảm, nói: "Sư phụ, chuyện Nhân tộc bị diệt cũng có một phần nghiệp lực của đệ tử, trong lòng đệ tử khó có thể cảm thấy bình an, sau này sợ sẽ bị tâm ma quấy nhiễu."