Giữa đám đông vây xem có rất nhiều đệ tử ngoại môn mới nhập nhìn Bạch Cẩm với ánh mắt kinh ngạc, Thái Ất Kim Liên.
"Thạch Cơ."
Bạch Cẩm gào lớn một tiếng, không có nửa lời đáp lại.
Đột nhiên, Bạch Cẩm nhớ ra hai tiểu thư ký tài giỏi của mình, chắc là Thạch Cơ và Cô Lương đều đi bế quan rồi.
"Triệu Công Minh."
Triệu Công Minh từ xa bay tới, chắp tay hành lễ trịnh trọng nói: "Sư huynh!"
Sắc mặt Bạch Cẩm khó coi nói: "Thu thẻ bài chứng minh thân phận của bọn hắn, canh chừng chặt chẽ, ta sẽ xử lý sau khi hiểu rõ nguyên nhân".
“Vâng!” Triệu Công Minh bay về phía mười mấy người kia.
"Dựa vào cái gì "
"Ngươi là ai?"
"Ta là Đại sư huynh, ai dám thu thẻ bài chứng minh thân phận của ta?"
...
Lập tức, cả chục người kia trở nên ồn ào, phẫn nộ la lối, cương quyết bướng bỉnh.
Bạch Cẩm bỏ qua tiếng kêu của bọn hắn, vươn tay nói: "Long Vương bệ hạ, mời vào trong!"
Lão Long Vương cũng duỗi tay ra, cúi người cười nói: "Bạch Cẩm huynh đệ, mời đi trước!"
Quy Linh thánh mẫu đột nhiên cau mày nói: "Sư huynh, ngươi dẫn hắn đến đây sao?"
Bạch Cẩm quay đầu lại, cười nói: "Vị này chính là Đông Hải Long Vương cũng là hàng xóm của Tiệt Giáo chúng ta, với tư cách là ngoại môn đầu đồ, đương nhiên ta phải đối đãi thật tốt."
Lão Long Vương của Đông Hải phất tay, nhanh chóng nói: "Không dám nhận! Không dám nhận!"
Quy Linh thánh mẫu nhướng mày, bất mãn nói: "Hắn đánh đệ tử Tiệt Giáo của chúng ta?"
Bạch Cẩm cười nói: "Ta sẽ điều tra rõ ràng, chuyện của ngoại môn này không nên phiền đến sư muội phải phí tâm."
"Ngươi..." Trong mắt Quy Linh thánh mẫu hiện lên vẻ tức giận.
Bạch Cẩm và lão Long Vương mỗi người một bên, bay về phía Tam Quang Tiên Đảo, vừa đi nói chuyện.
"Lần trước ta nhìn thấy Bạch Cẩm huynh đệ là đã biết Bạch Cẩm huynh đệ không tầm thường! Không ngờ lại là đệ tử của Thánh Nhân, địa vị tôn kính, thất kính thất kính rồi."
Bạch Cẩm cười nói: "Sao lão Long Vương lại nói vậy! Thanh Long Thánh Tôn và rất nhiều cường giả của Long tộc đã bảo vệ Đông cực hồng hoang, công đức vô lượng, đây mới thật sự đáng để người khác khâm phục."
"Aiz… huynh đệ nói quá rồi, Long tộc của ta sống ở hồng hoang, lớn lên ở hồng hoang, việc bảo vệ hồng hoang đương nhiên là nhiệm vụ của chúng ta, không đáng được khen ngợi."
"Long Vương bệ hạ quá khiêm tốn rồi, như vậy không tốt. Tuy khiêm tốn là một đức tính tốt nhưng vinh quang không thể bỏ được!"
"Khụ khụ."
"Long Vương bệ hạ bị cảm?"
"Không, là do ta cảm động quá thôi!"
…
Dưới ánh mắt dõi theo của nhiều người, cả hai càng chạy càng xa.
Ngay khi hai người rời đi, ngay lập tức rất nhiều đệ tử mới nhập môn hiếu kỳ hỏi, danh xưng 'ngoại môn thủ đồ Bạch Cẩm' bỗng nhiên nổi tiếng.
Tam Quang Tiên Đảo, trong đại sảnh tiếp khách ở Điểu Sào.
Bạch Cẩm ngồi trên chủ vị, lão Long Vương già ngồi ở dưới.
Bạch Cẩm hiếu kỳ hỏi: "Long Vương, tại sao ngươi lại xảy ra xung đột với bọn hắn?"
Lão Long Vương bất đắc dĩ nói: "Suy cho cùng chuyện này vẫn là do Long tộc ta càn rỡ. Trước đây, một số hải vực của Long tộc ta đột nhiên bị tàn sát, binh tôm tướng cá trông coi chịu thương vong nặng nề. Trong Long Cung nổ ra tin đồn, nói do đệ tử của Thánh Nhân gây ra, một số Long tộc bị ảnh hưởng bởi tin đồn này cho nên đến đây để hỏi chuyện Tiệt Giáo. Nhưng ta biết rõ đệ tử của Thánh Nhân có thân phận cao quý như thế nào, đều có Đạo Đức Chân Tiên, làm sao có thể làm ra chuyện độc ác như vậy? Vì vậy ta đã lập tức phong tỏa tin đồn rồi lên đảo thỉnh tội với Thánh Nhân."
Sắc mặt Bạch Cẩm bỗng trở nên khó coi nói: "Xác thực là tin đồn?"
Lão Long Vương gật đầu, chắc như đinh đóng cột nói: "Là tin đồn, lão Long ta đã nghiêm trị kẻ tạo ra tin đồn."
"Chỉ là tin đồn thì tốt, theo góc nhìn của Long Vương bệ hạ, là do ai làm?"
Đáy mắt của lão Long Vương thoáng hiện lên một tia nghi hoặc, ta đã nói rõ ràng như vậy rồi, Bạch Cẩm còn không hiểu sao? Vẻ mặt của hắn đau khổ nói: “Nếu ta biết được ai làm thì đã tốt, ta thật sự không tra ra được!"
Bạch Cẩm sờ cằm, trầm tư nói: “Tiệt Giáo ta là chính nhân quân tử nên chắc chắc không phải do Tiệt Giáo chúng ta làm. Loại trừ tất cả khả năng, sự thật chỉ có một." Rồi hắn vỗ đùi nói to: "Ta biết rồi, nhất định là do Yêu tộc gây ra, lần trước bọn hắn cướp đoạt Cửu Long Trầm Hương Liễn không thành, bây giờ mới trả thù."
Lão Long Vương trợn tròn mắt, lại hất nước bẩn lên người Yêu tộc nhưng cũng không có vấn đề gì, hắn như bừng tỉnh đại ngộ nói: "Hóa ra là Yêu tộc, chẳng trách ta đã nhìn thấy Yêu văn trên chiến trường."
Bạch Cẩm nghiêm mặt nói: "Tiệt Giáo ta đứng ở Đông Hải, tất nhiên phải có trách nhiệm và nghĩa vụ giữ gìn hòa bình của nó, ta nhất định sẽ tra rõ vấn đề này, đòi lại công đạo cho Nhân tộc, ngăn chặn những vụ việc như vậy xảy ra."
Lão Long Vương đứng dậy, khom lưng cúi đầu xúc động nói: "Lão Long ta thay mặt ngàn vạn sinh linh ở Đông Hải đa tạ Bạch Cẩm huynh đệ, Bạch Cẩm huynh đệ thật sự là người tốt!"
Bạch Cẩm lập tức bay xuống đỡ lấy lão Long Vương, chân thành nói: “Lão Long Vương, chúng ta đều là sinh linh của Đông Hải, suy cho cùng đều là người một nhà, đương nhiên phải thấu hiểu và hỗ trợ lẫn nhau, đoàn kết và yêu thương nhau."