Chuẩn Đề tiếp tục nhìn Bạch Cẩm, ôn tồn nói: "Bạch Cẩm tiểu sư điệt, từ lời nói vừa rồi của ngươi suy xét, dường như ngươi đã hiểu lầm ta, thật ra ta vẫn luôn luôn đối tốt với đệ tử, chưa từng ép buộc bọn hắn."
Bạch Cẩm chắp tay cúi đầu nói: "Sư thúc từ bi, đệ tử bái phục."
Bình Tâm bỗng hỏi: "Bạch Cẩm, ngươi cảm thấy Địa Tạng nên được an bài như thế nào?"
Chuẩn Đề xen vào nói: "Theo ý kiến của ta, phía trên thập điện Âm Thiên Tử nên có một vị Thống Trù giả, nắm giữ đại cục, Địa Tạng rất thích hợp."
Địa Tạng chắp tay hành lễ, nói: "Đệ tử nhất định dốc toàn lực, có lòng tin có thể thống trù đại cục khiến cho âm dương trật tự." Trong lòng của hắn ích động, sư phụ quả nhiên không hề từ bỏ ta, hóa ra lão nhân gia hắn muốn cho ta làm Minh Đế của Minh Giới.
Bình Tâm không nói lời nào.
Chuẩn Đề nhìn về phía Bạch Cẩm, ôn tồn nói: "Tiểu sư điệt, ngươi nghĩ thế nào?"
Bạch Cẩm cung kính nói: "Ý kiến của sư thúc đương nhiên cực tốt, ta tán thành hai tay hai chân."
Hắn hơi do dự một chút, lại nói: "Nhưng mà! Địa Tạng vừa mới nói với ta một chút về chí hướng của hắn, vị trí Minh Đế không quá phù hợp với chí hướng của hắn. Sư phụ ta đã từng nói, chí hướng chính là lão sư tốt nhất, nằm ở đạo, dù chết không hối hận. Sư phụ ta còn nói, một người sư phụ tốt chân chính không nằm ở chỗ hắn dạy đệ tử của mình bao nhiêu mà là hắn có hiểu rõ đạo của đệ tử và tôn trọng hắn hay không. Sư phụ ta còn từng nói, làm việc không thể duy theo sư tôn mà phải làm việc mà bản thân nên làm. Sư phụ ta đã nói..."
Chuẩn Đề nhấc tay một cái, tức giận nói: "Dừng!"
"Ách..." Bạch Cẩm lập tức ngậm miệng.
Chuẩn Đề nghi ngờ nói: "Đây thật sự là những điều Thông Thiên sư huynh nói?"
Bạch Cẩm kiên định gật đầu nói: "Chắc chắn một trăm phần trăm, sư phụ ta có danh là Đại Giáo Dục Gia và là Đại Tư Tưởng Gia của Đông Hải, vạn tiên sùng bái, tiên thần tôn vinh."
Chuẩn Đề có chút mê mang, đây là Thông Thiên vừa khó chịu cái liền chém người mà ta quen sao? Sau khi thành Thánh lại có biến hóa lớn như vậy?
Bình Tâm gật đầu vừa cười vừa nói: "Thông Thiên sư huynh nói rất có lý."
Địa Tạng uyển chuyển nói: "Thật ra vị trí Minh Đế kia, ta vẫn có thể..."
Bạch Cẩm nhấc tay một cái nói: "Ngươi đừng nói chuyện, ta biết áp lực của ngươi, để ta nói." Giơ ngón tay cái lên nói: "Ta hiểu ngươi!"
Trong lòng Địa Tạng dâng lên một cỗ vội vàng mà hoang đường, ngươi hiểu cái gì chứ! Ta thật sự muốn làm Minh Đế! Nhưng có hai vị Thánh Nhân ở trước trước, Địa Tạng thật sự không dám làm càn, hơn nữa bây giờ Địa Tạng còn rất non nớt, da mặt rất mỏng, hắn thật sự rất ngượng ngùng khi chủ động xin làm Minh Đế, phải khiêm tốn.
Bình Tâm nhìn Địa Tạng, cười hỏi: "Bạch Cẩm, chí hướng của Địa Tạng là cái gì?"
Bạch Cẩm cảm khái: "Địa Tạng có đại quyết tâm, đại từ bi, hắn vừa mới nói với ta rằng hắn không xuống Địa Ngục thì ai Địa Ngục, hắn nguyện lấy vô tận từ bi phổ độ oan hồn lệ quỷ. Địa Tạng, ngươi nói như vậy đúng không?"
Địa Tạng chần chờ một chút, nặng nề gật đầu nói: "Sư huynh nói đúng! Nhưng đó là bởi vì..."
Bạch Cẩm lập tức cắt ngang, khâm phục nói: "Trước đó Địa Tạng còn lập đại thề nguyện, Địa Ngục chưa trống thề không thành Phật." Rồi hắn quay đầu nhìn về phía Chuẩn Đề nói: "Sư thúc, Phật này chính là quả vị của Tây Giáo các ngươi đúng không?"
Chuẩn Đề gật đầu, cười nói: "Xem ra tiểu sư điệt hiểu rõ không ít về Tây Giáo chúng ta! Đây chỉ là xưng hô ta mới tùy tiện đặt gần đây, không cần để ý. "
"Nhưng theo ta được biết, thành Phật là quả vị cao nhất của Tây Giáo, chính là vinh quang tối cao, vì vậy từ đây ta có thể thấy được quyết tâm của Địa Tạng! Địa Ngục chưa trống thề không thành Phật, đây là nghị lực lớn cỡ nào. Nương nương, sư thúc, ta nghĩ chúng ta nên tôn trọng sự lựa chọn của Địa Tạng, thay vì đặt hắn vào vị trí mà hắn không thích. "
Bình Tâm mỉm cười gật đầu một cái, nói: "Bạch Cẩm nói đúng."
Chuẩn Đề nhìn về phía Địa Tạng nói: "Ý của ngươi thế nào?"
Địa Tạng vội vàng chắp tay cúi đầu nói: "Đệ tử nguyện ý nghe theo sự an bài của sư phụ." Trong lòng sốt sắng nói thầm: "Minh Đế! Sư phụ, ta nguyện làm Minh Đế!"
Bạch Cẩm chỉ hận rèn sắt không thành thép, nói: “Địa Tạng, chúng ta phải kiên trì với sự lựa chọn của mình, không nên khuất phục trước cường quyền. Sư phụ ta đã từng nói, sáng nghe đạo, chiều chết cũng cam. Sư phụ ta còn nói, đại đạo hướng thiên, không chết không thôi."
Địa Tạng vội vàng nói: "Sư huynh, thật ra ta cũng không phải..."
Bạch Cẩm vung tay lên cắt ngang nói: "Ngươi đừng nói, ta hiểu! Nương nương, theo góc nhìn của ta nên đặt Địa Tạng ở nơi nhiều oan hồn lệ quỷ nhất, để hắn độ hóa những ác quỷ tràn ngập oán niệm kia, điều kiện gian khổ một chút cũng không sao, để hắn thực hiện theo con đường riêng của mình, chúng ta cũng không để ý hưởng thụ cá nhân."
Bình Tâm khẽ gật đầu, mỉm cười nói: "Địa Tạng có thể có lòng này là rất tốt, giống như lời nói của Thông Thiên sư huynh, ta cũng tôn trọng lựa chọn của tiểu bối. Ở gần Huyết Hải có một Âm Sơn, nơi tụ tập của những oan hồn lệ quỷ, Địa Tạng, ngươi có thể đi tới đó để siêu độ vong hồn!"