Trên Tam Quang Tiên Đảo của Đông Hải nổi lên một đợt gợn sóng trong không gian, thân ảnh Bạch Cẩm hiện lên, từng bước từng bước đi xuống phía dưới.
Một cây nấm cực lớn mọc ra trước Điểu Sào. Bốn người Cô Lương, Thạch Cơ, Quỳnh Tiêu và Bích Tiêu đang ngồi vây quanh cái bàn, chỗ ngồi cũng là cây nấm.
"Ba cái bánh nướng."
"Bộp!"
"Năm cái thanh trúc!"
Quỳnh Tiêu mừng rỡ kêu lên: "Bột!"
Bích Tiêu lập tức nằm nhoài trên cây nấm lớn, bi thương kêu lên: "Tại sao lại là ta?"
Thạch Cơ cười nói: "Bích Tiêu, sao ngươi không đi cầu sư phụ cho ngươi đi chuyển vận? Vận khí của ngươi cũng quá xui xẻo rồi."
Bích Tiêu ngẩng đầu, mong đợi hỏi: "Sư phụ còn có thể chuyển vận sao?"
"Tất nhiên rồi, Thông Thiên giáo chủ pháp lực vô biên, thần thông quảng đại, vượt cả hồng hoang." Một âm thanh vang lên từ phía trên.
Trong Bích Du Cung, da mặt của Thông Thiên giáo chủ giật giật hai cái, từ xa nhìn về phía Tam Quang Tiên Đảo, vừa trở về đã bạo dạn như vậy.
Chúng nữ cùng ngẩng đầu lên.
Thạch Cơ vui mừng la lên: "Sư huynh, ngươi về rồi!"
Bốn nữ tử đứng dậy, chắp tay hành lễ nói:"Bái kiến sư huynh."
Bạch Cẩm trước đáp xuống đạo cung phía trước, cười hỏi: "Tại sao các ngươi lại ngồi ở trước cửa?"
Cô Lương chỉ chỉ vào Điểu Sào của Bạch Cẩm nói: "Sư huynh, khi ngươi rời đi bên trên chưa đóng. Chúng ta lo có người đi vào trộm đồ. Bên trong đạo cung đều là tiên tài linh bảo trân quý khó gặp ở ngoại giới, nếu như bị trộm thì tổn thất rất lớn."
"Cho nên các ngươi ngồi ở đây giữ cửa giúp ta?"
Cô Lương gật đầu liên tục nói: "Vâng."
Bạch Cẩm chắp tay hành lễ, cảm kích nói: "Mấy vị sư muội vấy vả rồi."
Thạch Cơ vội vàng nói: "Không vất vả, đây là điều chúng ta nên làm."
Bạch Cẩm đứng dậy đưa tay ra nói: "Để cảm tạ các sư muội đã giúp ta trông coi đạo cung, hôm nay ta mời các sư muội ăn muội bữa, mời các vị sư muội!"
Bích Tiêu và Quỳnh Tiêu có chút do dự.
Cô Lương nhỏ giọng nói: "Bên trong phòng bài bạc của sư huynh có rất nhiều đồ chơi thú vị."
Bích Tiêu hai mắt sáng lên, cười hì hì nói: "Đa tạ sư huynh."
Quỳnh Tiêu cũng gật đầy nói: "Làm phiền sư huynh."
"Ha ha, người nên cảm tạ là ta mới phải."
Bạch Cẩm và mấy vị sư muội cùng đi vào bên trong, vừa đi vừa nói chuyện: "Sư huynh của các ngươi rất bận, nói không chừng sau này loại tình huống như vậy sẽ còn phát sinh, lần sau không cần canh giữ ở bên ngoài, trực tiếp đi vào là được."
Thạch Cơ lắc đầu nói: "Sư huynh, hay là cứ để chúng ta ở bên ngoài đi! Lỡ như làm hư hại đạo cung của ngươi sẽ không tốt."
Cô Lương cũng gật đầu liên tục nói: "Đúng vậy! Đúng vậy! Lần trước khi ta trồng nấm đã sơ ý làm nổ đạo cung của mình, đã rất thảm rồi."
Bạch Cẩm nhìn chằm chằm Cô Lương, ngươi trồng nấm hay trồng bom vậy!
Sau khi ăn cơm xong, Bạch Cẩm lại đưa cho bốn sư muội mỗi người một ngàn Công Đức Kim Tiền xem như cảm tạ. Lúc này các nàng vui vẻ ra mặt rồi hắn dẫn các nàng đi tới phòng bài bạc, dạy cho bọn hắn đấy Yêu Vương, sau đó… sau đó, khi các nàng rời đi, hai tay trống trơn, nước mắt ròng ròng.
...
Tờ mờ sáng, trong tòa Thiên Đình buồn tẻ truyền ra âm thanh 'rầm rầm rầm'. Phía trên cung điện, Hạo Thiên Ngọc Đế sắn ống tay áo, một tay cầm chùy, một tay cầm đao, 'binh binh bang bang' sửa chữa trận pháp và cung điện đổ nát.
Nửa ngày sau, Hạo Thiên Ngọc Đế đứng lên, ngẩng đầu nhìn lên Thiên Đình đã khôi phục mấy phần, trong lòng nhẹ nhõm. Đúng là không phụ lòng ta… không đúng, phải là trẫm, không phụ lòng trẫm đã cố gắng một phen!
"Hoàng huynh! Hoàng huynh." Một âm thanh mừng rỡ truyền đến, Dao Cơ vui vẻ chạy tới.
Đao chùy trong tay Hạo Thiên Ngọc Đế biến mất, hắn phiêu diêu bay xuống khỏi nóc cung điện, đứng trên bậc thang cười tủm tỉm, ánh mắt nhìn Dao Cơ lóe lên tia ôn nhu.
Dao Cơ chạy tới, kéo tay áo Hạo Thiên Ngọc Đế, cao hứng kêu lên: "Hoàng huynh, ta nói cho ngươi biết một tin tốt."
"Tin tốt gì?" Hạo Thiên Ngọc Đế cười hỏi.
Dao Cơ dương dương đắc ý nói: "Trong khoảng thời gian này, dưới sự khuyên bảo bền bỉ của ta, Hằng Nga ở Thái Âm Tinh Quân đã quyết định quy thuận Thiên Đình."
Ngọc Đế tức giận nói: "Thuyết phục? Khẳng định không phải do ngươi lười biếng? Mỗi lần gọi ngươi tới giúp một chút, ngươi liền chạy tới Thái Âm Tinh Quân."
Dao Cơ lè lưỡi, cười hì hì nói: "Ta làm vậy không phải là vì lôi kéo người cho Thiên Đình chúng ta sao. Đại tẩu nói, để ăn mừng Hằng Nga gia nhập vào Thiên Đình chúng ta, hôm nay Thiên Đình khắp chốn mừng vui, quần thần đều được thiết đãi."
"Toàn bộ Thiên Đình vốn chỉ có ba người chúng ta, bây giờ thêm một người là Hằng Nga cũng gọi là khắp chốn mừng vui?"
Dao Cơ kéo cánh tay Ngọc Đế, kêu lên: "Đi mà... đi mà... tẩu tử đã chuẩn bị xong đồ ăn ngon rồi."
Hai người đi tới Dao Trì Thánh Địa, dọc đường đi còn cãi nhau ầm ĩ, xuyên qua Tiên lâu Thần các, đi qua dòng nước chảy của Ngọc cầu, tới Dao Trì Thánh Địa.
Ở Dao Trì Thánh Địa có một Tiên trì cực lớn tràn ngập Tiên vụ, suối phun ở giữa Tiên Trì phun trào, bọt nước bắn tung tóe dưới ánh mặt trời tạo thành cầu vồng vắt ngang qua Tiên trì.
Cột bên cạnh Tiên trì làm bằng Tiên Ngọc, điêu long họa phượng, vô cùng lộng lẫy.
Quang trường bên cạnh Tiên trì để một cái bàn, bên trên chất đầy cao lương mĩ vị.
Hai thân ảnh xinh đẹp từ đằng xa bước tới, một người bưng rượu, một người bưng cao lương mỹ vị.