Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 238 - Chương 238: Sư Thúc, Thật Ra Là Do Thiên Đình Chưa Có Tiếng Tăm

Chương 238: Sư thúc, thật ra là do Thiên Đình chưa có tiếng tăm

"Hử?" Hạo Thiên thầm cảm thấy kinh ngạc, không ngờ ba vị sư huynh lại bảo Bạch Cẩm đến đây. Hắn lập tức mỉm cười hỏi: "Các sư huynh bảo ngươi đến đây vì chuyện gì?"

"Sư phụ và sư bá nói ngài là sư đệ của bọn hắn, bảo ta xem sư thúc ngài có cần giúp đỡ gì không."

Hai mắt Hạo Thiên chợt sáng ngời, hắn vội vàng nói: "Sư điệt, ngươi cũng thấy rồi đó, Thiên Đình ta mới được thành lập, vô cùng thiếu nhân thủ. Nghe nói Tiệt Giáo vạn tiên lai triều, khí phái phi phàm."

"Sư thúc, trước đó ngài thông báo hồng hoang tổ chức đại hội tuyển dụng, chúng ta đều biết tin. Lúc đó sư phụ lập tức ra lệnh cho ta khuyến khích đệ tử Tiệt Giáo đi Thiên Đình ứng tuyển."

Hạo Thiên gật đầu lia lịa: "Đúng là có đệ tử Tiệt Giáo đến ứng tuyển, bọn hắn cũng nhắc đến chuyện này, sư huynh thật nghĩa khí!" Hắn tỏ ý tiếc nuối: "Nhưng tiếc là cuối cùng bọn hắn không ở lại."

Bạch Cẩm hỏi với vẻ nghi hoặc: "Tại sao?"

Hạo Thiên trả lời một cách uyển chuyển: "Thiên Đình ta thiếu thần tiên nhưng cũng không thể vàng thau lẫn lộn, thực lực Tiên Thiên mà lại đảm nhiệm chức vụ Tinh Quân thì tuyệt đối không được."

Bạch Cẩm lập tức sáng tỏ, nhất định là những đệ tử kia có thân phận đệ tử của Thánh Nhân nên đòi hỏi quá mức nhưng quyền hành trong thiên địa nào có đơn giản như vậy, ai cũng nằm mơ giữa ban ngày. Hắn lập tức nghiêm túc nói: "Có những đệ tử tâm tính và tu vi không đạt yêu cầu khiến sư thúc chê cười rồi."

"Hi vọng sư huynh không cho rằng ta cố ý không nể mặt hắn!" Hạo Thiên lắc đầu cảm thán.

"Sư thúc yên tâm, lúc về ta sẽ báo cáo tình hình cho sư phụ, nghiêm khắc trừng phạt những đệ tử kia."

"Thật ra cũng không có gì, chỉ mong sư huynh không hiểu lầm ta là tốt rồi. Nghe nói Tiệt Giáo có rất nhiều đệ tử ưu tú." Hạo Thiên nhìn Bạch Cẩm đầy mong đợi.

Muốn cuỗm đệ tử bảo bối của sư phụ ta, ngươi mơ tưởng à! Hiện giờ Vạn Tiên Đại Trận là căn cơ của Tiệt Giáo, sao sư phụ có thể đưa đệ tử cho ngươi được?

Bạch Cẩm nghiêm mặt nói: "Sư thúc, đây là cách trị ngọn không trị gốc, hơn nữa một lượng lớn đệ tử Tiệt Giáo nhậm chức ở Thiên Đình cũng vô ích đối với ngài. Ngài có biết tại sao sư phụ và sư bá của ta lại không chịu ra tay giúp ngài không?"

Chẳng lẽ không phải là do bọn hắn coi thường ta sao? Hạo Thiên lắc đầu: "Ta không biết!"

Bạch Cẩm nghiêm túc giải thích: "Sư thúc, nếu sư phụ và sư bá của ta ra tay giúp ngài lập nên căn cơ của Thiên Đình thì Thiên Đình ấy còn là Thiên Đình của ngài ư? Đệ tử tam giáo có thể tùy ý nhúng tay vào chuyện của Thiên Đình, e là đến lúc đó Thiên Đình sẽ biến thành hậu hoa viên của tam giáo. Đây là điều ngài mong muốn sao?"

Hạo Thiên bất giác lắc đầu, nghĩ kỹ lại thì nếu ba vị sư huynh thật sự can thiệp vào việc lập căn cơ của Thiên Đình thì chưa chắc không có khả năng phát sinh loại chuyện này. Hắn kinh ngạc thốt lên: "Nói vậy thì ta đã trách lầm ba vị sư huynh, không ngờ bọn hắn làm vậy là vì muốn tốt cho ta."

Bạch Cẩm gật đầu tán thành: "Đúng vậy! Sư phụ ta thường nói huyền môn trong thiên hạ là một nhà, người một nhà nên giúp đỡ lẫn nhau. Thật ra sư phụ và sư bá không giúp ngài là sự hỗ trợ lớn nhất đối với ngài."

Hạo Thiên vươn tay day trán, thấy hơi nhức đầu. Sao câu này nghe gượng gạo thế nhỉ? Nhưng hình như cũng chẳng có gì sai. Hắn cất giọng cảm khái: "Thì ra là thế, ta phải cảm ơn sư huynh hơn nữa mới được."

Bạch Cẩm nói như đúng rồi: "Cả sư phụ và sư bá của ta đều nói quan tâm sư đệ sư muội là trách nhiệm cần có của người làm sư huynh, không cần cảm ơn."

Hắn bùi ngùi nói: "Vốn dĩ ta không nên nói với ngài những lời này. Sư phụ và sư bá của ta đều biết có lẽ sư thúc ngài sẽ hiểu lầm bọn hắn nhưng bọn hắn cũng không để bụng. Sư phụ ta nói rằng, tự mình cố gắng đứng dậy mới là cường giả chân chính, bọn hắn không muốn khiến ngài sinh tính ỷ lại."

Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn lên trời, xúc động lên tiếng: "Thì ra là thế! Ba vị sư huynh dụng tâm lương khổ, ta hiểu rồi."

Hắn lắc đầu cười khổ: "Nhưng ta đã để các sư huynh thất vọng rồi. Không có sự trợ giúp của bọn hắn, sau khi ta nhậm chức Thiên Đế chẳng có chút tiến triển nào đáng kể."

"Sư thúc, chẳng phải ngài đã bắt đầu chiêu mộ hiền tài sao?"

Hạo Thiên ủ ê đáp: "Đã chiêu mộ mấy ngày mà cảnh giới cao nhất chỉ có hai Huyền Tiên, những người khác đa phần là Thiên Tiên và Chân Tiên, thậm chí còn có tu sĩ chưa thành tiên, chỉ có thể làm chân sai vặt."

"Chẳng hay hai vị Huyền Tiên kia là?"

"Lý Trường Canh và Huyền Nữ. Huyền Nữ được Dao Trì giữ bên cạnh bồi dưỡng." Hạo Thiên lo lắng thở dài: "Không biết phải mất bao lâu Thiên Đình mới có thể đi vào quỹ đạo, khó quá!"

"Sư thúc, thật ra ý tưởng chiêu mộ này của ngài rất đúng đắn, Địa Phủ cũng nhờ vậy mới đi vào quỹ đạo."

Hạo Thiên nhìn Bạch Cẩm với dáng vẻ chờ mong: "Sư điệt, việc chiêu mộ của Địa Phủ là do ngươi chủ trì đúng không? Ta nghe nói trong ngày chiêu mộ thần tiên như mây, thần ma như rừng, ngươi làm cách nào vậy? Vì sao Thiên Đình chúng ta chiêu mộ lại chẳng có ai?"

"Sư thúc, thật ra là do Thiên Đình chưa có tiếng tăm." Bạch Cẩm tỏ vẻ nghiêm túc.

"Tiếng tăm?"

Bình Luận (0)
Comment