Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 264 - Chương 264: Thi Nhảy Cầu

Chương 264: Thi nhảy cầu

Tất cả đệ tử Tiệt giáo đều giơ tay trái kêu lên: "Hữu nghị số một, chiến thắng là phụ!”

"Hữu nghị số một, chiến thắng là phụ!”

Tiên thần của các thế lực khác cũng vội vàng giơ tay trái lên bắt chước: "Hữu nghị số một, chiến thắng là phụ!”

Tiếng hò hét trên chấn động cả vùng trời Đông Hải, nơi nơi đều tràn ngập bầu không khí vui vẻ và thân thiện.

Trong một góc của Long tộc, Ngao Quảng vừa ra sức vẫy chiếc cờ nhỏ trên tay vừa kích động hò hét.

Lão Long Vương ngồi bên cạnh kéo kéo Ngao Quảng đang kích động đến nỗi đứng lên, hắn tức giận nạt: "Ngươi ngoan ngoãn cho ta nhờ.”

Ngao Quảng ngồi trở lại vị trí, giọng nói vừa kích động vừa mơ mộng: "Lão đầu tử, người nghe xem Bạch Cẩm đại ca nói hay chưa kìa, đoàn kết thân thiện, giúp đỡ lẫn nhau, của ngươi chính là của ta nhưng của ta thì vẫn là của ta. Đây không phải là thế giới mà ta vẫn luôn mơ đến hay sao?”

Lão Long Vương tức giận nói: "Hắn giả vờ như vậy ngươi cũng tin sao?”

"Giả vờ? Không đời nào! Bạch Cẩm đại ca chưa bao giờ nói dối.” Ngao Quảng lập tức phản bác với lời lẽ vô cùng kiên định, sau đó lại hò hét một hồi: "Hữu nghị số một, chiến thắng là phụ!”

Lão Long Vương cười lạnh một tiếng, hắn đảo mắt nhìn sang đám đệ tử của các thế lực lớn đang hò hét rầm trời: "Đừng thấy bây giờ bọn hắn hô hào đầy nhiệt huyết như vậy, chút nữa vào trận bọn họ có thể đánh đến vỡ đầu đấy ngươi có tin không?”

"Không tin! Bạch Cẩm lão đại nói rồi, không được thượng cẳng chân hạ cẳng tay trong quá trình thi đấu.”

Lão Long Vương bỗng không nói nên lời.

"Lão đầu tử, người cứ chờ rồi coi! Ta sẽ giành được vài cái giải quán quân về cho người nở mày nở mặt.”

Lão Long Vương kinh hãi kêu lên: "Ngươi ghi danh tham gia rồi? Không phải ta đã dặn ngươi đừng đăng ký sao?”

Ngao Quảng nhếch miệng cười đắc ý: "Ta không nghe lời người đâu, ta không chỉ ghi danh vậy đâu, ta còn ghi danh tận mấy hạng mục kia.”

Gân xanh trên đầu lão Long Vương nổi lên, thằng con mất nết này!

Thái Thượng ở trên giường mây cười ha hả nói: "Ta còn tưởng rằng cái gọi là đại hội thể thao chính là trò chơi mới mà Thông Thiên chán quá nên bày ra, không nghĩ lại có thâm ý sâu xa như vậy.”

Nguyên Thủy cũng hài lòng gật gật đầu, trong mắt toát ra vẻ vui mừng, sau đó lập tức nghiêm túc nói: "Hội thao hồng hoang này rất ý nghĩa nhưng từ khi ta đến đây tới nay chưa từng thấy Thông Thiên tham dự vào công tác chuẩn bị là sao?”

Thông Thiên tức giận nói: "Ta có đệ tử vì sao còn phải đích thân ra tay chứ? Ngươi nghĩ ta chỉ có mấy mống chết rách giống như ngươi chắc!”

"Cho dù có đệ tử thì ngươi cũng nên đích thân đứng ra chủ trì mọi chuyện. Một là có thể quan sát được những điểm chưa ổn của đám đệ tử. Hai là chuyện lần này cũng coi như ngươi đã biến ý nghĩ của mình thành hiện thực, đối với ngươi chỉ có lợi chứ không có hại." Nguyên Thủy nghiêm túc nói.

Thông thiên không biết phải nói gì, ta cũng muốn tự mình đứng ra chủ trì đấy chứ nhưng Bạch Cẩm nghĩ như thế nào ta làm sao biết được? Hắn lập tức phản bác lại: "Vì ta muốn cho các đệ tử có cơ hội rèn luyện, ngươi xem xem, bọn hắn làm rất tốt đó thôi.”

Thái Thượng giơ tay đỡ trán, giọng nói tràn đầy sự bất đắc dĩ: "Các ngươi đừng cãi nhau nữa có được không, ta đau đầu quá.”

Hai người đồng thời hừ một tiếng, hậm hực quay đầu đi.

Mấy vị Thánh Nhân còn lại chỉ cười mà không nói, ánh mắt không ngừng đảo qua đảo lại giữa Thông Thiên và Nguyên Thủy.

Hạo Thiên Thượng Đế phi thân xuống, cười nói: "Nhận được sự tín nhiệm của Tiệt giáo, hạng mục đầu tiên của Hội thao hồng hoang lần thứ nhất sẽ do ta chủ trì, yêu cầu nhảy xuống nước từ độ cao một trăm nghìn mét, cấm dung tu vi, người chiến thắng chính là người tạo ra gợn sóng lớn nhất, tổ thứ nhất dự thi nhảy cầu. Chuẩn bị, vào vị trí.”

Khoảng một trăm nghìn mét giữa không trung của Đông Hải bỗng hiện ra một cái bệ nhảy lớn, từng người bay từ khán đài lên bệ nhảy vừa hiện ra.

"Gào." một con Thần Long dài đến mười nghìn mét lượn vòng quanh phía trên bệ nhảy.

“Ùm!” Một đầu lão ngưu dài đến ngàn mét vươn vai đứng dậy.

“Ầm ầm!” Một con voi trắng răng vàng khổng lồ bước lên bệ nhảy.

Tiếp theo là một con thỏ khổng lồ.

Các cường giả khác đều thể hiện hết thần thông của bản thân, chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc thi.

Trong tay Ngọc Đế hiện ra một lá cờ nhỏ, sau đó hắn vung mạnh lá cờ rồi hét lớn: "Nhảy!”

Voi trắng răng vàng đột nhiên nhảy ra khỏi chỗ vừa đứng, hắn lao thẳng xuống dưới, áp lực gió khổng lồ đến mức tạo thành một cái vòi rồng. Ùm! Một ngọn sóng cao đến chân mây bừng lên giữa Đông Hải.

Một con rồng toàn thân vàng óng cũng từ trên bệ nhảy lao vút xuống, thân thể Long tộc giống như một ngọn giáo dài lao vút xuống mặt biển rộng, lập tức tạo thành một cơn sóng khổng lồ.

Một đầu đại ngưu lớn lao thẳng xuống nước, ‘ầm’ lên một tiếng giống như thể một ngọn núi rơi xuống giữa biển, sóng lớn dâng cao ngút trời.

Từng người tham gia đều lần lượt nhảy xuống biển như thể có phép thuật thần thông lần lượt nổ tung dưới đáy biển dấy lên những ngọn sóng dữ dội, lớp này cao hơn lớp khác. Vùng biển mười vạn dặm sóng nổi ngập trời, ngoài phạm vi đó sóng cũng dữ tợn không kém giống như bị chia cắt làm hai thế giới.

Bình Luận (0)
Comment