Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 295 - Chương 295: Nhân Tộc Khiêu Chiến Long Tộc

Chương 295: Nhân tộc khiêu chiến Long tộc

Thần Nông nhìn xuống hàng ngàn cường giả Nhân tộc đang đằng đằng sát khí ở bên dưới, lớn tiếng nói: "Nữ nhi Nữ Oa của ta đã bị Long tộc giết chết ở Đông Hải, Long tộc đã khiêu khích tới Nhân tộc của chúng ta, bây giờ chúng ta phải làm thế nào đây?"

Tất cả Nhân tộc đều giơ tay lên, giận dữ hét: "Báo thù! Giết! Báo thù! Giết!"

"Nhân tộc ta đã nhiều lần trải qua sự tàn sát của Vu Yêu, sống sót trong bóng tối và giá lạnh, vật lộn trong núi rừng hoang dã nhưng từ trước tới nay vẫn không bao giờ bỏ cuộc, không bao giờ khuất phục. Long tộc khiêu khích chúng ta, giết chết ấu nữ của ta, chúng ta sẽ cho Long tộc thấy được sự hùng mạnh của Nhân tộc ta, báo thù rửa hận, xuất quân tới Đông Hải!” Giọng nói phẫn nộ của Thần Nông vang vọng khắp thiên địa.

Cường giả Nhân tộc ở bên ngoài, toàn bộ Nhân tộc trong Trần Đô đều rống giận gầm lên: "Báo thù! Giết! Báo thù! Giết!"

Ba con Yêu hổ khổng lồ mặc áo giáp kéo theo chiến xa chạy băng băng ra khỏi Trần Đô, Thần Nông nhảy xuống từ bức tường thành rồi ‘rầm’ một tiếng rơi vào chiến xa.

Cự hổ kéo theo chiến xa ầm ầm chạy về phía Đông, những Nhân tộc cường giả khác cũng lao nhanh đi, chân đạp trên mặt đất phát ra những tiếng ‘ầm ầm’, bụi bay mù trời.

...

Trong Đông Hải Long cung, Long tộc Đông Hải vẫn hoàn toàn không biết gì về những chuyện này, Ngao Quảng ngồi trên long ỷ như thể được đúc từ khuôn ra, phụ thân và ba vị thúc thúc khác đã cùng nhau lên Thiên Đình, nói là muốn tìm Ngọc Hoàng đại đế để thương lượng về vấn đề địa vị thân phận sau này của Long tộc trên Thiên Đình. Bây giờ ở Long tộc, ta chính là người có địa vị nhất.

Một cái hũ được đặt trước mặt Ngao Quảng, trong tay cầm một mũi tên, nhắm đầu mũi tên vào hũ mà ném, mũi tên đảo một vòng cung, coong một tiếng rơi vào trong hũ. Thấy vậy, hắn liền vui vẻ ha ha cười lớn, nghe nói phụ vương đang tìm cho ta một đạo lữ thích trò chơi ném tên vào bình rượu, vì để sau này có một gia đình yên ấm, bây giờ hắn phải luyện tập trước một chút.

Bịch bịch bịch! Ngao Hán từ bên ngoài đi vào.

Ngao Quảng vui vẻ vẫy tay gọi: “Nhị đệ, ngươi xem ta ném trúng rồi này, tới chơi cùng ta đi!”

Ánh mắt Ngao Hán xẹt qua tia thất vọng, nghiêm túc nói: “Đại ca, người là Thái tử của Đông Hải Long tộc chúng ta, ngươi phải nỗ lực tu luyện để chấn hưng Long tộc mới phải chứ không phải chơi đùa cái này.”

Ngao Quảng không thèm để ý nói: “Nhị đệ, loại chuyện như tu luyện thì phải tùy duyên, duyên phận đến thì tu vi ắt lên theo.”

Ngao Hán mặt không đổi sắc, hoàn toàn thất vọng về vị Đại ca này.

Ầm! Một tiếng động to lớn vang lên, toàn bộ Long Cung đều bị chấn động.

Ngao Quảng vịn lấy cái bàn rồi ngẩng đầu nhìn ra ngoài.

Ngao Hán quát lên một tiếng chói tai: “To gan, dám công kích Đông Hải Long Cung ta.” Sau đó hắn hóa thành một đạo long ảnh xông ra ngoài.

Ngao Quảng cũng lập tức xông ra theo, Nhị đệ quá manh động rồi, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện!”

Đông Hải chi tân, hơn ngàn tu sĩ của Nhân tộc lơ lửng giữa không trung, pháp bảo lấp lóe linh quang, phía dưới sắp xếp mấy vạn cường giả võ đạo của Nhân tộc đứng, khí huyết hóa thành sóng lửa.

Phía trước Nhân tộc, Thần Nông đứng trên một cỗ chiến xa cầm một cây cốc tuệ trong tay, toàn thân lóng lánh ngũ thải quang mang.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Trên mặt biển, từng đoàn binh tôm tướng cua xuất hiện nhấc lên sóng lớn, tay cầm vũ khí.

Trong lúc nhất thời, bầu khaua khí tràn ngập sát khí, thế cực vô cùng căng thẳng.

Trong lòng Ngao Quảng bất an liền vội vàng tiến lên mấy bước, vẻ mặt thân thiện nói: “Hóa ra là khách quý của Nhân tộc đến, đây là vinh hạnh của Đông Hải ta! Nhắc tới như thể là có duyên vậy, ta và Thánh sứ của Nhân tộc các ngươi là ca môn, hiện tại chúng ta là hàng xóm, hẳn là phải thân cận hơn mới phải chứ, các ngươi thấy sao? Hay là ta mời các ngươi ăn hải sản?”

Ngao Hán khẽ kéo Ngao Quảng, tức giận thấp giọng nói: “Ngươi làm gì vậy? Ngươi là Long tộc cao quý!”

“Im miệng!” Ngao Quảng đè nén thanh âm nói.

Ngao Hán sững sờ, Đại ca đang răn dạy ta sao? Từ trước tới giờ, hắn luôn nhìn thấy một Đại ca luôn cười hi hi ha ha, không ngờ vẫn còn một mặt nghiêm tức như vậy.

Âm thanh to lớn và lãnh túc của Thần Nông Thị vang lên bên bờ biển: "Đông Hải Long Vương ở đâu?"

Ngao Quảng vội vàng chắp tay hành lễ, mặt đầy ý cười nói: "Ta là Đông Hải Tiểu Long Vương, không biết Nhân tộc khách quý có gì phân phó, chỉ cần Long tộc ta có thể làm được thì đương nhiên sẽ dốc hết sức mà làm vì tình hữu nghị vững chắc giữa Long tộc và Nhân tộc chúng ta."

Ngao Hán lập tức tỉnh lại sau cơn mê, nhìn Ngao Quảng vạn phần thất vọng, hắn vẫn là một con Nhuyễn Cốt Long nhát gan sợ phiền phức, không có chút tiến bộ nào.

Thần Nông Thị nhìn Ngao Quảng, lạnh nhạt nói: "Ta chính là Thần Nông Thị, Cộng Chủ của Nhân tộc. Mấy ngày trước nữ nhi của ta chính là Nữ Oa đi dạo chơi ở Đông Hải nhưng lại bị Long tộc của các ngươi làm hại, các ngươi cần phải cho Nhân tộc ta một công đạo, nếu không chúng ta không ngại quyết chiến một trận."

"Báo thù!"

"Không ngại quyết chiến một trận!"

"Chiến!"

"Chiến!"

"Chiến!"

Bình Luận (0)
Comment