Sau đó các bậc đại hiền của Nhân tộc như Thương Hiệt, Đại Hồng, Phong Hậu, Lực Mục, Thường Tiên... cũng bay lên thân Thần Long.
Xi Vưu mặc khôi giáp dẫn theo đông đảo tướng sĩ xếp thành đội ngũ chỉnh tề đứng ở ngoài Trần Đô. Đồng thời, bọn hắn cuộn tay thành nắm đấm đập bốp vào ngực trái, cúi đầu đồng thanh hô to: "Cung tiễn Nhân Hoàng bệ hạ!"
Hiên Viên giận dữ quát: "Xi Vưu, ta và ngươi chưa xong đâu!"
Xi Vưu hai tay chống nạnh cười ha hả: "Hiên Viên, sau này không hẹn gặp lại!"
Grao! Khí Vận Thần Long xoay người bay về phía thiên ngoại.
Một con Ngũ Vĩ Hồ Ly to lớn lao từ trong sơn cốc ngoài Trần Đô ra, lưng cõng một cây đàn tỳ bà và một con Trĩ Kê. Nó nôn nóng gọi: "Bệ hạ chờ ta với! Còn ta nữa!"
Mặt Hiên Viên biến sắc, hắn hô: "Linh Linh, ngươi gác mộ cho ta. Khi nào thời cơ tới ta sẽ đến đón ngươi."
Thần Long nhanh chóng biến mất trong đám mây, chỉ còn lại giọng nói của Hiên Viên vang vọng trong thiên địa.
Ngũ Vĩ Hồ Ly đứng giữa không trung ngẩng đầu nhìn về nơi Thần Long biến mất, hồn bay phách lạc.
Trĩ Kê nói khẽ: "Tỷ tỷ, có phải là bệ hạ không cần chúng ta nữa đúng không?"
Ngũ Vĩ Hồ Ly kiên định nói: "Bệ hạ sẽ đến đón chúng ta." Sau đó nàng bay ra ngoài Trần Đô.
Quảng Thành Tử cũng cưỡi mây đạp gió rời đi. Cuối cùng cũng kết thúc, đúng là chẳng dễ gì!
Sau Thái Hạo Lăng và Thần Nông Giá, mộ chôn di vật của Nhân Hoàng cũng được xây dựng lấy tên là Hiên Viên Khâu. Ngũ Vĩ Hồ Ly dẫn theo Trĩ Kê Tinh và chiếc đàn tỳ bà đi gác mộ cho Hiên Viên Đại Đế, vẫn luôn chờ đợi Hiên Viên Đại Đế đến đón nàng tới Hỏa Vân Động.
...
Bạch Cẩm không còn quan tâm nhiều tới chuyện Nhân tộc nữa, bây giờ hắn đang toàn tâm toàn ý làm tốt công tác nhũ mẫu.
Cả khu vực phụ cận Tam Quang Tiên Đạo đã nghiễm nhiên trở thành một khu vui chơi trên biển. Nào là tàu lượn siêu tốc, nào là cối xay gió khổng lồ quay nhanh, nào là đụng ô tô trên biển, nào là lướt sóng tốc độ cao, nào là thác nước phiêu lưu. Long Cát hoàn toàn không có hứng thú với đồ chơi dành cho tiểu hài tử bình thường, nàng chỉ thích chơi những trò kích thích này.
Lúc này, Bạch Cẩm đang nằm trên ghế dựa bên ngoài Điểu Sào nhìn đám người Tinh Vệ, Long Cát, Cô Lương và Thạch Cơ chơi đùa. Các nàng hô khẩu hiệu trông nom Long Cát đầy vang dội, ai cũng chơi đùa thỏa thích.
Sau khi trở về Đông Hải, Bạch Cẩm không ra ngoài nữa. Thời gian nhanh chóng trôi qua, thoáng cái Nhân tộc đã trải qua thời kỳ của hai vị Ngũ Đế là Chuyên Húc và Đế Khốc.
Di Lặc và Dược Sư của Tây Giáo là đế sư. Ở thời kỳ của hai vị Ngũ Đế, Nhân tộc rời bỏ Trần Đô bắt đầu chuyển đi. Phần lớn Nhân tộc lập lại thành quách ở nơi Xi Vưu Hoàng Đế đại chiến đoạt thiên hạ. Số ít Nhân tộc đến phương Tây theo sự dẫn dắt của đế sư và sinh sống dựng dục ở đó.
Mấy trăm năm sau, một thân ảnh xuất hiện trước mặt Bạch Cẩm, hắn chắp hai tay sau lưng nhìn khu vui chơi giải trí trên biển, khí tức vừa thâm trầm vừa uy nghiêm.
Bạch Cẩm vội vàng đứng dậy, cất cười sang sảng: "Sư huynh, chào buổi sáng!"
Đa Bảo xoay người nhìn hắn, nghiêm túc nói: "Bạch Cẩm, ta phải đi Nhân tộc chỉ dạy Đại Đế của Nhân tộc."
Bạch Cẩm khom lưng thi lễ, giọng điệu nghiêm túc trầm lắng: "Chúc sư huynh lên đường bình an!"
Đa Bảo nhíu mày nhìn Bạch Cẩm. Lạ thật đấy, sao hôm nay hắn khách sáo thế nhỉ? Không bình thường tí nào!
Bạch Cẩm đứng thẳng người, nói với vẻ mặt chân thành thân thiết: "Sư huynh, ngài còn vướng mắc chuyện gì không? Sư huynh cứ nói ra, sư đệ nhất định sẽ dốc sức giúp ngài hoàn thành."
"Sau khi ta rời đi, ngươi không được làm loạn ở Tiệt Giáo."
"Sư huynh cứ yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc đệ tử của ngài thật tốt, tuyệt đối không để bọn hắn gặp bất trắc."
"Nghe nói khi Huyền Đô sư huynh và Quảng Thành Tử sư huynh làm Nhân Hoàng chi sư, sư đệ đều đến can thiệp."
Bạch Cẩm tỏ thái độ khiêm tốn: "Giữa đồng môn phải thương yêu nhau, đây là chuyện ta nên làm."
"Ta không muốn bị quấy nhiễu trong lúc ta làm đế sư. Bạch Cẩm, ngươi hiểu chưa?"
"Sư huynh muốn ta đừng đến Nhân tộc đúng không?"
"Ta không nói vậy nhưng tốt nhất là thế."
"Được, theo ý sư huynh vậy. Chỉ cần sư huynh không đến nhờ vả ta thì ta tuyệt đối không đi Nhân tộc."
"Cảm ơn sư đệ."
Đa Bảo xoay người, lập tức bay ra khỏi Tam Quang Tiên Đảo.
Bạch Cẩm cúi người bái thật sâu, trầm giọng nói: "Sư huynh lên đường bình an!"
Đa Bảo lập tức đẩy nhanh tốc độ.
Chốc lát sau Bạch Cẩm đứng thẳng dậy, sau đó cất tiếng gọi: "Thạch Cơ!"
Bên trong cối xay gió khổng lồ quay nhanh, một thân ảnh bay tới đáp xuống Tam Quang Tiên Đảo.
Thạch Cơ chậm rãi đi tới, vừa cười vừa nói: "Sư huynh có gì sai bảo?"
"Ngươi đến Chấp Pháp Thần Điện một chuyến, truyền mệnh lệnh của ta: bắt đầu từ hôm nay phải nghiêm trị tất cả những đệ tử làm xằng làm bậy."
Thạch Cơ cung kính đáp lời: "Vâng!" Nàng ngập ngừng giây lát rồi hỏi: "Sư huynh, nghiêm trị đến cấp độ nào?"
"Cấp độ năm sao."
"Ta hiểu rồi!" Thạch Cơ xoay người bay ra ngoài.
Hiện tại, đệ tử đời thứ hai của Tiệt Giáo cũng đều đã nhao nhao thu đồ đệ, hơn một vạn đệ tử đời thứ hai thu đồ đệ, đệ tử Tiệt Giáo đã bành trướng đến ba vạn, có cả yêu ma quỷ quái. Đệ tử đời thứ hai lục đục phân chia phe cánh, đệ tử đời thứ ba cũng nhìn nhau không vừa mắt, nếu không phải có đại đội chấp pháp tồn tại thì sớm đã xé rách mặt nạ.