Đại Thế Chí chắp hai tay lại, nghiêm túc nói: "Đạo hữu nói lời này chênh lệch, Xiển Giáo chư vị đạo hữu thần thông quảng đại, chúng ta xa xa không bằng!"
"Tây Giáo đạo hữu há có thể tự coi thường mình? Tám trăm bàng môn tự thành một đạo, thật sự là khiến cho chúng ta bội phục không thôi, tất nhiên có thể hàng phục ma đầu Tiệt Giáo."
"Aizz! Ba ngàn đại đạo mới là chính thống, Ma đầu kia hung tàn cũng ở trong đạo."
"Tây Giáo có thể!"
"Xiển Giáo có thể!"
"Chúng ta vì Tây Giáo đạo hữu hoan hô cổ vũ!”
"Tây Giáo ta có thể vì Xiển Giáo ngâm xướng tán dương!”
...
Xích Tinh Tử và Đại Thế Chí nhìn nhau, các đệ tử Tây Giáo và Xiển Giáo khác cũng đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm.
Cơ Phát khó hiểu hỏi: "Ta mặc dù là thân thể phàm thai nhưng cũng có thể thấy được chư vị tiên trưởng Tây Giáo và Xiển Giáo thần thông quảng đại, không phải mấy vị yêu ma Tiệt Giáo kia còn kém xa khó có thể so sánh cùng được, vì sao chư vị tiên trưởng đều khiêm tốn như vậy? Kính xin chư vị tiên trưởng thông báo nguyên nhân."
Khương Tử Nha ho khan một tiếng, uyển chuyển nói: "Vũ Vương, Long Cát Tiên Tử kia là nữ nhi của Thiên Đế, Ma Điểu Tinh Vệ kia là nữ nhi của Địa Hoàng Thần Nông của Nhân tộc, Tử Dao kia là nữ nhi của Chu Tước Thánh Tôn phương Nam, lai lịch đều bất phàm."
Cơ Phát đột nhiên đứng lên, kinh hô: "Nữ nhi của Địa Hoàng? Tổ tiên Nhân tộc ta. Thần Nông Đại Đế?"
Khương Tử Nha gật gật đầu, Xiển Giáo và đệ tử Tây Giáo cũng không nói một lời, tuy nói trong đại kiếp nạn nghe theo mệnh trời, nhưng đồng thời hoạch tội với Thiên Đế, Địa Hoàng và Chu Tước Thánh Tôn, cho dù có Thánh Nhân che chở thì ngày sau cũng tuyệt đối không dễ chịu.
Cơ Phát khó có thể lý giải thì thào nói: "Sao lại là nữ nhi của Địa Hoàng? Làm sao điều này có thể xảy ra?" Tam Hoàng chính là tín ngưỡng của Nhân tộc, ngay cả Cơ Phát biết được tin tức này cũng có chút bối rối.
Khương Tử Nha nhìn về phía Quảng Thành Tử, cung kính nói: "Kính xin đại sư huynh định đoạt!"
Quảng Thành Tử trầm ngâm một chút, nhìn về phía Đại Thế Chí nói: "Xiển Giáo ta có thể trấn áp Tinh Vệ, Tây Giáo ngươi biểu hiện như thế nào?"
Đại Thế Chí do dự, hai tay chắp lại cung kính bái lạy nói: "Sư huynh, người phương Tây ta ít lực thiếu hơi, chỉ có thể mời Long Cát công chúa trước đi làm khách, kính xin sư huynh gánh vác nhiều hơn."
Sắc mặt Quảng Thành Tử không thay đổi, bình tĩnh nói: "Chu Tước Thiên Nữ, nên có Xiển Giáo Tây Giáo hợp lực trấn áp."
Dược Sư lắc đầu bất đắc dĩ nói: "Sư huynh, Tây Giáo ta không có pháp bảo gì, không trấn áp Chu Tước Thiên Nữ được."
Quảng Thành Tử nhíu mày nói: "Chẳng lẽ các ngươi muốn ngồi hưởng thụ thành tựu?"
Dược Sư vội vàng nói: "Tây Giáo ta có thể trấn áp Hầu Tử kia."
Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn cười nói: "Đại sư huynh, đối phó với Tử Dao Thiên Nữ quả thật làm khó bọn họ, Tử Dao Thiên Nữ Xiển Giáo ta liền tiếp nhận đi!" Dược Sư, Đại Thế Chí đứng dậy, đồng loạt hành lễ cảm kích nói: "Đa tạ đạo hữu!"
Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn gật đầu mỉm cười.
Quảng Thành Tử nhìn Văn Thù một cái, trầm ngưng nói: "Cũng được! Ta tự mình ra tay trấn áp Tử Dao."
Cơ Phát vội vàng làm lễ, cảm kích nói: "Đa tạ chư vị tiên trưởng."
Do dự một chút nói: "Kính xin chư vị tiên trưởng chớ hại tính mạng nữ nhi Địa Hoàng."
Khương Tử Nha vuốt râu, cười nói: "Kính xin Vương đi lên hạ chiến thư, chúng ta tự có chừng mực."
Cơ Phát gật gật đầu, bước nhanh ra bên ngoài.
Nửa tháng sau, Tây Kỳ lại xuất binh, tiên thần đại chiến trên cao, ma vân cuồn cuộn, Phật quang lóng lánh.
Ầm! Trong kim quang, một đạo thân ảnh thật lớn rơi xuống nện vào trong sơn mạch, phát ra tiếng động oanh thiên chấn vang, sơn mạch sụp đổ.
Khương Tử Nha cũng dẫn binh xuất kích, dự định mượn uy lực đại thắng, nhất cử phá vỡ đại quân triều Thương của Văn Trọng, đại quân cuồn cuộn công kích về hướng đại doanh triều Thương, tiếng giết kêu chấn thiên vang lên.
Phanh! Một đạo gợn sóng khuếch tán ở trên cao, Thạch Cơ và Thái Ất Chân Nhân đồng thời bay ngược ra ngoài.
Thạch Cơ cúi đầu nhìn thoáng qua Tây Kỳ đại quân phía dưới, hào quang trên người chợt lóe lên thành một bộ đầu lâu thật lớn lao xuống phía dưới, phát ra một tiếng gào thét không tiếng động, không khí chấn động.
"Thật to gan!” Thái Ất Chân Nhân quát lớn một tiếng, phù trần tung ra, ba ngàn tơ bạc xẹt qua không trung đánh vào đầu lâu. Ầm! Đầu lâu sụp đổ, ngàn vạn đầu lâu giống như sao băng rơi xuống đất.
Sa trường đại địa ầm ầm chấn động, đất đá cuồn cuộn, từng bộ xương đen kịt bò ra từ trong mặt đất, Cốt thủ biến hóa thành Cốt đao, Cốt thương, Cốt thuẫn dày đặc trải rộng thiên địa, trong nháy mắt toàn bộ mặt đất liền biến thành màu đen.
Khương Tử Nha kinh hãi kêu lên: "Đây là cái gì?"
Vô số Cốt binh chen chúc xông tới hướng Tây Kỳ đại quân, lần này không có mệnh lệnh của Khương Tử Nha, Tây Kỳ đại quân liền hoảng sợ kêu to xông về phía trong Tây Kỳ Đại Doanh, vứt khôi giáp, vô cùng chật vật, đại lui lại có vẻ cũng không thực sự hỗn loạn, thuần thục khiến cho người ta đau lòng.
Trên bầu trời, Thái Ất Chân Nhân cúi đầu nhìn thoáng qua cũng kinh nộ không thôi, giận dữ gầm lên: "Thạch Cơ, ngươi làm cái gì vậy?"
Thạch Cơ chân đạp khăn vân quang từ dưới đất bay ra, lạnh lùng quát: "Đương nhiên là triệu hoán đại quân, đây chính là pháp thuật sư huynh ta truyền thụ tên là Vong Linh Cốt Hải, Thái Ất, ngươi thấy thế nào?"