Cầu Thủ Tiên bỗng nảy ra một ý nghĩ đáng sợ. Hắn nuốt một ngụm nước miếng, sợ sệt cất lời: "Ta từng nghe nói Đại sư bá tu luyện Vô Tình đạo, phải chăng người cần phải chém giết sư phụ và Nhị sư bá của chúng ta, hoàn toàn đoạn tình tuyệt dục là có thể chứng đạo?"
Đa Bảo giận dữ: "Nói hươu nói vượn! Thiên đạo vô tình nhưng lợi cho chúng sinh. Đạo của Đại sư bá lương thiện như dòng nước, nước có lợi cho vạn vật nhưng không tranh giành."
Ba người lắc đầu, ánh mắt nặng nề. Bọn hắn phải làm gì để giúp sư phụ, sư thúc và sư bá thành đạo đây?
Trường Nhĩ Định Quang Tiên cười xòa: "Đại sư huynh, chúng ta ngu dốt, tạm thời không có cách nào hay, xin nhờ đại sư huynh gợi ý cho chúng ta một phương hướng."
Đa Bảo cất lời: "Nữ Oa nương nương thông hiểu Tạo Hóa đạo, tạo ra Nhân tộc được thiên địa công nhận và giáng công đức xuống, nhờ đó mà thành Thánh."
Bốp!
Trường Nhĩ Định Quang Tiên vỗ tay bôm bốp, kích động nói: "Không sai, Nữ Oa nương nương tạo ra một chủng tộc mới được thiên địa công nhận, nhờ đó thành thánh. Vì sao sư phụ, sư thúc và sư bá lại không thể?"
Linh Nha Tiên thắc mắc: "Chẳng lẽ sư phụ, sư thúc và sư bá cũng phải tạo ra một chủng tộc mới sao?"
Trường Nhĩ Định Quang Tiên bực bội bảo: "Đạo khác nhau sao còn sáng tạo chủng tộc làm gì? Chắc là phải tạo ra thứ gì đó."
Đa Bảo gật đầu hài lòng, cuối cùng cũng chạm tới điểm quan trọng. Hắn nói: "Nghĩ kỹ đi!"
Ba người nhắm mắt trầm tư. Mỗi lần nghĩ ra điều gì đó, bọn hắn lại lôi ra thảo luận. Một ngày một đêm trôi qua, sáng sớm hôm sau bốn người vẫn ngồi trong sơn cốc.
Trường Nhĩ Định Quang Tiên hưng phấn reo lên: "Đại đan, có lẽ đại sư bá nên lấy thiên địa làm lò luyện, lấy vạn linh làm củi, nhóm chân linh hỏa, luyện chế một viên vô thượng Thánh đan."
Linh Nha Tiên cũng kích động hô: "Ta cũng nghĩ ra rồi! Có lẽ đại sư bá nên lấy thiên địa làm lò luyện, lấy vạn linh làm củi, nhóm chân linh hỏa, luyện chế một món vô thượng Thánh khí."
Trường Nhĩ Định Quang Tiên trợn mắt trừng Linh Nha Tiên, hậm hực mắng: "Ngươi bắt chước ta!"
Linh Nha Tiên ngẩng đầu ưỡn ngực, ngạo nghễ nói: "Không hề, ta tự nghĩ ra đó. Chẳng qua là ngươi nói trước một tí thôi."
Đa Bảo cười ha hả: "Lấy thiên địa làm lò luyện, lấy vạn linh làm củi, tạm thời chưa có ai làm được. Nhưng vô thượng Thánh đan và vô thượng Thánh khí lại giống ý tưởng của ta. Đại sư bá theo đan đạo, Nhị sư bá theo khí đạo, sư phụ thì nên luyện chế một thánh trận bao phủ hồng hoang, nếu thiên địa công nhận thì có thể thành Thánh."
Trường Nhĩ Định Quang Tiên, Cầu Thủ Tiên và Linh Nha Tiên lộ rõ vẻ kích động. Không sai, chính là như vậy! Bọn hắn càng nghĩ càng cảm thấy hợp lý. Ý tưởng này tương tự như Nữ Oa nương nương tạo ra con người, đã có tiền lệ trước đó!
Ánh mắt Đa Bảo cũng ẩn chứa niềm kích động mơ hồ. Hắn đứng dậy nói: "Ta phải đi bái kiến sư phụ, sư thúc và sư bá. Tới khi sư phụ, sư thúc và sư bá thành đạo, tất cả các ngươi đều là người có công lớn, có thể sẽ được đứng vào hàng đệ tử thân truyền."
Cầu Thủ Tiên, Linh Nha Tiên và Trường Nhĩ Định Quang Tiên cùng chắp tay thi lễ, kích động hô: "Chúng ta không dám tranh công, tất cả là ý tưởng do Đại sư huynh nghĩ ra."
"Ha ha..." Đa Bảo đạo nhân cười lớn, sau đó bay ra ngoài.
Cầu Thủ Tiên, Linh Nha Tiên và Trường Nhĩ Định Quang Tiên đứng dậy nhìn nhau, ánh mắt đong đầy kích động và mong chờ. Khi nào sư phụ, sư thúc và sư bá thành đạo, bọn hắn được đứng vào hàng đệ tử thân truyền. Đến lúc đó, bọn hắn nhất định phải trừng trị Bạch Cẩm ra trò. Trước đó bọn hắn bị dọa sợ mất mật, bây giờ lại to gan hơn.
Đa Bảo đạo nhân đạp mây đáp xuống trước Thái Thanh Cung. Tam Thanh luận đạo đã kết thúc, ba người đã về cung điện.
Đa Bảo đạo nhân đứng trước Thái Thanh Cung, kìm nén tâm trạng kích động. Sau ngày hôm nay Bạch Cẩm không thể diễu võ giương oai trước mặt mình nữa, sau hôm nay Đa Bảo mình sẽ nổi tiếng khắp hồng hoang.
Đa Bảo cung kính chắp tay thi lễ, đồng thời hô: "Đệ tử Đa Bảo cầu kiến Đại sư bá."
Trong Thái Thanh Cung, Thái Thượng lộ rõ ánh mắt ngờ vực. Bạch Cẩm thỉnh an vừa mới đi, sao Đa Bảo lại tới? Từ trước tới giờ hắn có đến thỉnh an mình đâu!
Thái Thượng lên tiếng: "Vào đi!"
Cửa cung điện từ từ mở sang hai bên.
Đa Bảo cất bước đi vào trong cung điện, sau đó quỳ xuống bồ đoàn và dập đầu nói: "Đệ tử Đa Bảo bái kiến Đại sư bá, chúc đại sư bá sớm thành Thánh đạo."
Thái Thượng cười hờ hững, ôn tồn hỏi: "Đa Bảo, ngươi tới đây vì chuyện gì?"
Đa Bảo cung kính thưa: "Khởi bẩm đại sư bá, từ khi Nữ Oa sư thúc chứng đạo, đệ tử trằn trọc ngày đêm, muốn trợ giúp sư bá và sư phụ sớm ngày thành đạo."
Thái Thượng cười khẽ: "Ngươi có lòng như vậy thật hiếm có nhưng chứng đạo không phải việc một sớm một chiều."
Đa Bảo cung kính cúi đầu: "Đệ tử biết thành đạo khó khăn nhưng trước đó đã có Nữ Oa nương nương thành Thánh, bây giờ chúng ta cũng có con đường để mà tìm kiếm. Đệ tử trầm tư suy nghĩ, cuối cùng thì vừa nãy ta đã nghĩ ra một phương pháp thành đạo. Vì vậy ta đến đây báo cho Đại sư bá, kính mong Đại sư bá bình luận đôi câu."
"Ồ..." Thái Thượng cảm thấy hứng thú: "Ngươi nói ta nghe thử xem!"