Nguyên Thủy Thiên Tôn gật gật đầu, nói: "Lấy phồn hóa giản vạn trận quy nhất, lại từ giản về phồn, một trận vạn ngàn, khó có được!"
Thông Thiên giáo chủ cười ha ha hai tiếng, đứng dậy nói: "Đại trận của ta đã bày ra, hôm nay không thấy thắng bại, nhất định khó phân biệt rõ ràng, chớ cho rằng ta khinh ngươi, nếu ngươi cúi đầu nhận thua, hôm nay ta liền thả cho Xiển Giáo ngươi một con ngựa."
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn Thông Thiên đắc ý dương dương, nhíu mày giáo huấn nói: "Đắc ý chớ để quên hình, thất vọng chớ thất thố, hôm nay hung hăng ngang ngược, ngày khác thì chỉ là trò hề."
"Chẳng lẽ ngươi còn có thể lật bàn sao?
"Chỉ là Tru Tiên kiếm trận, cần gì tiếc nuối!"
Ánh mắt Thông Thiên giáo chủ ngưng tụ, nói: "Thật chỉ là một Tru Tiên kiếm trận, ngươi có thể tới phá trận!" Sau khi nói xong, Thông Thiên cưỡi Quỳ Ngưu đi về phía Tru Tiên kiếm trận, tiến vào trong đại trận.
Trong phút chốc cả tòa Tru Tiên kiếm trận tựa như được sống lại, tản ra sát khí sắc bén phủ đầy hồng hoang, Thiên Đình run rẩy nổ vang, Địa Phủ quỷ khóc sói gào, vô số tiên thần đột nhiên biến sắc, kinh hãi muốn chết.
Ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn dần dần ngưng trọng, hồng hoang đệ nhất sát trận danh bất hư truyền.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi trong Cửu Long Liễn không nhúc nhích, Bạch Hạc đồng tử khống chế loan giá lặng lẽ nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn một cái. Kỳ quái, sao sư phụ không phá trận?
Một lát sau, thân ảnh Đa Bảo xuất hiện trước Tru Tiên môn, chắp tay thi lễ nói: "Sư tôn mời sư bá vào trận."
Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười nói: "Không vội, hôm nay người phá trận không phải là ta."
Đa Bảo đứng thẳng dậy, nghi hoặc khó hiểu, không phải Nguyên Thủy sư bá? Còn ai nữa?
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngẩng đầu nhìn về phía nam nói: "Người phá trận đã tới rồi."
Phương Nam tử khí mênh mông ba vạn dặm, tiên nhạc từng trận, dị hương mờ ảo, một con Đại Giác Ngưu đạp tường vân mà đến, phía trên Đại Giác Ngưu có một lão đạo đang cưỡi, có Huyền Đô đại pháp soái nắm lấy con ngưu này, phiêu phiêu rơi xuống.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng dậy nói: "Đại huynh, ngươi đến trễ."
Thái Thượng Thánh Nhân khẽ lắc đầu, nói: "Sớm cũng tốt, muộn cũng được! Việc này cuối cùng vẫn không thể tránh thoát."
Thông Thiên cưỡi Quỳ Ngưu xuất hiện trên Tru Tiên kiếm trận, khó có thể tin nói: "Đại huynh, ngay cả ngươi cũng muốn giúp hắn?"
Thái Thượng Thánh Nhân bất đắc dĩ gật gật đầu, sau đó nói: "Nguyên Thủy hảo tâm khuyên ngươi, ngươi không chịu theo lại còn bày ra ác trận như thế, hôm nay chỉ có thể chiến một trận."
Thông Thiên khó thở quát: "Tốt! Tốt! Thái Thượng, hôm nay ngươi sinh lòng thiên vị, vậy đừng trách ta vô tình, tới tiến trận."
Thái Thượng vuốt râu nói: "Ta cũng không khi dễ ngươi, nếu muốn phá trận, trước tiên ta cho ngươi tiến vào trận này, vận dụng xong xuôi, ta lại tiến vào, không khiến cho ngươi luống cuống tay chân."
Thông Thiên giận dữ quát: "Hay cho một Thái Thượng, ngoài miệng quá mức ác độc, mặc cho ngươi tiến vào trận địa của ta, xem ta bắt ngươi như thế nào."
Thông Thiên giáo chủ dứt lời, cưỡi Quỳ Ngưu biến mất trên đại trận.
Thái thượng cưỡi Đại Giác Ngưu đi vào trong đại trận, Thái Cực Đồ trong tay vừa đạp hóa thành một tòa kim kiều, trấn áp Địa Hỏa Thủy Phong đi thẳng vào trong Tru Tiên Trận.
Thái Thượng cưỡi Đại Giác Ngưu bước lên Kim Kiều, đi vào Tru Tiên Môn phía đông, Đa Bảo vội vàng dùng hết toàn lực đánh tới hướng Tru Tiên Kiếm. Ong! Tru Tiên Kiếm run rẩy, vô lượng Tru Tiên kiếm khí bừng bừng, càn quét về hướng Thái Thượng.
Thái Thượng mỉm cười, Tru Tiên kiếm khí tới gần người đều vô thanh vô tức tiêu tán.
Đông! Ba cửa còn lại cũng đều vang lên một tiếng chấn minh, tất cả Lục Tiên Kiếm kiếm khí, Hãm Tiên Kiếm kiếm khí, Tuyệt Tiên Kiếm kiếm khí đều từ ba cửa cuốn tới, hóa thành ba thanh Thần Kiếm cuồn cuộn ngưng hiện ở hư không, chém xuống Thái Thượng.
Bảo tháp bay trên đỉnh đầu Thái Thượng tỏa ra ra huyền hoàng chi quang. Ba thanh kiếm thần Lục Tiên, Tuyệt Tiên và Hãm Tiên bắn tới đều tan biến, không thể chạm tới nó dù chỉ một chút.
Thái Thượng chầm chậm tiến vào trong đại trận, bước tới trước mặt Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên vung Thanh Bình Kiếm, quát lớn: "Đại huynh, xem tuyệt chiêu của ta đây!"
Ầm! Hãm tuyệt đồng thời chém xuống Tứ Môn, vang lên một tiếng sấm nổ, vô số kiếm khí bay ra hội tụ quanh Thông Thiên.
"Chém!" Thông Thiên cầm Thanh Bình Kiếm trong tay chém xuống, dẫn động vô lượng hung thần kiếm khí.
Vù! Huyền Hoàng Tháp tỏa ra công đức chi quang bảo vệ chuỗi ngọc trai của Thái Thượng.
Ầm! Một âm thanh leng keng vang lên, chuỗi ngọc nát bấy, Huyền Hoàng Tháp chấn động kịch liệt.
Thái Thượng không khống chế được mà lui lại mấy bước, thưởng thức nói: "Chỉ một nhát kiếm đã phá vỡ Công Đức của Huyền Hoàng Tháp."
Thông Thiên ngạo nghễ: "Ta chưa từng tin có cái gì gọi là 'vạn pháp bất xâm, vô vật bất phá', chỉ cần kiếm của ta đủ nhanh thì một chiêu liền có thể chém nát thiên địa. Nhận thêm một kiếm của ta!"
Thông Thiên lại chém xuống, Tứ Môn nổ 'ầm', bốn đạo kiếm khí Hãm Tuyệt hội tụ đến.
Thái Thượng ném ra Thái Cực Đồ, hóa thành một tòa Kim Kiều chắn ngang giữa kiếm trận, chỉ cần kiếm khí vừa tới gần Kim Kiều liền vỡ tan, bay ngược về phía Thông Thiên.
Ầm! Quải Trượng và Thanh Bình Kiếm va chạm với nhau, Thiên m như vỡ vụn, Thông Thiên quay người bay ngược về Trận Đài Tử phía xa, ngưng trọng nhìn Thái Thượng.