Bạch Cẩm đứng lên đánh giá Di Lặc Phật, đột nhiên cười một tiếng nói: “Không biết Phật Mẫu tặng lễ vật gì?”
Di Lặc cũng nhìn về phía Bạch Cẩm, ôn hòa nói: “Làm phiền Quan Thế Âm Bồ Tát!”
Quan Thế Âm gật gật đầu vung tay lên, một tôn Lưu Ly Phật to lớn xuất hiện bên trong thiên địa. Tượng Phật to lớn đỉnh thiên lập địa, sau đó Lưu Ly Phật dường như hơi vặn vẹo một chút rồi biến thành một tôn tượng Phật ngọc nhỏ.
Quan Thế Âm Bồ Tát ôn nhu nói: “Tượng Phật này tên là Lưu Ly Tịnh Tâm Phật, tuy chỉ là Hậu Thiên Linh Bảo nhưng lại có tác dụng tịnh tâm, đeo trên người có lợi cho việc tu hành.”
Chúng tiên thần ở dưới đều xôn xao, đại đa số tiên thần đều dùng ánh mắt nóng bỏng mà nhìn Lưu Ly Tịnh Tâm Phật, đối với tu sĩ mà nói thì đây quả là chí bảo.
Chúng môn nhân Phật Giáo cực kỳ hưởng thụ khoảnh khắc chúng tiên thần sùng bái này. Bọn hắn đã khó khăn bao kỷ nguyên, rốt cuộc hôm nay cũng được nở mày nở mặt, Phật Giáo ta cũng có bảo bối.
Văn Thù chắp tay trước ngực, mỉm cười nói: “Phật mẫu có lời, tặng lễ vật này cho Khổng Tuyên, cũng giúp cho Khổng Tuyên đạo hưu có thêm vài phần nội tình.”
Thạch Cơ đang ngồi giận dữ nói: “Sư huynh, hành động lần này của Phật Giáo chính là đáng vả mặt chúng ta.”
Triệu Công Minh cũng cả giận nói: “Đáng hận!”
Bạch Cẩm nhẹ nhàng nói: “Đừng vội, ta cũng chuẩn bị chút lễ vật, chỉ là nó chưa tới mà thôi.”
Đám Triệu Công Minh nhìn về phía Bạch Cẩm, không phải chúng ta chỉ chuẩn bị vài kiện Linh Bảo thôi sao? Còn có lễ vật gì chứ? Cho dù có lễ vật thì cũng không sánh được với chí bảo của Thánh Nhân!
Thần sắc Bạch Cẩm khẽ động, nhẹ giọng thì thầm: “Cuối cùng cũng đến rồi!”
Bạch Cẩm lớn tiếng nói: “Ý tốt của Phật Mẫu chúng ta nhận lấy nhưng ta cũng chuẩn bị cho sư đệ chút lễ vật, không cần phiền tới Phật Mẫu.”
Di Lặc cười nói: “Không biết lễ vật đạo hữu chuẩn bị đang ở đâu? Chớ vì tâm hư vinh mà nói bừa.”
“Đã tới!”
Ong! Đột nhiên trên hư không nổi lên thất thải quang mang, bên trong có một tiên nữ mặc thải y đi ra, đứng trên đám mây trên cao.
Thải Phượng tiên tử chắp tay thi lễ với Bạch Cẩm, cười nói: “Sư huynh, ta không đến muộn chứ?”
Bạch Cảm chắp tay đáp lễ, nói: “Vừa lúc! Làm phiền sư muội rồi.”
Thải Phượng Tiên tử vung tay lên, một quyển trục bay ra lơ lửng giữa không trung. Nó ‘cạch’ một tiếng mở ra, bốn chữ lớn hiển lộ hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Thải Phượng lớn tiếng nói: “Nương nương có lời: Khổng Tuyên có ngũ đức, ban thưởng một bộ chữ, chúc hắn vô lượng lượng kiếp vĩnh kết đồng tâm.”
Tất cả mọi người đều nhìn lên không trung, chỉ thấy trên quyển trục họa lệ trong không trung lấp lánh bốn chữ lớn: “Vô Lượng Hảo Hợp!”
Quyển trục tỏa ra Thánh Nhân chi lực vĩnh trấn hư không, nhất thời tất cả tiên thần đều cảm nhận được áp lực nặng nề, không kìm được cúi đầu xuống.
Khổng Tuyên vội vàng bái nói: “Bái tạ Nữ Oa nương nương!”
Tử Dao cũng bái theo nói: “Bái tạ Nữ Oa nương nương!”
Trong thế giới, vô số tiên thần đứng bật dậy, vội vàng bái nói: “Bái kiến Nữ Oa nương nương!”
Ngay cả Chu Tước Thánh Tôn cũng đứng dậy, khẽ cúi đầu thi lễ.
Thải Phượng mỉm cười nói: “Giờ phút này chính là đại hôn của Khổng Tuyên, không cần đa lễ, đứng dậy hết đi!”
Chúng tiên thần đứng dậy, ao ước đố kị nhìn Khổng Tuyên.
Chu Tước Thánh Tôn cười nói: “Thải Phượng, mời ngồi!”
Thải Phượng gật gật đầu bay xuống dưới.
Ong! Đột nhiên bầu trời lại nổi lên quang mang, quang mang xoay tròn hình thành một cái hắc động tỏa ra thải sắc quang mang, Xi Vưu từ bên trong hắc động đi ra.
Xi Vưu chắp tay thi lễ với Bạch Cẩm, nói: “Lão sư, nương nương bảo ta mang quà tặng tới.”
Bạch Cẩm cười nói: “Làm phiền rồi!”
Xi Vưu vung tay lên, một quyển trục bay ra, nó mở rộng roiof treo cao trên không trung. Trên quyển trục lấp lánh bốn chữ lớn ‘Hỉ Kết Lương Duyên’. Thánh Nhân chi lụcw hạo đãng uy chấn Chu Tước Giới, khí tức ngang bằng với Nữ Oa nương nương!
Xi Vưu lớn tiếng nói: “Nương nương có lời: Khổng Tuyên chấp pháp tam giới, chuẩn mực nghiêm minh. Chu Tước Thiên Nữ tài đức vẹn toàn, có thể nói là giai ngẫu tự nhiên, cẩm sắt hòa minh. Nay đưa một bộ tự thiếp chúc Khổng Tuyên và Tử Dao tịnh đế chung tiến vô lượng lượng kiếp.”
Khổng Tuyên và Tử Dao cùng nhau chắp tay thi lễ, cảm kích nói: “Bái tạ Bình Tâm nương nương!”
Rất nhiều tiên thần khác cũng đứng dậy chắp tay nói: “Bái kiến Bình Tâm nương nương!”
Chu Tước Thánh Tôn cũng đứng dậy khẽ gật đầu thi lễ. Tuy Tứ Tượng Thần Thú là sứ hộ giả cao quý của hồng hoang nhưng xét về địa vị tôn sùng, thực lực cao thấp thì đều kém xa Thánh Nhân.
Thải Phượng nhíu mày nhìn về phía Xi Vưu, Xi Vưu cũng nhìn về phía Thải Phượng, trong đầu cùng hiện lên một ý niệm: ‘Gặp được người Địa Phủ/ Oa Hoàng Thiên thì xử lý thế nào? Có cần đánh một trận hay không? Nhưng nhỡ bại trận thì nương nương có giết người hay không?’
Ánh mắt hai người đối mặt nhau, cả hai đều có một loại cảm giác: ‘Người của Địa Phủ/ Oa Hoàng Thiên thật hung dữ!’
Ngay lúc hai người chần chờ, toàn bộ bầu trời Chu Tước Giới đã nhuộm lên ánh tím, tử khí tràn ngập khắp vạn dặm, Kim Giác đồng tử từ từ đi ra từ bên trong chắp tay thi lễ với Bạch Cẩm, sau đó hắn vung tay lên, một tòa Đạo cung phong cách cổ xưa bay ra lơ lửng trên bầu trời.