Hai mắt Di Lặc Phật sáng lên, vội vàng truyền âm nói: “Mong sư huynh chỉ giáo.”
“Các ngươi khôn cần chống lại Thánh dụ của Phật Mẫu, chỉ cần chứng minh Nhiên Đăng không thích hợp làm Phật Tổ là được.”
“Chứng minh thế nào?”
“Thứ nhất, thắng hắn trên mặt Phật Pháp!”
“Điều này không khó! Từ lúc ta bái sư đến giờ vẫn luôn đi theo sư tôn thu hành Phật Pháp, thành tựu trên Phật Pháp của ta, sao một đệ tử Xiển Giáo như hắn có thể so sánh được?”
“Thứ hai, Nhiên Đăng không thể thống ngự Phật Giáo, khiến Phật Giáo hỗn loạn! Việc này đối với ngươi hẳn là không khó nhỉ?”
Di Lặc truyền âm nói: “Đám Đại Thế Chí, Địa Tạng, Dược Sư và Lục Áp đều không phục Nhiên Đăng, mượn lực lượng của bọn hắn là có thể dễ dàng khiến Phật Giáo hỗn loạn.”
“Chẳng những muốn Phật Giáo hỗn loạn mà ngươi cũng phải thừa cơ phát triển thực lực của bản thân, mưu cầu lấy vị trí Phật Tổ. Ta định thành lập một ngân hàng Thiên Địa Nhân Dân, phát hành tiền tệ tu luyện. Nếu đạo hữu cần có thể đến vay để thu mua Phật tâm, ta để ngươi mức lãi suất thấp nhất.”
Tiền tệ tu luyện? Đó là thứ gì? Vay lại là cái gì? Mặc dù bây giờ hắn chưa rõ lắm nhưng có thể khiến Bạch Cẩm nhìn trúng, ắt là đồ tốt. Di Lặc truyền âm nói: “Vậy thì đã tạ đạo hữu!”
“Ha ha! Kim đan xá lợi bổn nhân nghĩa, Phật đạo vốn là một nhà, ta vẫn luôn là minh hữu kiên định lớn nhất của ngươi!” Bạch Cẩm chân thành nhìn Di Lặc.
Di Lặc bưng chén rượu, đứng dậy thi lễ nói: “Bạch Cẩm sư huynh, trước đó vì lo lắng Khổng Tuyên đạo hưu nên lời nói có chỗ đắc tội, mong sư huynh thứ tội!”
Bạch Cẩm cũng bưng chén rượu đứng dậy, nói: “Đạo hữu nói gì vậy? Chút hiểu lầm ấy sao có thể phá hỏng tình hữu nghị sâu sắc của chúng ta được chứ? Mời!”
“Mời!” Di Lặc bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Bạch Cẩm cũng bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Chúng tiên thần xung quanh đều cười ha hả nhìn hai người Bạch Cẩm và Di Lặc.
Bạch Cẩm và Di Lặc ngồi xuống nhìn nhau cười, sau đó tiếp tục quan sát ca múa.
…
Chu Tước Thánh Tôn ngồi ngay ngắn trên chủ vị, Bạch Cẩm ngồi phía dưới bên tay trái.
Chu Tước Thánh Tôn mỉm cười nói: “Bạch Cẩm, sao ngươi làm được vậy?”
“Làm được cái gì?”
“Ngươi đã bỏ ra cái giá gì mới có thể để chư thiên Thánh Nhân chúc phúc?”
Bạch Cẩm tằng hắng một cái, cười nói: “Thánh Tôn, thực ra Thánh Nhân cũng rất hào phóng, ta chỉ thỉnh cầu một chút là Thánh Nhân đã vui vẻ đồng ý.”
Chu Tước Thánh Tôn đực mặt ra, chư thiên Thánh Nhân cũng rất hào phóng? Hắn liếc Bạch Cẩm một chút, ngươi không phải đang nằm mơ chứ?
Ầm ầm! Một tiếng sấm hạo đãng vang vọng khắp hồng hoang.
Hắc khí cuồn cuộn tràn ngập kéo tới trên bầu trời hồng hoang bao phủ mọi thứ vào bên trong, ban ngày hóa đêm tối.
Vô số phi điểu đang bay múa trên bầu trời ríu rít hoảng sợ chạy trốn, hắc phong cuồn cuộn càn quét khắp thiên địa hồng hoang, vô số sinh linh khủng hoảng bất an.
Trong hỗn độn bên ngoài hồng hoang, Thái Thượng giáo chủ, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên Thánh Nhân, Tiếp Dẫn Thánh Nhân, Chuẩn Đề Thánh Nhân và Nữ Oa nương nương cùng nhìn về phía hồng hoang. Trong mắt bọn hắn, bên ngoài ba mươi ba trọng thiên của hồng hoang có một phương không gian mới tĩnh mịch, yên tĩnh mà tuyệt vọng.
Trong Thế ngoại Tịnh thổ, Chuẩn Đề Thánh Nhân ngồi xếp bằng dưới gốc bồ đề, mở miệng nói: “Chư vị sư huynh sư tỷ, các ngươi có biết hồng hoang vừa xảy ra chuyện gì không?”
Bên trong Ngọc Hư Cung, Nguyên Thủy cúi đầu nhìn hồng hoang đang bị hắc khí bao phủ, ngưng trọng nói: “Giới này không rõ!”
Nữ Oa nương nương cười nói: “Giới này tồn tại cùng với hồng hoang, bản nguyên tương thông, chính là một trong những tạo hóa của hồng hoang.”
…
Thiên Đình tại hồng hoang, Hạo Thiên và Vương Mẫu đi ra khỏi Lăng Tiêu Bảo Điện, ngưng trọng nhìn sự biến hóa trên bầu trời. Đâu là Ma đạo hưng khởi rồi sao?
Trên U Minh huyết hải, Minh Hà giáo chủ chân đạp Thập Nhị Phẩm Nghiệp Hỏa Hồng Liên, tay cầm hai thanh sát kiếm Nguyên Đồ A Tị ngưng trọng nhìn lên bầu trời, trong mây đen cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ tĩnh mịch.
Bên trong Ngũ Trang Quan, Trấn Nguyên Tử đứng trên Nhân Sâm Quả, đạo bào tung bay nhìn lên bầu trời, vô cùng ngưng trọng. Vì sao lại xuất hiện ma khí lớn như vậy?
Bắc Hải nhấc lên sóng to gió lớn, một tòa cung điện đen nhánh dâng lên từ bên trong lòng Bắc Hải, đại môn cung điện ‘ầm’ một tiếng mở ra. Côn Bằng Yêu Sư từ bên trong đi ra, đứng trước Côn Bằng Điện ngẩng đầu nhìn bầu trời, hồng hoang có biến cố rồi.
Chu Tước Giới chính là Thủ Hộ Giới của hồng hoang, lập tức liền phản ứng lại với ma khí cuồn cuộn. Ầm ầm! Từng đạo tia chớp đỏ ngòm xẹt qua bầu trời, áp lực khủng bố giáng xuống.
Đột nhiên Chu Tước Thánh Tôn đứng lên ngẩng đầu nhìn trời, những tiên thần khác cũng trở nên cực kỳ hỗn loạn, rất nhiều Thần Thú nhao nhao tụ lại.
Bạch Cẩm đứng dậy nhìn bầu trời, ánh mắt xuyên thấu qua Chu Tước Giới thu hết những biến cố ở bên ngoài hồng hoang vào mắt, thất kinh nói: “Thánh Tôn, đây là vì sao? Sao hồng hoang lại xuất hiện nhiều ma khí như vậy?”
Chu Tước Thánh Tôn ngưng trọng nói: “Đây là một giới khác đang dung hợp với hồng hoang, các ngươi đừng ra ngoài.” Thân ảnh hắn nhạt dần rồi biến mất.