Chu Tước Thánh Tôn nhấc lên Nam Minh Ly Hỏa, Huyền Vũ Thánh Tôn nhấc lên Huyền Âm Quỳ Thủy đánh về phía ma khí. Thủy hỏa chung sức hình thành một mặt Thái Cực Đồ trấn áp trên cự thủ.
Ầm! Thái Cực Đồ xoay trong phóng ra Thánh Thú chi lực, cự thủ tái nhợt nhất thời bị bức lui.
Thanh Long và Bạch Hổ cũng gia nhập vào chiến trường, Tứ Thánh Thú hợp lực điều động thiên địa chi lực của hồng hoang. Trong thời gian ngắn, vậy mà lại đánh ngang tay với cự thủ phía sau ma khí kia.
“Ma đạo, trấn áp!” Một thanh âm uy nghiêm thật lớn vang lên.
Cuồn cuộn ma khí hội tụ lại hình thành một gương mặt khổng lồ che khuất bầu trời, lãnh khốc nhìn xuống hồng hoang. Tứ Thánh Thú đứng dưới gương mặt khổng lồ tựa như những con gà rừng, kim quy, trường xà, mèo nhỏ đáng yêu.
Gương mặt khổng lồ phun ra từng luồn hắc sắc Ma Hỏa, chia ra bốn luồng hình thành một cái lồng giam bao phủ lấy Tứ Thánh Thú.
Tứ Thánh Thú ra sức giãy giụa bên trong lồng giam, mỗi người dùng pháp lực đâm ầm ầm lên trên lồng giam nhưng tất cả đều vô dụng. Thánh đạo vô địch!
Keng! Một tiếng kiếm minh vang vọng khắp thiên địa.
Một đạo thanh sắc kiếm quang xẹt qua, lồng giam tạo thành từ bốn luồng Ma Hỏa nhát mắt bị chặt đứt. Tứ Tượng Thánh Thú thoát ra ngoài, thân ảnh lóe lên một cái khôi phục thành hình người đứng ở trên không trung.
Một thanh thanh sắc Tiên Kiếm lơ lửng trước Ma Diện to lớn, kiếm dài tam xích so với Ma Diện to lớn lại có vẻ cực kỳ nhỏ bé nhưng thanh kiếm nhỏ bé này lại giống như trung tâm của cả phiến thiên địa, chí tôn chí quý, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Ma Diện to lớn mở miệng, thanh âm thật lớn vang vọng trong thiên địa: “Thanh Bình Kiếm, Thông Thiên giáo chủ!”
“Đoạn!” Thanh âm kiên định của Thông Thiên giáo chủ vang lên từ Thanh Bình Kiếm, nhất thời nó liền bắn ra, Ma Diện ‘ầm’ một tiếng vỡ nát.
Một thanh trường thương duỗi ra từ bên trong ma khí cuồn cuộn. Keng! Thanh Bình Kiếm va chạm với trường thương, vô lượng kiếm khí càn quét ra. Ầm! Toàn bộ bầu trời nứt dần ra như mạng nhện, Tứ Tượng Thánh Thú vội vàng lui lại, ra tay ổn định thiên địa. Thánh Nhân chi uy hiện ra, phát huy vô cùng tinh tế.
Bên trong hỗn độn, thanh âm của Thái Thượng giáo chủ vang lên: “Thông Thiên, sư tôn mệnh cho chúng ta không được đi vào hồng hoang, ngươi không nên nhúng tay vào.”
Chuẩn Đề Thánh Nhân cũng lo lắng nói: “Sư huynh, ngài vi phạm sư mệnh, nếu bị lão sư biết được thì làm sao!”
Thông Thiên Thánh Nhân hừ một tiếng nói: “Ta tiến vào hồng hoang hồi nào chứ? Thanh Bình Kiếm tiến vào hồng hoang, liên quan gì đến Thông Thiên ta?”
Nữ Oa nương nương cười nói: “Sư huynh nói rất đúng! Nếu sư tôn trừng phạt ngươi, tất nhiên ta sẽ không thuận theo!”
Bên trong Oa Hoàng Thiên, Nữ Oa nương nương vẫy tay một cái, Hồng Tú Cầu rơi vào trong tay rồi nàng bỗng ném nó về phía hồng hoang. Hồng Tú Cầu hóa thành một đạo hồng quang đánh xuyên hỗn độn rồi tiến vào bên trong hồng hoang.
Ầm! Thiên thạch Hồng Tú Cầu đánh xuống cự thủ tái nhợt, nhất thời đánh bay cự thủ như một trụ trời.
Một cự thủ tái nhợt khác lại duỗi ra, nắm chặt quyền đánh về phía Hồng Tú Cầu.
Leng keng! Tiếng chuông thanh thúy vang lên, thất thải quang hoa hiện lên, Thất Bảo Diệu Thụ hiện lên trên không trung, thất sắc bảo quang khống chế quyền đầu, lưu ly bảo quang giằng có với ma khí cuồn cuộn.
“Trảm!” Một thanh âm uy nghiêm vang lên.
Một đạo hỗn độn kiếm khí đảo qua. Phốc! Quyền đầu tái nhợt bị hỗn độn kiếm khí đánh trọng thương, nhất thời lùi vào bên trong ma khí cuồn cuộn.
Một cự thủ khác cầm trường thương đâm về phía Bàn Cổ Phiên.
“Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn!”
Một đạo hào thật lớn vang lên, một mặt Thái Cực Đồ hiển hiện ngăn trở trường thương, Thái Cực Đồ xoay tròn khiến trường thương không thể tiến lên được.
Một vệt kim quang hiện lên. Ầm! Trường thương nhất thời bị kim quang đánh bay, Tiếp Dẫn Thần Tràng bay lơ lửng giữa không trung.
Cự thủ tái nhợt cầm trường thương nhất thời bị ép lùi vào bên trong ma khí cuồn cuộn. Bên trong ma khí bao phủ chân trời hiển hiện lên một đạo thân ảnh như ẩn như hiện, hắn chắp hai tay nhìn ra bên ngoài.
Thanh Bình Kiếm, Thái Cực Đồ, Bàn Cổ Phiên, Tiếp Dẫn Thần Tràng, Thất Bảo Diệu Thụ, Hồng Tú Cầu. Từng kiện Thánh Nhân chí bảo trấn áp thiên địa, Thánh đạo chi quang lấp lánh, Thánh đạo độc tôn.
“Thái Thượng, Nguyên Thủy, Thông Thiên, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, Nữ Oa. Thánh Nhân trên hồng hoang lại thực sự đến rồi.” Thanh âm thật lớn truyền ra từ bên trong ma khí cuồn cuộn.
Bên trong Thái Cực Đồ truyền ra thanh âm của Thái Thượng: “Dù ta không biết lai lịch của ngươi nhưng nếu đã được Thiên đạo tán thành, ắt phải là sinh linh hồng hoang. Không biết ngươi là Thánh gì?”
“Ha ha Ta là Hồng Hoang Ma Tổ!” Thanh âm ngạo nghễ vang lên.
Thông Thiên giáo chủ quát: “Hồng Hoang không có Ma đạo, lùi lại cho ta!” Thanh Bình Kiếm đại phóng ra Thánh đạo chi uy.
Thái Cực Đồ, Bàn Cổ Phiên, Tiếp Dẫn Thần Tràng, Thất Bảo Diệu Thụ, Hồng Tú Cầu,… Tất cả Thánh Nhân chí bảo đều đại phóng ra Thánh đạo chi quang.
Thái Cực chi đạo, Thuận Thế chi đạo, Mộng chi đạo, Nhân Quả chi đạo, Tạo Hóa chi đạo.
Thánh đạo uy áp hồng hoang, ba ngàn pháp tắc ẩn nấp, duy có Thánh đạo độc tôn.
Dưới rất nhiều uy áp của Thánh đạo, Ma Vân trên bầu trời nhanh chóng thu liễm lại, sau đó đào tẩu ra bên ngoài ba mươi ba trọng thiên.