Lúc hắc quang bay qua, một hắc động đột nhiên hình thành. Hắc động méo mó tiến hành thôn phệ ngũ sắc thần quang.
Trước hắc động đột nhiên hiện lên thần văn ngũ sắc, thần văn khắc trên hắc động, Ngũ Hành Chi Lực xung quanh lập tức vặn vẹo, phong ấn hắc động.
Hai đạo thần quang dây dưa tranh đấu, hướng về phía xa mà đi.
Ầm!
Trên thiên khung vạn dặm ở phương Bắc, bầu trời đột nhiên nát bấy, hình thành khu vực chân không, ngũ sắc thần quang bên trong phóng lên cao, hóa thành một tấm chắn ngũ sắc to lớn, dư chấn chiến đấu kịch liệt từ trong khu vực chân không truyền ra.
Vân Tiêu ngẩng đầu nhìn vầng mặt trời to lớn ở trên cao, khóe môi nhếch lên tạo thành nụ cười ôn nhu.
Giữa vầng mặt trời, Lục Áp biến sắc, vô thức nghĩ tới tràng cảnh ở Phong Thần Chiến năm đó, hắn bị Cửu Khúc Hoàng Hà Trận trấn áp, trái tim nhỏ bé giật thót một trận, lúc này đại phẫn nộ quát lên: "Ô Vân Tiên, đừng làm rùa đen rút đầu, lăn ra đây cho ta."
Ô Vân Tiên sửng sốt, sau đó giận dữ ngẩng đầu, Hỗn Nguyên Chủy bay ra, tựa như một viên Lưu Tinh màu đen đánh về phía bầu trời cực lớn.
Ầm!
Mặt trời lớn nát bấy, hỏa quang văng khắp nơi, Lục Áp từ trong mặt trời nát bấy xông thẳng ra ngoài.
Ô Vân Tiên gầm lên: "Tạp mao điểu, không được chạy!" Thân ảnh hắn khẽ động, lôi một đạo khí lãng ở trong thiên địa ra, xông thẳng vào trong vầng mặt trời bắn tóe chân hỏa. Một khắc sau đó, trong tay hắn đã xuất hiện Hỗn Nguyên Chủy, giận dữ liều chết đánh thẳng tới Lục Áp.
Khâm Nguyên Yêu Thánh và Kim Bằng cũng ăn ý, trong nháy mắt biến mất, đi đến chỗ sâu trong Đông Hải tìm được chiến trường giao chiến.
Cuối cùng, Vân Tiêu nhìn về phía Bạch Trạch, chỉ còn lại có một vị. Hắn hít sâu một hơi, sau đó đau khổ nhỏ giọng nói rằng: "Sư huynh, ta đánh không lại mà!"
Bạch Cẩm nhỏ giọng nói rằng: "Ta cũng đánh không lại!"
Hắn tằng hắng một tiếng rồi nói: "Sư muội, Bạch Trạch Yêu Thánh chính là Tiên Thiên đại thần, đứng đầu thập đại Yêu Thánh thượng cổ, sao có thể làm khó dễ chúng ta?"
Vân Tiêu liên tục gật đầu: "Sư huynh nói rất đúng!"
Bạch Cẩm nhìn Bạch Trạch Yêu Thánh, vừa cười vừa nói: "Yêu Thánh, chúng ta ở chỗ này thưởng trà quan chiến được không? Vừa vặn chỗ ta có một hộp trà mới do Đại Xích Thiên dâng tặng, không bằng Yêu Thánh thưởng thức một phen."
Sau đó hắn lại bỏ thêm một câu: "Trí giả chân chính hẳn phải bình tĩnh ngồi xem phong vân biến ảo, đánh đánh giết giết là hành vi của mãng phu."
Bạch Trạch Yêu Thánh tươi cười nói: "Thái Thượng Thánh Nhân mặc dù làm ta kính nể, thế nhưng hiện tại hắn cũng không ở trong tam giới, không thể xuất thủ được.
Nếu đạo hữu không có cách nào ngăn cản ta, phần khí vận Nhân tộc này ta sẽ thu vậy."
Bạch Cẩm chậm rãi thu liễm ý cười, ánh mắt ngưng trọng. Nếu như chỉ là Nhất Thi Chuẩn Thánh tầm thường, Bạch Cẩm tự có rất nhiều đại đạo gia thân, sẽ không sợ hãi chút nào.
Thế nhưng, Bạch Trạch Yêu Thánh chính là Yêu Thánh gần với Yêu Sư thượng cổ của Yêu tộc, tu vi ít nhất cũng là Nhị Thi Chuẩn Thánh. Với thực lực hiện tại của bản thân, hắn trăm triệu lần đánh không lại. Cho dù hiện tại hắn đang đột phá Chuẩn Thánh cảnh giới thì cũng đánh không lại Nhị Thi Chuẩn Thánh, chênh lệch giữa Chuẩn Thánh cảnh giới và Nhị Thi Chuẩn Thánh chính là cách biệt thiên địa.
Bạch Trạch Yêu Thánh giơ tay chụp xuống phía dưới, bàn tay không lớn mà còn có chút khô gầy. Tuy nhiên chiêu thức vừa ra, đại thế trăm dặm thiên địa phía dưới đều bị hắn nắm trong lòng bàn tay.
Trên đảo nhỏ bên dưới…
"Ngang…" Khí Vận Kim Long phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ, Bát Kỳ Đại Xà cắn một cái ở trên cổ Khí Vận Kim Long, hai bên ùng ùng cuồn cuộn ở trên đảo nhỏ, thân thể cao lớn dây dưa cùng một chỗ.
Bạch Cẩm lập tức quát lớn: "Bạch Trạch Yêu Thánh, dừng tay!"
Bàn tay đang hạ xuống của Bạch Trạch Yêu Thánh bất động, mỉm cười nói: "Ngươi bây giờ không ngăn được ta, không thể không nói đại đội chấp pháp của Tiệt Giáo danh bất hư truyền vẫn quá non nớt."
"Ngao!"
"Grao!"
Khí Vận Kim Long bên dưới phát ra từng tiếng rên rỉ đau đớn.
"Rống!" Bát Kỳ Đại Xà ngửa mặt lên trời hưng phấn gầm rú, tám cái đầu to lớn bỗng nhiên hướng xuống phía dưới.
Xì xì xì xì…
Nó tiến tới cắn vào Khí Vận Kim Long, lân phiến trên thân Kim Long nát bấy, khí vận chi lực kim sắc tràn đầy tán ra.
Bạch Cẩm cúi đầu nhìn thoáng qua tình huống phía dưới, Khí Vận Kim Long đã hoàn toàn rơi xuống hạ phong. Đành vậy, Yêu tộc các ngươi đã muốn làm lớn chuyện này, thế thì cũng đừng trách ta.
Vân Tiêu cắn răng một cái, trong tay xuất hiện Hỗn Nguyên Kim Đấu, bỗng nhiên thôi động nhằm vào Bạch Trạch. Hỗn Nguyên Kim Đấu lao ra, tiến thẳng về phía Bạch Trạch Yêu Thánh, vô số cát vàng từ trong miệng đấu phun trào, hình thành từng đám cát vàng, cuồn cuộn kéo về phía Bạch Trạch Yêu Thánh.
Bạch Trạch Yêu Thánh khẽ lắc đầu nói: "Ngươi quá yếu." Hắn vung tay áo bào lên, một đạo bạch quang mang theo tất cả, bạch quang ngưng tụ thành một bức họa trống trơn, tất cả cát vàng cuồn cuộn đều mất khống chế vọt tới bức họa, trên bức hoạ trống trơn dần dần hiện lên hình ảnh sa mạc.
Vân Tiêu nhìn thấy cát vàng không thể tiến công, lập tức thu hồi Hỗn Nguyên Kim Đấu, bức hoạ lập tức di động về phía hai người, muốn cuộn cả Bạch Cẩm và Vân Tiêu vào bên trong.
Bạch Cẩm giơ tay điểm ra một điểm, bức họa lập tức dừng lại, ầm một tiếng rồi vỡ ra. Một đàn cá, cua, rùa lớn từ bên trong chảy xuống, rơi tõm xuống hải dương.
Bạch Trạch liếc mắt nhìn Bạch Cẩm, kinh ngạc nói: "Tạo Hóa Pháp Tắc!"
"Bạch Trạch Yêu Thánh, nếu ngươi không dừng tay thì đừng trách ta." Bạch Cẩm nghiêm túc quát lên.