Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 713 - Chương 713: Đến Cả Rồi Này

Chương 713: Đến cả rồi này

Bạch Cẩm lên tiếng: "Nương nương, ngài là thánh mẫu của Nhân tộc, bọn hắn tính kế Nhân tộc tức là coi thường vinh quang của ngài. Nương nương chịu nhục là do đệ tử tắc trách, đệ tử sẽ không để yên cho Phật Giáo đâu. Nương nương, trở về đệ tử sẽ báo thù cho ngài."

Hắn đứng dậy chắp tay nói: "Nương nương, đệ tử cáo từ!" Sau đó hắn xoay người đi ra ngoài.

Ánh mắt Nữ Oa nương nương đong đầy vui mừng, thật không uổng công ta yêu thương hắn, nàng gọi: "Bạch Cẩm!"

Bạch Cẩm dừng bước rồi xoay người lại, hiên ngang lẫm liệt nói: "Nương nương, ngài đừng khuyên ta, ta thề sẽ liều chết bảo vệ vinh quang của nương nương."

Nữ Oa nương nương bật cười: "Chỉ cần ngươi không ngốc đến độ đi tìm Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề thì sẽ không chết được đâu.

Ngươi mang một con Hỗn Độn Huyền Quy về đi."

Bạch Cẩm lập tức vui vẻ reo lên: "Tạ ơn nương nương!" Hắn khom người xách một con tiểu Huyền Quy lên rồi hí hửng chạy ra ngoài.

Nữ Oa nương nương mỉm cười, sau đó nụ cười trở nên lạnh lùng. Từ khi mình thành Thánh đến nay đã lâu rồi không ra tay, hai vị sư đệ Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề dám coi thường sự tồn tại của mình. Nàng cất tiếng gọi: "Thanh Loan!"

Thanh Loan bay đến, cười hì hì nói: "Nương nương!"

Nữ Oa nương nương bình tĩnh cất lời: "Thanh Loan, lấy Hồng Tú Cầu của ta đến Cực Lạc Thế Giới ném mạnh ra!"

Trong mắt Thanh Loan tiên tử lóe lên cảm xúc kinh ngạc, Tiếp Dẫn tôn đề lại chọc giận nương nương sao? Nàng không cười nữa, cung kính trả lời: "Vâng" Sau đó xoay người đi ra ngoài.

...

Trong Hỗn Độn vô biên, một đạo sĩ trung niên chậm rãi đi tới, im hơi lặng tiếng đi vào trong Hỗn Độn, tất cả thiên cơ đều bị che chắn.

Huyền Đô đại pháp sư đi tới tận sâu trong Hỗn Độn mới dừng bước, nhìn về phía trước với ánh mắt ung dung, có thể thấy nơi xa xăm trong đôi mắt ấy, một đại thế giới tọa lạc trong Hỗn Độn, phật quang chói lọi quấn một vòng xung quanh đại thế giới như một quầng sáng quấn quanh đại thế giới.

Huyền Đô đại pháp sư giơ tay lên, trên bàn tay hiện ra Thái Cực Đồ.

"Ôi chao, tiểu lão gia!" Tiếng gọi đong đầy ngạc nhiên lẫn vui mừng đột ngột vang lên.

Huyền Đô nghiêng đầu nhìn thì thấy một đạo thanh quang lẩn từ trong Hỗn Độn đến. Ánh mắt hắn lộ rõ vẻ kinh ngạc, ai đến mà mình không phát hiện ra?

Độn quang rơi xuống rồi tan biến bên cạnh Huyền Đô, một tiểu đạo đồng môi hồng răng trắng xuất hiện, cười khanh khách nói: "Tiểu lão gia, là ta nè! Bạch Hạc nè!"

Huyền Đô nhìn Bạch Hạc đồng tử cầm Tam Bảo Ngọc Như Ý. Là pháp bảo này à, thế thì chả trách. Hắn mỉm cười hỏi: "Bạch Hạc đồng tử, sao ngươi lại tới đây?"

Bạch Hạc đồng tử giơ Tam Bảo Ngọc Như Ý trong tay lên, cười hì hì đáp: "Quan hệ giữa lão gia nhà ta và Phật Giáo rất tốt, hắn bảo ta đến tặng lễ."

Khóe miệng Huyền Đô giật giật. Quan hệ tốt mới là lạ, chắc hẳn mục đích hắn đến đây cũng giống như mình, không ngờ tên Tiểu Bạch Hạc này lại học thói xấu rồi.

Bạch Hạc đồng tử tò mò hỏi: "Tiểu lão gia, ngài đến đây làm gì vậy?"

Huyền Đô đại pháp sư cười ha ha: "Ta cũng đến tặng lễ vật!"

Hai mắt Bạch Hạc đồng tử chợt sáng ngời, hắn kích động reo lên: "Tiểu lão gia, chúng ta đi cùng nhé!"

Huyền Đô đại pháp sư nói: "Chờ chút, ta cảm thấy vẫn còn đạo hữu đến đây."

Bạch Hạc đồng tử đè nén tâm trạng hưng phấn, thật sốt ruột mà!

Không lâu sau một đạo thanh quang đến từ sâu trong Hỗn Độn, đáp đến bên cạnh hai người. Thanh quang tản đi để lộ thân ảnh Thủy Hỏa đồng tử.

Bạch Hạc đồng tử lập tức nhíu mày: "Sao ngươi lại tới đây?"

Thủy Hỏa đồng tử liếc nhìn đối phương, thẳng thừng nói: "Hỗn Độn không phải nhà ngươi, ta muốn đi đâu thì đi."

Sau đó hắn chắp tay thi lễ: "Tham kiến tiểu lão gia!"

Huyền Đô đại pháp sư cười ha hả đáp: "Không cần đa lễ!"

Bạch Hạc đồng tử bên cạnh hừ mũi, giọng điệu bất thiện: "Muốn đi đâu thì đi, ngươi có bản lĩnh thì đến Tử Tiêu Cung xem nào!"

Thủy Hỏa đồng tử cũng không thân thiện gì: "Không có bản lĩnh thì đừng chạy lung tung, Hỗn Độn rất nguy hiểm, cẩn thận kẻo biến thành Bạch Hạc nướng đấy."

Bạch Hạc đồng tử chợt nghẹn lời. Thủy Hỏa đồng tử là Thủy Hỏa Bồ Đoàn điểm hóa, Tiên Thiên Linh Bảo cực phẩm chi thân, nếu xét về thực lực thì hắn cao hơn mình nhiều nhưng khí thế thì không thể yếu. Bạch Hạc đồng tử khiêu khích không hề yếu thế: "Bạch Hạc nướng ư? Ngươi đang nói đến Bạch Cẩm sư huynh hả?"

Thủy Hỏa đồng tử lập tức trợn tròn mắt, hoảng hốt hét lên: "Không phải!"

"Chính là thế rồi, lần sau ta sẽ nói với Bạch Cẩm sư huynh là ngươi nguyền rủa hắn biến thành Bạch Hạc nướng."

"Ngươi nói hươu nói vượn, rõ ràng là ta nói ngươi."

"Ngươi nói Bạch Cẩm sư huynh!"

"Ta không nói thế!"

"Ngươi có, ngươi có!"

...

Huyền Đô đại pháp sư nhức đầu, ngắt lời bọn hắn: "Thôi nào, tất cả im miệng hết cho ta!"

Thủy Hỏa đồng tử và Bạch Hạc đồng tử ngậm miệng, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, thở hổn hển nhìn nhau như kẻ thù.

Một đạo thanh quang xuyên qua Hỗn Độn bay đến, thanh quang xoay vòng rồi hóa thành Thanh Loan tiên tử đáp đến bên cạnh. Nàng cười khúc khích: "Ôi chao, đến cả rồi này!"

...

Bình Luận (0)
Comment