Ở Tây Hải, Tây Hải Long Vương đang xụi lơ trong đống đổ nát, trong mắt đột nhiên loé lên một tia kiên quyết. Thân rồng to lớn tách nước biển ra, lao đầu vào trong Hải Nhãn, mở cái miệng khổng lồ nuốt hết khí vận Tây Hải vào trong cơ thể. Thân thể hắn dần dần phát ra kim quang giống như được đúc từ thuần quang, vô cùng lấp lánh.
Vụt! Một con Khí Vận Thần Long màu vàng lao ra khỏi Hải Nhãn. Ầm! Trực tiếp vọt lên khỏi mặt biển, thân rồng to lớn bay qua bầu trời Tây Hải, sáng ngời rực rỡ.
Tây Hải Long Vương lấy đuôi đánh bay Ngao Hán, ngẩng đầu nhìn Khí Vận Thần Long, kinh ngạc thốt lên: “Khí Vận Thần Thú, vậy mà Ngao Khâm ngươi lại dám nuốt chửng khí vận, ngươi muốn chặt đứt con đường của mình sao? Ngươi không sợ bị khí vận nô dịch à?”
Ngao Khâm phẫn nộ nói: “Đều là các người ép ta!”
“Sao các ngươi lại muốn ngăn cản ta?” Ngao Khâm lập tức chuyển động thân rồng được đúc thành từ kim quang, xuất hiện trước mặt Ngao Quảng, đưa tay ấn xuống một vuốt.
Mặc dù vuốt này ở ngay trước mặt, nhưng theo cảm nhận của Ngao Quảng, toàn bộ Tây Hải đều bị một vuốt này bao phủ, thời gian và không gian đều bị phong tỏa, đất trời đông cứng lại, không hề có lối thoát.
Trong mắt Ngao Quảng lóe lên một tia hoảng sợ, há mồm phát ra một tiếng rồng ngâm. Vù vù! Sóng âm hóa thành từng con Thần Long vô hình lao đến trước mặt Ngao Khâm, Long tộc đại thần thông Hô Khí Thành Binh!
Ầm! Long vuốt kim quang khổng lồ xuyên qua sóng âm của cự long mà không bị cản trở, sau đó đè lên đầu rồng của Ngao Quảng. Một tiếng nổ lớn vang lên, Ngao Quảng lập tức đâm đầu xuống biển, ầm một tiếng rơi vào trong Tây Hải.
Hai chiến trường phía xa cũng đã ngừng giao chiến, lập tức kéo ra khoảng cách, kinh ngạc nhìn Kim Quang Thần Long nuốt lấy khí vận Tây Hải, thực lực của Ngao Khâm hiện tại đã đạt tới mức nào rồi?
Thân rồng của Ngao Khâm giãn ra rồi lập tức biến mất. Ngay sau đó, thân rồng khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt Nam Hải Long Vương.
Mặt rồng của Nam Hải Long Vương run rẩy, thân ảnh của hắn lập tức thu nhỏ lại, chạy về phía biển sâu. Đùa sao, Đông Hải Long Vương lão đại ca còn không đánh lại thì nói gì đến ta, kẻ ngốc mới đi đối đầu với hắn.
Kim Quang Thần Long vẫn bình thản chụp lấy hắn. Bùm! Toàn bộ Tây Hải lập tức rút xuống ba tấc, trên mặt biển xuất hiện một cái hố sâu cỡ miệng bát, sâu đến mức không nhìn thấy đáy.
Thân ảnh Kim Quang Thần Long lại lóe lên trước mặt Bắc Hải Long Vương.
Bắc Hải Long Vương giận dữ hét: “Ngao Khâm, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
“Tất cả đều vì tương lai của Long tộc.” Một giọng nói lớn vang lên bên tai Bắc Hải Long Vương.
Sau đó trước mặt hắn loé lên một đạo kim quang, Bắc Hải Long Vương cũng bị đánh bay xuống Tây Hải.
Thân hình lấp lánh ánh vàng của Ngao Khâm bay lượn trên Tây Hải, những luồng kim quang chảy dọc trên người hắn, lộ ra vẻ thần thánh bất phàm. Cho dù là thần linh cũng không kiềm được mà muốn bái lạy.
Mấy đầu rồng của Ngao Hán đều nhìn về phía Ngao Khâm, trong lòng không khỏi cảm khái, Tây Hải Long Vương thật quyết đoán! Nuốt chửng khí vận Tây Hải, một khi xuất hiện sai sót sẽ bị khí vận đồng hóa thành Khí Vận Thần Thú, vĩnh viễn không được giải thoát. Cho dù thành công tách khỏi khí vận thì đạo cơ cũng sẽ bị hao tổn, sau này khó có thể tăng tiến.
...
Trong Điểu Sào của Thiên Đình, Đa Bảo Như Lai nói với vẻ mặt ôn hoà: “Bạch Cẩm sư đệ, ngươi nhìn thấy chưa! Đây chính là dương mưu, nghiền nát tất cả với tư thế đường đường chính chính. Đây là đại thế, kết cục đã được định sẵn ngay từ đầu. Dù bọn hắn có giãy dụa thế nào cũng không thể thay đổi.”
Bạch Cẩm tán thưởng nói: “Sư huynh thật lợi hại! Hay là sư huynh xuống xem tình hình bên dưới trước đi?”
Tam Hải Long Vương đã bị trấn áp, Lạc Bảo Kim Tiền của ngươi đã có Quan Thế Âm Bồ Tát kiềm chế, đại cục đã định, còn có thể xảy ra chuyện gì được nữa?
Đa Bảo Như Lai cúi đầu nhìn xuống, hai mắt đột nhiên mở to, lập tức thất lễ đứng lên.
Trong Đông Hải, Kim Quang Long Vương lao xuống đáy biển, trấn áp Thái Bạch Kim Tinh, sau đó tấn công về phía Đồ Sơn Tích Ngọc.
Quan Thế Âm Bồ tát đột nhiên mở to hai mắt, người khác không biết lai lịch của nàng, nhưng hắn thì biết. Thời kỳ xuân thu bách gia truyền đạo, hắn đã đi theo Bồ Đề Tổ Sư, đã từng nhìn thấy lão Tử và con hồ yêu này.
Quan Thế Âm Bồ Tát vội vàng kêu lên: “Ngao Khâm, mau dừng tay!” Thân ảnh màu vàng của Ngao Khâm dừng lại giữa không trung, quay đầu nhìn về phía Quan Thế Âm Bồ Tát, một giọng nói lớn vang lên: “Quan Thế Âm, ngươi muốn ngăn cản ta?”
Quan Thế Âm Bồ Tát lo lắng, bây giờ phải nói thế nào? Chẳng lẽ nói nàng ta là thê tử của Thái Thượng? E rằng Thái Thượng sẽ xé xác mình ra mất.
Quan Thế Âm Bồ Tát chỉ có thể nói một cách uyển chuyển: “Nàng là Thanh Khâu hồ tộc, có quan hệ mật thiết với Đồ Sơn nữ yêu, không thể đắc tội.”
Ngao Liệt đứng lên từ đống đổ nát, cả người đầy máu, tức giận gầm lên: “Phụ vương, ta muốn bọn hắn phải chết, tất cả đều phải chết.
Hôm nay vì bọn hắn mà Tây Hải chúng ta mất mặt, long châu của ngươi thì vỡ nát, ta cũng bị đôi gian phu dâm phụ này làm nhục. Hôm nay ta muốn từng tên chống lại chúng ta đều phải chết.”
Hắn bất ngờ chỉ vào Vạn Thánh Công Chúa và Cửu Đầu Trùng hung tợn nói: “Ta muốn bọn hắn hồn phi phách tán, vĩnh viễn không thể siêu thoát.”