Thiên Bồng Nguyên Soái lập tức hiểu ra ý định của Phật Giáo và Yêu tộc, lạnh giọng: "Phật Giáo và Yêu tộc muốn đánh vào uy tín của Thiên Đình."
Thần sắc khẽ động, hắn vội vàng hỏi: "Các ngươi không bị bọn hắn phát hiện à?"
Trung niên gầy gò nghiêm mặt nói: "Nguyên Soái, chúng ta rất rành mấy loại chuyện này, sao có thể bị bọn hắn phát hiện? Chút thủ đoạn nhỏ này vẫn còn kém xa."
Thiên Bồng Nguyên Soái cười ha hả nói: "Nếu vậy thì tốt, bọn hắn đã muốn lấy việc giúp người làm niềm vui thì chúng ta cũng không được nhàn rỗi, đi an bài chuyện tiếp theo đi.
Lần này ta muốn danh tiếng của Tây Hải mất sạch, còn phải đắp nặn Quan Thế Âm Bồ Tát thật tốt, không phải nàng rất thích lo việc bao đồng sao? Để nàng trở thành hình tượng phụ nhân đáng ghét, sau lưng rảnh rỗi vô sự, còn mồm năm miệng mười.
Trung niên gầy gò chần chờ một chút nói: "Nguyên Soái, hình như không hay lắm thì phải? Lỡ Quan Thế Âm Bồ Tát truy cứu thì sao."
Thiên Bồng Nguyên Soái lật que nướng thịt, bình tĩnh nói: "Sợ cái gì? Đừng nói nàng không tra được, cho dù bị phát hiện thì cũng là ta, có sai sót gì thì một mình ta gánh chịu."
Người trung niên gầy gò khom lưng hành lễ trả lời: "Vâng!" Rồi quay người rời đi.
...
Ở Nam Chiêm Bộ Châu có một tòa động phủ kỳ dị, trong động phủ nhật nguyệt nghịch hành, âm dương điên đảo. Tuy càn khôn bị đảo ngược nhưng lại tồn tại đạo ý kỳ lạ.
Bên trong Điên Đảo Đại Điện, một người trung niên ngồi ngay ngắn trên chủ vị, phía dưới là Phổ Hiền Bồ Tát. Cả hai đều đang thưởng trà.
Phổ Hiền Bồ Tát đặt chén trà xuống, mỉm cười nói: "Đa tạ trà ngon của Điên Đảo Đại Tiên."
Điên Đảo Đại Tiên hưởng thụ nói: "Một tách trà, một chậu hoa, Long ngư nghịch nước quy giáp vàng, đây mới là cuộc sống mà thần tiên nên có.
Nhưng đây cũng không tính là trà ngon gì. Nghe nói trà ngon nhất thiên địa là trà Thái Cực của Đại Xích Thiên, nếu có thể nếm thử tư vị của trà Thái Cực…"
Chậc chậc, hắn chép miệng nói: "Vậy thì không còn gì để nuối tiếc nữa."
"Ha ha." Phổ Hiền Bồ Tát cười khan, ta chưa uống qua trà Thái Cực, chỉ nghe nói trong cung thường dùng lá của trà Thái Cực để luộc trứng, hương khí tràn ngập khắp Thiên Đình, ngửi vào liền say! Cũng không biết có đúng hay không, chắc là giả đi! Làm gì có người nào dùng lá trà trân quý như vậy để luộc trứng gà chứ.
Phổ Hiền Bồ Tát cười nói: "Đại Tiên, gần đây tam giới có một tin tức nóng hổi, ngài có nghe tới chưa?"
"Tin tức gì?"
"Tây Hải Long Vương không chịu được cưỡng chế bạo ngược của Thiên Đình, kiên quyết tạo phản, phi thân đến Tây Thổ Cực Lạc Thế Giới ta."
Phổ Hiền tiếc nuối lắc đầu nói: "Chỉ đáng tiếc, ngày ấy Thiên Đình đề phòng Tứ Hải Long Vương rất nghiêm ngặt, bị bọn hắn cản trở, một người luôn tìm kiếm tự do như Long Vương cũng đụng phải trấn áp vô tình, cực kỳ thê thảm.
Điên Đảo Đại Tiên chỉ cười không nói.
Phổ Hiền Bồ Tát cố hết sức thuyết phục: "Đại Tiên, Thiên Đình ngày càng càn rỡ."
Tuy gốc gác của ngươi là thần tiên thanh tu, vốn theo lề lối của Thiên Đình, một ngày nào đó bọn hắn sẽ tìm tới ngươi. Đến lúc đó, Điên Đảo động phủ của ngươi sẽ bị thiên binh tiếp cận. Thay vì đợi 'trời cao không đường chạy địa ngục không cửa vào' thì sao bây giờ không tới nương nhờ cửa Phật? Nếu đi tới Phật Giáo của ta, Đại Tiên nhất định sẽ là một vị Phật Đà, từ nay về sau nhân quả không dính vạn kiếp bất diệt."
"Đại Tiên nghĩ sao?" Phổ Hiền Bồ Tát mong đợi nhìn Điên Đảo Đại Tiên.
Điên Đảo Đại Tiên hơi chút do dự.
Đạo đồng chạy từ ngoài vào, mừng rỡ la lớn: "Lão gia, lão gia, có tin mới."
Điên Đảo Đại Tiên tức giận quở trách: "Nôn nôn nóng nóng còn ra thể thống gì?"
Tiểu đạo đồng lập tức đứng lại, cung kính chắp tay hành lễ nói: "Bái kiến lão gia, bái kiến Bồ Tát!"
"Ừm." Điên Đảo Đại Tiên hài lòng gật đầu, sau đó hỏi: "Có chuyện gì?"
Tiểu đạo đồng hớn hở: "Lão gia, chuyện về sau của Tây Hải đã bị một vị nhân sĩ không rõ danh tính truyền ra ngoài, vạch trần lý do hắn tạo phản.
Nói là trước đây công chúa ở Bích Ba Đàm định duyên ba kiếp với Cửu Đầu Trùng. Sau khi nhìn thấy Vạn Thánh Công Chúa, Tam thái tử Tây Hải ăn chơi trác táng nổi lên sắc tâm, nhờ Quan Thế Âm làm mai giúp.
Quan Thế Âm cũng không phải loại tốt lành gì, ngấm ngầm tạo cơ hội cho tam thế tử Tây Hải, khiến Vạn Thánh Công Chúa vô cùng phiền phức, về sau từ chối thẳng thừng.
Trong cơn tức giận, hắn và Tây Hải Long Cung cùng nhau áp chế. Cuối cùng vì Long tộc trong Bích Ba Đàm, Vạn Thánh Công Chúa đã phải cúi đầu, rưng rưng gả cho Tam thái tử Tây Hải.
Sau cùng, Cửu Đầu Trùng viết đơn kiện Tây Hải ra Thiên Đình, Thiên Đình tức giận lệnh cho Chấp Pháp Thiên Thần đi tới Tây Hải triệu Tây Hải Long Vương và Tam thái tử Tây Hải tới. Không ngờ Tây Hải Long Vương biết rõ 'đại nạn lâm đầu' nên đã âm thầm thương lượng trước với Quan Thế Âm Bồ Tát. Bọn hắn dứt khoát tới nương nhờ cửa Phật, ỷ vào Phật Giáo để thoát khỏi trừng trị của Thiên Đình.
Nhưng lại không biết thiên uy rộng lớn, Phật Giáo không thể che chở cho loại Long nhân vô pháp vô thiên này, vì lẽ đó đã đại chiến một hồi ở Tây Hải…"
Tiểu đạo đồng nói một mạch, ánh mắt đầy phấn khích, đến đoạn cao trào còn khua chân múa tay.
Phổ Hiền Bồ Tát đứng bật dậy, nén giận quát: "Hoang đường, đúng là hoang đường!"
Tiểu đạo đồng giật nảy, trong lòng bồn chồn không yên, quên mất Bồ Tát cũng đang ở đây, bèn vội vàng nói: "Bồ Tát thứ tội, chuyện này không phải ta nói, mà là bên ngoài đồn thổi."
Trong lòng Phổ Hiền Bồ Tát cũng cảm giác được điều không hay, bên ngoài đồn thổi như thế sao? Hắn vội vàng đứng lên, quay về phía chủ vị chắp tay trước ngực hành lễ nói: "Đại Tiên, ta còn có việc ở Phật Giáo, xin cáo từ trước."
Điên Đảo Đại Tiên cười nói: "Bồ Tát đi thong thả."