Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 860 - Chương 860: Ta Trúng Độc Rồi

Chương 860: Ta trúng độc rồi

Vân Tiêu nói: "Hôm nay trên triều còn xảy ra một sự kiện."

"Chuyện gì?"

"Thiên Bồng Nguyên Soái bịa đặt chuyện Tây Hải bị bại lộ, Phật Tổ Như Lai mang theo Quan Thế Âm Bồ Tát đến trách tội, Huyền Đô đại pháp sư đột nhiên xuất hiện, đánh Thiên Bồng Nguyên Soái xuống hạ giới, luân hồi vào súc sinh đạo."

Thạch Cơ ở bên cạnh nhíu mày nói: "Chúng ta thật sự nghĩ không ra vì sao Huyền Đô đại pháp sư lại làm như thế, chẳng lẽ là vì thanh danh Nhân Giáo?

Nếu là vì thanh danh Nhân Giáo thì không cần phải nghiêm trị Thiên Bồng, hoàn toàn không cần đi Trảm Tiên Đài chém Thiên Bồng một đao."

Triệu Công Minh cũng nói: "Sư huynh, tuy rằng thực lực Thiên Bồng Nguyên Soái không cao nhưng vẫn có năng lực chịu trách nhiệm, chúng ta có nên giúp hắn một phen hay không?"

Trong lòng Bạch Cẩm khẽ động, Thiên Bồng hạ giới là để chuẩn bị đi phía Tây, cái này cũng tốt, nếu như thực sự là vì đùa giỡn tiên nữ rồi bị đánh xuống Hạ Giới, như vậy Nhân Giáo sẽ thực sự mất hết mặt mũi.

"Không cần xen vào chuyện của hắn, đời đối với hắn mà nói thì trùng tu một không phải là chuyện xấu, lần này xem như là một cơ duyên của hắn."

Tất cả chúng tiên đều mờ mịt, cơ duyên? Làm sao lại là cơ duyên rồi? Sư huynh thực sự ngày càng cao thâm khó lường.

"Nghe ý tứ của các người, Phật Tổ Như Lai cùng Quan Thế Âm Bồ Tát ở Lăng Tiêu Bảo Điện thực kiêu ngạo nhỉ!"

Cô Lương liên tục gật đầu, thở phì phì nói: "Quá kiêu ngạo! Bằng không làm sao chúng ta lại ăn cá La Hán chứ? Chính là nhìn không quen Phật Giáo kiêu ngạo, ăn cái này để xả giận."

Bạch Cẩm cười ha hả nói: "Đầu tiên là xúi giục Tây Hải, sau đó lại bức ép Thiên Đình, vị sư huynh kia của chúng ta càng lúc càng lớn mật, thật sự cho rằng Thiên Đình chúng ta đang nhịn hắn sao."

Cô Lương than thở nói: "Ai cho hắn dũng khí như vậy?"

"Sau sự việc Tây Hải, không phải chúng ta bàn kế hoạch phản kích sao, hiện tại thi hành đi!"

Mắt Cô Lương sáng lên, lập tức kích động hô: "Được”

Triệu Công Minh tò mò hỏi: "Sư huynh, không biết huynh chuẩn bị kế hoạch gì? Chúng ta có thể hỗ trợ không."

Bạch Cẩm cười ha hả nói: "Không cần, Thạch Cơ cùng ta là đủ rồi."

Trong tay Bạch Cẩm biến ra một cái bình ngọc đưa cho Vân Tiêu nói: "Cho đan dược vào thịt cá."

Vân Tiêu gật đầu nhận bình ngọc, mở nắp bình ra lấy ra mấy viên tiên đan, tiên đan trong lòng bàn tay Vân Tiêu lấp lánh kim quang.

Vân Tiêu kinh ngạc nói: "Sư huynh, đây là đan dược gì, bình đan dược này là Kim Giác đưa tới, nói là đan dược Thái Thượng Lão Quân nghiên cứu, có thể tăng ngộ tính, nói vậy hẳn là bất phàm."

Triệu Công Minh cảm khái nói: "Đan dược sư bá mới nghiên cứu ra đã lập tức đưa tới chỗ sư huynh, sư bá đối xử với sư huynh quả thực rất tốt!"

Chúng tiên thần cũng liên tục gật đầu, hâm mộ chết đi được.

Bạch Cẩm cười ha hả nói: "Kỳ thực là sư bá ăn không hết, ta cũng chỉ là lấy đồ còn sót lại thôi.

Cá La Hán này chính là mãnh thú hệ hỏa, bạo ngược dị thường, cần dùng đến đan dược, lấy dược để trung hòa bạo khí."

Vân Tiêu vuốt vuốt ngón tay, nghi hoặc nói: "Sư huynh, đan dược này có chút kì quái!"

"Kì quái như thế nào?"

Vân Tiêu mở tay ra nói: "Nó phai màu." Trên ngón tay lấp lánh ánh phấn màu bạc.

Bạch Cẩm cũng ngây ra một lúc, làm sao lại phai màu?

Triệu Công Minh do dự một chút nói: "Sư huynh, đan dược này có vấn đề phải không?"

Bạch Cẩm ho khan một tiếng, nghiêm túc nói: "Đan dược thực sự là của sư bá làm sao có thể có vấn đề? Sư bá có thể hại ta sao?"

Kim Giác nói bởi vì mới nghiên cứu đan dược này nên có một chỗ thiếu sót, ngoài đan dược gặp không khí sẽ xuất hiện hiện tượng oxy hóa, biến thành màu vàng, kỳ thật đan dược thật là đan dược sau khi bị oxy hóa."

Triệu Công Minh cùng chúng tiên thần gật đầu theo bản năng, tuy rằng nghe không hiểu gì cả nhưng có cảm giác rất cao thâm, oxy hóa là hiện tượng gì? Chẳng lẽ là thuật ngữ trao đổi của luyện đan sư? Thật sự không rõ lắm!

"Vân Tiêu nhanh rắc đan dược lên đi."

"Rắc nhiều hay ít."

"Toàn bộ!"

Vân Tiêu do dự một chút, luôn cảm thấy viên đan dược mờ nhạt này có chút không đáng tin cậy, nhưng vẫn là nghiền nát đan dược rắc lên trên miếng cá.

Rất nhanh thịt cá liền tỏa ra hương thơm mê người, có mùi thịt cá, còn có mùi thơm của đan dược.

Bạch Cẩm cầm lên một miếng cá đưa cho Vân Tiêu cười nói: "Tốt lắm, sư muội, ngươi nếm thử một chút trước."

Vân Tiêu nhận miếng cá mỉm cười nói: "Đa tạ sư huynh!"

Bạch Cẩm đưa cho những người khác: "Ăn! Tất cả đều ăn nha!

Đây chính là cá chính tay ta nướng, tất cả phải ăn hết không được lãng phí."

Long Cát cười hì hì nói: "Đa tạ sư phụ!" rồi vươn tay cầm lấy một xiên cá nướng.

Các vị tiên thần khác cũng đều cấm lấy một xiên cá nướng, vừa ăn vừa cười nói, trò chuyện rất vui vẻ.

Cho đến khi mặt trời lặn, Thiên Đình rơi vào bóng tối, chúng thần mới theo thứ tự giải tán rời đi.

Bạch Cẩm ngồi một mình trên đảo nhỏ, bưng một chén rượu hướng về phía Tây xa xa cười nói: "Sư huynh, ngươi ra chiêu gì Thiên Đình đều tiếp được, hiện tại ta ra chiêu, ngươi có chuẩn bị tốt không?"

Chén rượu nghiêng một cái, rượu chảy dọc xuống đất, chén rượu này kính sư huynh, tạm biệt sư huynh, sư đệ nhớ huynh lắm.

Bạch Cẩm đột nhiên che bụng, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, thân thể nghiêng ngả.

Sắc mặt Bạch Cẩm thống khổ: "Không thích hợp, ta trúng độc rồi? Là ai ở trong tối tính kế ta? !"

"Ọe ~” Bạch Cẩm há mồm nôn ra một bãi rồi ngã xuống.

Bình Luận (0)
Comment