Hoa văn trên viên ngọc sáng lóe, ánh sáng lan ra bốn phía tạo thành những quyển vở to nhỏ khác nhau. Hoa văn trận pháp tạo thành một tòa cung điện, giống cung điện Công Đức Kim Tiền như đúc, đúng là Tử Tiêu cung.
"Có sử dụng chế độ chiếu hay không?"
"Sử dụng đi!"
Màn hình màu đen siêu mỏng ở phía trước bắn ra một tia sáng, trên màn sáng là một hoa văn lớn, phía dưới hoa văn ghi mấy chữ to Tam Giới Thương Thành.
Tam Giới Thương Thành mở ra, một khúc nhạc du dương vang lên: "Bảo bối của ngươi, bảo bối của ta, thực tế đều giống nhau."
Thạch Cơ và Cô Lương càng bối rối hơn, làm sao bảo bối của chúng ta lại giống nhau được?
Tiểu Kim bắt đầu giới thiệu cho bọn bọ hình thức kinh doanh, phương pháp sử dụng trong bảo khố, hai người đều cẩn thận lắng nghe, có khi gật đầu, có khi đặt câu hỏi.
Giới thiệu xong, quầng sáng biến mất, màn đen lại thu lại thành một viên ngọc.
Bạch Cẩm thu hồi viên ngọc nhỏ, hỏi: "Các ngươi nghe hiểu không?"
Cô Lương hưng phấn kêu lên: "Nghe hiểu."
Bạch Cẩm hài lòng nói: "Hiểu được là tốt rồi, trọng điểm mà Tiểu Kim vừa giảng là gì?
"Chúng ta có thể kiếm được rất nhiều tiền!" Cô Lương hưng phấn không thôi.
Bạch Cẩm không nói gì nhìn về phía Cô Lương, từ khi nào ngươi biến thành kẻ tham tiền vậy?
Thạch Cơ kéo kéo Cô Lương, cẩn thận hỏi: "Sư huynh, ngài định dùng cái pháp bảo này để gắn kết tam giới, thúc đẩy lưu thông tiền tài trong tam giới?”
Bạch Cẩm hài lòng gật đầu nói: "Vẫn là Thạch Cơ hiểu ý của ta, đúng vậy, đây chính là ý tưởng của ta.
Tu sĩ trong tam giới vẫn còn cảnh giác lẫn nhau, ít giao thiệp, trong tay nắm giữ nhiều bảo vật, cho dù không thích hợp sử dụng cho bản thân nhưng đều là bảo vật ẩn chứa, cách tiếp cận này không thể nghi ngờ chính là hoang phí một lượng lớn tài nguyên trong hồng hoang.
Chúng ta cần phải thống nhất tài nguyên tam giới, lưu thông tiền tài, vì chúng sinh tam giới mà tạo ra một hồng hoang tự do hòa bình.
"Tính toán của sư huynh thật tốt… Tam Giới Thương Thành được mở rộng, trước hết cần phải có một lượng lớn thương gia gia nhập, bằng không thì không thể hấp dẫn chúng sinh tam giới sử dụng."
Bạch Cẩm gật đầu nói: "Thạch Cơ nói rất đúng, đây chính là vấn đề đầu tiên chúng ta phải vượt qua.
Kế hoạch đối phó với Phật Giáo các ngươi cũng không cần xen vào nữa, hiện tại ta có một tính toán tốt hơn, ta muốn cho Phật Giáo nổi dậy, trùng khớp với thời gian khởi xướng Tây Du, ta muốn làm cho bọn họ luống cuống tay chân."
Mắt Cô Lương mở to, sư huynh nói hay lắm, nhưng mà làm thế nào?
Bạch Cẩm phân phó nói: "Ta sẽ luyện chế ra một chiếc máy lắp đặt bên trong mỗi ngân hàng, ngày sau những người mua hàng ở thương thành sẽ sử dụng máy này, phải thông qua đăng ký xác nhận của ngân hàng, thương thành phải liên kết với tài khoản ngân hàng, cần phải tự mình nạp tiền vào tài khoản ngân hàng.”
Cô Lương giật mình nói: "Sư huynh, ngươi đang lừa gạt bọn họ gửi tiền tiết kiệm?"
Bạch Cẩm tức giận nói: "Lừa gạt cái gì? Ta là đang giúp bọn họ, để tiền để ở túi tiền sử dụng không thuận tiện, nhỡ may bị trộm đi thì làm sao bây giờ? Vẫn là để trong ngân hàng an toàn hơn."
Thạch Cơ nhíu mày nói: "Sư muội, về sau nói chuyện không được vô lễ như vậy, sư huynh là một đại năng giả nổi danh tam giới, có trái tim ấm áp, chân linh thuần khiết, lấy thuần khiết dẫn đường hồng hoang. Nếu như người khác nói xấu sư huynh thế này, ngươi nhất định phải tìm hắn hỏi tội."
Cô Lương lè lưỡi: "Được rồi ~ được rồi ~ sư tỷ, ta sai rồi."
"Cô Lương, ngươi đi Hạ Giới truyền mệnh lệnh của ta đến gia chủ bách gia, để bọn họ hỗ trợ ngươi mở rộng thương thành ở phía Đông, đồng thời để thương nhân đăng ký.
Rất nhiều thương nhân Hạ Giới có quan hệ với bách gia, không ít đệ tử của Tạp gia đặc biệt gia nhập thương giới. Có bọn họ trợ giúp, việc thương nhân đến an cư cũng không thành vấn đề."
Cô Lương liên tục gật đầu, tự đắc nói: "Ừm~ Giao cho ta, ngài cứ yên tâm đi!"
Bạch Cẩm đánh giá Cô Lương, nói: "Không được, ta vẫn còn lo lắng.
Như vậy đi~ Ngươi đi tìm Vân Tiêu, rồi sau đó đi cùng với nàng."
Cô Lương bĩu môi tức giận hô: "Sư huynh, ta có thể làm được."
"Cứ quyết định như vậy đi, ngươi làm việc vẫn có chút không đáng tin."
Cô Lương chống nạnh, tức giận bĩu môi, đôi mắt đảo loạn.
Bạch Cẩm cả giận nói: "Ngươi đừng nghĩ đến việc chạy trốn một mình, nếu Vân Tiêu muốn tìm ngươi, cũng không tốn quá nhiều công sức đâu."
"Ai da~ Người ta không như thế ~ Người ta chỉ đang nghĩ phải làm sao để hoàn thành nhiệm vụ mà sư huynh giao thật tốt." Vẻ mặt Cô Lương lập tức chuyển từ mây sang nắng, cười hì hì nói.
"Ta nói cho ngươi một bí mật!"
Cô Lương vểnh tai, tò mò nhìn Bạch Cẩm.
"Mỗi lần ngươi có chủ ý xấu, cái búi tóc trên đầu ngươi sẽ không ngừng chuyển động."
Vẻ mặt tươi cười của Cô Lương lập tức cứng đờ, búi tóc trên đầu giống như hai cái sừng nhỏ lập tức cứng đờ, ngay sau khi phục hồi tinh thần thì nàng tức giận kêu: "Sư huynh, ngươi lại gạt ta."
Thạch Cơ đứng bên cạnh bình tĩnh nói: "Những gì sư huynh nói đều là sự thật!"