Trong Hỗn Độn, Nguyên Thủy Thánh Nhân cũng hơi rũ mắt xuống, hai mắt lạnh nhạt vô tình nhìn chăm chú vào chúng sinh hồng hoang.
Tôn Ngộ Không xách Khương Tử Nha đi thẳng về phía trước, tất cả các thần tiên gặp phải trên đường đều mang sắc mặt cổ quái, ai ai cũng cung kính chào hỏi Tôn Ngộ Không, sau đó liền quay đầu hưng phấn bán Khương Tử Nha.
"Các ngươi có nghe nói chưa, Khương Tử Nha bị Tôn Ngộ Không bắt, nghe nói là bởi vì chặn đường cướp bóc."
"Các ngươi có nghe nói chưa, Khương Tử Nha nghèo đến mức chặn đường cướp bóc, cho nên bị Tôn Ngộ Không bắt."
"Các ngươi có nghe nói chưa, Khương Tử Nha chặn đường cướp bóc, thèm muốn thân thể Đường Tam Tạng nên bị Tôn Ngộ Không giết."
"Các ngươi có nghe nói chưa, Khương Tử Nha chặn đường cướp sắc, bị Tôn Ngộ Không băm nát thi thể vạn đoạn."
"Các ngươi có nghe nói chưa, Khương Tử Nha cướp sắc Đường Tam Tạng, bị Tôn Ngộ Không bầm thây thành vạn đoạn.
"Các ngươi có nghe nói chưa, Khương Tử Nha cướp sắc Đường Tam Tạng, bị Tôn Ngộ Không đánh đến thần hồn câu diệt, vạn kiếp bất phục.”
...
Rất nhanh, tin tức Khương Tử Nha bị bắt đã truyền khắp Thiên Đình, ngay cả Ngọc Hoàng Đại Đế và Tứ Ngự Thiên Đình cũng bị kinh động, tốc độ truyền bá còn nhanh hơn so với Tôn Ngộ Không.
Đợi đến khi Tôn Ngộ Không đi đến Tư Pháp Thần Điện, Dương Giao, Dương Tiễn, Na Tra, Ngao Bính đã chờ đợi ở trước cửa đại điện.
Ánh mắt Tôn Ngộ Không sáng lên, tiến tới trước ôm quyền cười ha hả nói: "Mấy vị ca ca, lão Tôn ta đã trở về, mang đến cho các ngươi một món quà."
Dương Giao nhìn Khương Tử Nha trong tay Tôn Ngộ Không, năm đó trên chiến trường đã có không ít lần giao phong, vậy mà ngươi cũng có ngày hôm nay.
Dương Giao cố nén ý cười, duy trì vẻ bình tĩnh nói: "Đại Thánh, buông hắn xuống trước đã."
Tôn Ngộ Không tiện tay ném một cái khiến Khương Tử Nha té xuống đất, kêu lên: “Dương đại ca, lão đầu này mở hắc điếm ở Hạ Giới tính kế lão Tôn ta, còn có ý đồ với thân thể sư phụ ta, bị lão Tôn ta bắt tại trận, nhất định phải nghiêm trị không tha."
Hắn dương dương đắc ý nói: "Đây chính là lần đầu tiên lão Tôn ta bắt được ma đầu, lão Tôn ta cảm thấy có thể đặt hắn ta ở dưới đáy núi để hắn ta chép kinh một vạn năm."
Dương Tiễn và Na Tra lập tức thi lễ, kêu: "Bái kiến sư thúc!"
"Á!" Tôn Ngộ Không nhất thời trợn tròn mắt, sư… sư thúc? Sau đó hắn chậm rãi cúi đầu nhìn Khương Tử Nha phía dưới, lão đầu này vậy mà là sư thúc của Dương Tiễn? Nhìn bộ dạng cũng không giống mà!
Ngao Bính ở bên cạnh vui sướng khi người gặp họa, cười nói: "Sư thúc, không phải năm đó người rất đắc ý sao? Ta không ngờ người cũng có ngày hôm nay!" Ngao Bính chính là đệ tử Tiệt Giáo đời thứ ba, cũng không thèm lưu lại chút mặt mũi cho hắn.
Tôn Ngộ Không bắt đầu cào cào đầu khỉ. Ơ! Hình như Ngao Bính cũng không quá tôn kính, chẳng lẽ quan hệ của bọn hắn không tốt? Chuyện gì xảy ra giữa bọn hắn vậy cà, cảm thấy mối quan hệ này thật phức tạp!
Dương Giao bình tĩnh nói: "Người đâu, áp giải Khương Tử Nha vào Tư Pháp Thần Điện, chờ thẩm lý và phán xét."
"Vâng!" Ngay sau đó có hai thiên binh đi ra.
"Thần Quân, xin thủ hạ lưu tình!” Một giọng nói chậm rãi truyền đến.
Một thanh niên tuấn mỹ từ phương Nam phiêu nhiên đi tới, trên đầu có hai cái sừng nhỏ trong suốt, mặt mang ý cười, trong tay cầm một cây quạt gấp, chính là Tọa Kỵ Bạch Lộc của Nam Cực Tiên Ông.
Tất cả mọi người trong Tư Pháp Thần Điện đều quay đầu nhìn lại.
Ngao Bính quát: "Ngươi là người nào? Dám cản trở Thiên Đình chấp pháp."
Biểu tình của Bạch Lộc cứng đờ, hắn không biết ta sao? Ta chính là tọa kỵ thân cận nhất của Nam Cực Trường Sinh Đại Đế, Thiên Đình ai mà không biết? Chẳng lẽ hắn muốn làm nhục ta?
Bạch Lộc đồng tử ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Tiểu thần tất nhiên không dám cản trở Thần Quân chấp pháp, chỉ là Đại Đế nghe nói Khương sư thúc đến, trong lòng tràn đầy vui mừng, để cho ta đến mời Khương sư thúc ghé qua Nam Cực Trường Sinh Giới, kính xin chư vị Thần Quân hiểu cho."
Sau khi nói xong, hắn ngạo nghễ nhìn đám người Dương Giao. Các ngươi dám khinh thường ta, nhưng dám khinh thường Đại Đế sao?
Hư không xung quanh mơ hồ xuất hiện một phần thần niệm, trao đổi lẫn nhau.
"Quả nhiên là Khương Tử Nha!”
"Tôn Ngộ Không vậy mà thật sự dám bắt Khương Tử Nha, có kịch hay để xem rồi."
"Ha ha! Lần này Xiển Giáo mất mặt chắc."
"Bắt Khương Tử Nha nhưng cũng không nhốt được."
Mặc dù thần linh Thiên Đình đã đến cả nhưng tất cả đều âm thầm quan sát, phần lớn bọn hắn là đệ tử Tiệt Giáo ngày xưa, đối với việc Khương Tử Nha gặp nạn, dù không vỗ tay hoan hô thì cũng là vui mừng nghe ngóng. Chỉ hy vọng Tư Pháp Thần Điện sẽ không thả bọn hắn đi dễ dàng, tốt nhất là tiến hành lao động cải tạo, chúng ta cũng thích đi thăm dò giám sát nha!
Trước Tư Pháp Thần Điện, Dương Giao bình tĩnh nói: "Kính xin đồng tử trở về bẩm báo với Nam Cực Trường Sinh Đại Đế, Khương Tử Nha vi phạm Thiên quy, cần phải vào Tư Pháp Thần Điện tiếp nhận phán quyết, không có cách nào đi tới Nam Cực Thiên."
Khuôn mặt Bạch Lộc đồng tử cứng đờ, hắn bị từ chối rồi? Trên mặt nóng bừng, trong lòng càng dâng lên một cỗ lửa giận vô danh, hắn thẹn quá hóa giận hét lớn: "Dương Đại Lang, ngươi có biết mình đang nói cái gì không? Pháp chỉ của Đế Quân ngươi cũng dám vi phạm?"
"Tư Pháp Thần Điện ta lĩnh pháp chỉ của Ngọc Hoàng mà lập, chỉ tuân pháp chỉ của Câu Trần Đại Đế mà hành, bất luận kẻ nào cũng không được quấy nhiễu!”
“Người đâu, áp chế Khương Tử Nha vào Thẩm Vấn Thất!"
"Vâng!" Ngay lập tức có hai vị thiên binh tiến lên, nâng Khương Tử Nha bước vào bên trong.