Ngọc Hoàng Đại Đế vươn tay ôm lấy cổ Khương Tử Nha, Khương Tử Nha lập tức bị kéo tới gần Ngọc Hoàng Đại Đế, trên mặt lộ ra vẻ khó xử.
Ngọc Hoàng Đại Đế cười nói: "Tử Nha sư điệt, nếu ta đã hợp tác làm ăn với ngươi, đương nhiên sẽ không để ngươi chết.
Chuyện ngươi bắt cóc Đường Tam Tạng rất ồn ào, sau khi ngươi xuống Hạ Giới có thể tiếp tục sử dụng khẩu hiệu bắt cóc Đường Tam Tạng, hợp tác với bọn hắn, sau đó hạ thuốc cũng được, đánh lén cho hôn mê cũng được, chỉ cần đưa từng tên trong bọn hắn lên trời là được, hoàn toàn không cần phải đối đầu.”
Khương Tử Nha nói với vẻ mặt đau khổ: "Đại La Kim Tiên vô trần vô cấu, tất cả không gian đều tiêu dao vĩnh hằng. Tức là siêu thoát khỏi thời gian không gian, duy ta là nhất. Giải thoát khỏi mệt mỏi, tán tụ vô cấu, thiên thượng nhân gian, tùy ý ngao du.
Bệ hạ, loại thuốc nào có thể có tác dụng với Đại La Kim Tiên? Cho dù có đánh bất tỉnh, ta cũng chỉ có tâm chứ không có lực!”
"Sư điệt yên tâm, ta đã sớm nghĩ đến những chuyện này. Nếu ta đã tìm sư điệt hợp tác, đương nhiên là vì sư điệt có thể làm được những chuyện này.
Ta đã chuẩn bị dược vật cho ngươi rồi, không màu không vị, đừng nói là Đại La thời không hợp nhất, cho dù là Chuẩn Thánh chấp chưởng trật tự pháp tắc cũng không thể dễ dàng phát hiện.”
Khương Tử Nha có chút không tình nguyện, nếu như chuyện bại lộ, cho dù hắn có lấy thân phận đệ tử Xiển Giáo ra, bọn hắn cũng sẽ đánh hắn đến mức ta sống ngươi chết. Yêu ma là một lũ điên cuồng không có đầu óc, những tên yêu ma kia còn là một đám tàn nhẫn, khát máu nhất trong số các yêu ma.
Ngọc Hoàng Đại Đế khích tướng nói: "Tử Nha sư điệt, lẽ nào ngươi cam tâm ở Hạ Giới làm một tên chưởng môn Côn Luân gì đó cả đời sao? Lẽ nào ngươi cam tâm vĩnh viễn ở dưới những vị sư huynh của ngươi sao?
Cái khác thì không nói, lúc đầu ngươi cũng từng náo động trời đất, từng là hào kiệt một phương. Hiện tại lại bị một tên hậu bối tống vào Thiên Ngục, thảm hại biết bao! Ngươi thực sự cam tâm như vậy sao?”
Vẻ mặt Khương Tử Nha có chút thay đổi, nắm chặt tay, lần này bị Tôn Ngộ Không tống vào Tư Pháp Thần Điện, có thể nói là mất hết thể diện, ngay cả danh tiếng của Côn Luân Phái cũng bị tổn hại.
"Tu luyện trước hết là xem trọng tư chất, tiếp theo chính là tài nguyên. Nếu tư chất không tốt, cần phải có tài nguyên gấp bội.
Câu Trần Đại Đế Bạch Cẩm ngày xưa cũng có tư chất bình thường, đã nhận đủ sự xa lánh của Tiệt Giáo, lại còn bị đồng môn coi thường, mỗi ngày đều sống trong sự chế giễu.
Nhưng Câu Trần Đại Đế lại không chấp nhận số mệnh, hô to khẩu hiệu rằng số phận của ta là do ta chứ không do trời, cắn răng tiến về phía trước với lòng dũng cảm và trí tuệ tuyệt vời. Cũng chính vì vậy nên đã quen được vài vị tiền bối, hơn nữa còn là các vị tiền bối tin tưởng hắn bất chấp lý do. Mặc dù thời gian đó cũng chịu không ít gian khổ, nhưng cuối cùng Câu Trần Đại Đế vẫn kiên trì, lấy được cơ duyên với mấy vị tiền bối.
Nhờ cơ duyên với các vị tiền bối, Câu Trần Đại Đế đã từ cảnh giới Thái Ất bình thường bước lên cảnh giới Đại La, trở thành Đại La Kim Tiên thứ hai của Tiệt Giáo chỉ trong vài ngày, tốc độ đó chỉ kém Đa Bảo. Lúc đó, toàn bộ Tiệt Giáo đều chấn động.
Sau đó, Bạch Cẩm vừa dũng cảm tiến lên đã thu được một lượng tài nguyên lớn nhờ cơ duyên, dùng tài nguyên ngập trời đúc thành căn cơ Chuẩn Thánh, trở thành Đại Năng Giả đỉnh phong của hồng hoang.”
Khương Tử Nha nói trong sự hoài nghi: "Tư chất của Câu Trần Đại Đế lúc trước cũng không tốt sao?”
"Tư chất rất yếu kém, không tin ngươi có thể đi hỏi mấy vị sư huynh của ngươi, đây cũng không phải chuyện gì bí mật.
Tu luyện chi đạo không thể thiếu ba thứ. Một là thiên chất, hai là tài nguyên, ba là được quý nhân phù trợ.
Tử Nha sư điệt, thân là sư thúc, bây giờ ta nguyện ý nâng đỡ ngươi. Ngươi có sẵn sàng liều mạng tiến về phía trước vì con đường của mình hay không?”
"Ta...”
"Đừng vội từ chối, ngươi phải suy nghĩ chuyện này cho kĩ. Có những chuyện bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, không có cơ hội để đổi ý. Ta là sư thúc trưởng bối tuyệt đối sẽ không hại ngươi.”
Sắc mặt Khương Tử Nha thay đổi mấy lần, trái tim nhỏ đập thình thịch thình thịch. Hóa ra năm đó tư chất của Bạch Cẩm sư huynh cũng rất kém, nhưng sao ta phải hợp tác với Thiên Đình trong chuyện này, ta cũng có thể tự mình làm! Không phải chỉ là tráo đan dược của Đại La thôi sao? Cùng lắm thì ta đi tìm Quảng Thành Tử sư huynh cầu cứu.
Khương Tử Nha ngập ngừng hỏi: "Bệ hạ, ta đối phó với những đại yêu kia, vậy còn các ngươi làm gì?”
"Trẫm dùng toàn bộ Thiên Đình làm quân bài tẩy, làm quân chi viện, cho ngươi sự trợ giúp tiện lợi nhất.
Ví dụ như ngươi thu thập được xác của đại yêu, ngoài Thiên Đình ra thì còn ai dám lấy? Không sợ bị Yêu tộc trả thù sao?
Trẫm có thể giúp ngươi bán thi thể của những đại yêu này dưới danh nghĩa của Thiên Đình, sau đó phân chia số tiền nhận được.
Trẫm cũng có thể cung cấp cho ngươi thông tin chi tiết về tất cả yêu ma trên đường Tây Du, còn có thể lệnh cho chúng thần vạch ra kế hoạch hành động hợp lý nhất cho ngươi.”