Hồng Hoang - Virus Tử Thần

Chương 11



Nghe lời phiến diện từ JK, Ngọc không đời nào tin người thân nàng mong mỏi đoàn tụ lại tàn nhẫn đến vậy.

Hoàng Kim coi lời lão là rác rưởi.

JK rút trong túi áo xấp ảnh, tấm đầu tiên đập vào những tròng mắt trợn ngược là hình JK hồi trẻ hôn nhẹ má Thanh Hằng.

Nạn nhân bán tín bán nghi, lão hướng cái nhìn miệt thị vào Ngọc:
- Chúng mày cho là ảnh ghép? - Lão chỉ vào cổ Thanh Hằng - Sau gáy mẹ chúng mày có một vết bớt giống hình cánh bướm!
Mẹ Hoàng Kim luôn để tóc dài, hắn tình cờ thấy vết bớt lúc mẹ vén tóc gội đầu.

JK là người lạ lại biết điều không ai hay, hắn chẳng thể phản bác mà khẽ gật đầu xác nhận với Ngọc.

Hoàng Kim câm lặng nhưng JK nào chịu bỏ qua cơ hội làm nhục, lão di tay miết vùng kín trên tấm ảnh, miệng hếch lên cười vào mặt Hoàng Kim, mắt lia xuống hạ thể Ngọc:
- Mẹ chúng mày có nốt ruồi dâm ở bẹn giống con gái bà ta.

Hai mẹ con còn rậm rạp y như nhau.

Dâm vãi chưởng! - Lão chép miệng tặc lưỡi - Chậc, đúng là mẹ nào con nấy, con trai hay con gái dâm ngang ngửa nhau, nhất là đứa con gái dâm y hệt mẹ nó, dâm từ trong ra ngoài, từ cơ thể tới bản tính.


Mấy đứa cháu gái rất triển vọng, sau này có khi còn dâm hơn!
Nạn nhân nổi điên, JK giơ các ảnh khác.

Ngọc không thể xác định đôi vợ chồng lao động quần quật trong ảnh có phải người sinh ra mình.

Nghi hoặc biến thành chết lặng với biểu cảm thống khổ đến thất thần của Hoàng Kim.

Đau đớn không thốt lên lời, ánh mắt bừng bừng nộ khí bùng cháy dưới dòng lệ nóng, tất cả chứng thực sự thật nghiệt ngã.
- Gia đình phá sản, cha mẹ chúng mày phải làm việc thấp hèn.

- JK lật mấy tấm lão ưng ý nhất, dương dương đắc chí dí sát vào mắt Ngọc - Thật đáng tiếc, nếu là con gái tao, chắc chắn mày không phải chịu nỗi đau này!
Những hình ảnh cha ép mẹ vào viện phá thai, các sơ bế Ngọc trong nôi sau khi cha mẹ bỏ nàng ở cô nhi viện...!lần lượt ám ảnh ánh mắt chỉ còn một màu xám tro.

JK chưa buông tha, lão nghiền nát tinh thần nạn nhân bằng tấm Thanh Hằng bị đám đàn ông cưỡng hiếp trong con hẻm.

Cha uất ức ôm hận đổ bệnh chết thảm.

Người mẹ mà nàng ao ước gặp mặt, người mẹ bị ép buộc vứt bỏ con phải chịu báo ứng, cha bị quả báo chết không nhắm mắt.

Mẹ và Hoàng Kim khóc lặng bên linh cữu cha, kết cục bi thảm như ngàn vạn lưỡi dao xé nát trái tim Ngọc.
Hoàng Kim còn nhớ từng hồi ức, gia đình hắn ăn bữa nay lo bữa mai, vất vả khổ sở trăm bề nhưng luôn yêu thương nhau, đầm ấm hạnh phúc sụp đổ vào đêm biến cố.

Bi thống ngủ yên trong quá khứ trỗi dậy, vết thương lòng cùng tội loạn luân thay phiên giày xéo tâm trạng Hoàng Kim.

Hoàng Kim siết chặt lồng ngực cuộn từng cơn quặn thắt, hắn nghiến răng gắng ngăn máu nóng chực trào khóe miệng.

JK vừa phe phẩy xấp ảnh vừa chọc ngoáy:
- Hồi chụp đống ảnh này tao chỉ nghĩ buồn bực sẽ lấy ra mua vui, không ngờ lại là công cụ đắc lực giúp tao trả thù!
JK cười hả hê tung xấp ảnh lên cao, mỗi tấm mỗi hình ám ảnh tận tâm khảm nạn nhân:
- Tặng chúng mày làm kỷ niệm!
JK nhấc máy đang đổ chuông, lão cố tình mở loa ngoài cho nạn nhân nghe:
- Thưa ông chủ, clip sex của Hoàng Kim hoàn thành rồi!
Lo sợ sắp thành hiện thực, cơn ác mộng thúc giục nạn nhân vùng dậy xông vào JK, đám vệ sĩ khống chế tất cả.

Chuyện đến mức này chẳng còn gì tồi tệ hơn, mẹ con Ngọc gào thét nguyền rủa JK.


Bọn thuộc hạ bóp miệng các nàng, hếch miệng cười dâm đãng:
- Chúng mày chán sống rồi sao?
- Thích bị hiếp dâm hả?
Chúng đồng loạt xin JK:
- Ông chủ, thưởng ba con điếm này cho chúng tôi đi!
- Tôi muốn hiếp mấy con điếm này lâu rồi!
Mẹ con Ngọc phẫn nộ nhổ vào người chúng.

Lũ lâu la toan dùng vũ lực, JK ngăn cản:
- Phụ nữ bị khuất phục bằng “súng” chớ không phải bằng tay!
Đám háo sắc khoái chí tụt quần, thô bạo xé tan váy áo các nàng.

Hoàng Kim sợ hãi người thân bị xâm phạm, nhẫn nhục xin JK buông tha.

Anh Đào không thể bàng quan để mặc các cô gái bị hãm hiếp, lương tâm nàng bị cào xé vì mưu đồ bẩn thỉu, nàng chẳng muốn gánh mặc cảm day dứt nữa, cô gái tóc vàng ghé tai nói nhỏ:
“Mẹ con họ bị hiếp sẽ chai sạn cảm xúc, loạn luân không còn chiếm hết tâm lý!”
Mẹ con Ngọc và Hoàng Kim mang cảm tình khó nói, tình cảm thông thường biến thành tội loạn luân.

Tình cảm và tội lỗi buộc Hoàng Kim cúi đầu trước kẻ hắn căm hận đến xương tủy.

Lần hai Anh Đào ra mặt vì nạn nhân, nàng chẳng dám cầu xin mà phải đi đường vòng.

Lời cảnh tỉnh hợp ý JK, lão phất tay đuổi thuộc hạ.

Đám yêu râu xanh sắp xơi tái con mồi lại bị phá đám, tức điên chửi thầm bỏ đi.

JK vếch mép ngó các nàng ngồi bó gối gục đầu.
Người thân chịu khuất nhục mà Hoàng Kim không thể bảo vệ, hắn là nạn nhân đồng thời phải nhận một phần trách nhiệm cho nghiệp chướng.

Hoàng Kim còn bị chế giễu bằng đoạn video sex trong điện thoại trên tay JK, căn phòng vang động thanh âm mê hồn, nó thành trụy lạc trần trụi đầy nhục dục với bốn người, tiếng rên rỉ tội lỗi vây bám toàn thân, trườn lên não bộ để nguyền rủa vào tiềm thức nạn nhân.
- Chúng mày yên tâm, tao không cho thế giới chiêm ngưỡng đâu!
JK vén miệng cười nhòm thẳng mặt từng kẻ thù, bốn người bị ảo giác điệu cười dị dạng kéo hai mép JK lên tận mang tai.

Hình dạng lão hệt ma quỷ đội mồ chui lên từ địa ngục:
- Tao chỉ muốn coi chồng, cha, mẹ chúng mày phản ứng thế nào khi xem vợ - con mình làm tình như chó lợn thôi! Ha ha ha…
Phẫn nộ phá vỡ ý chí Hoàng Kim, mặt đất nhuộm đỏ dưới dòng máu uất hận phun trào nơi huyết quản.


JK chẳng thèm quan tâm mẹ con Ngọc đau khổ ra sao, lão nóng lòng muốn đi trả thù người đàn bà phản bội mình.
- Anh Đào và Zero ở lại canh chừng ngăn bốn người tự sát, giam ở đây để chúng dằn vặt tội lỗi.

Một tiếng nữa Zero đưa ba mẹ con về! - Lão vỗ nhẹ vai Anh Đào, nháy mắt với nàng - Ta giao Hoàng Kim cho con, đừng xảy ra sai sót!
Anh Đào chờ JK và đám vệ sĩ đi khỏi biệt thự, nàng rời phòng, lát sau quay về với ba bộ quần áo đặt bên cạnh mỗi người.

Mẹ con Ngọc chưa từng trách nàng, Anh Đào chỉ nghe lệnh cha nuôi.

Các nàng biết ơn tấm lòng cô gái tóc vàng.

Mọi hảo cảm bị dập tan trong nghiệp chướng tày trời, chị em Lan oán hận xoáy tròng mắt rực lửa vào Anh Đào, áp lực khủng khiếp gây Anh Đào cảm giác hỏa khí hừng hực thiêu rụi nàng thành tro.

Ngọc vô cảm dang tay bạt cái tát trời giáng lật mặt Anh Đào, cặp kính văng vào tường, từng mảnh thủy tinh vỡ vụn.

Zero tức giận toan đòi công bằng cho Anh Đào, nàng ngăn cản, hướng đôi mắt buồn man mác về phía nạn nhân, tận sâu nơi đáy mắt còn day dứt khôn nguôi, gánh nặng ngàn cân chưa thể trút bỏ nhưng không còn đè nén tâm lý nữa.

Anh Đào để nguyên vệt máu rỉ ra khóe miệng:
- Cảm ơn cô! Cái tát này giúp tôi thanh thản hơn!
Hễ nghĩ cô gái tóc vàng hợp sức cùng JK, các nàng căm ghét Anh Đào, chỉ muốn xé xác kẻ đẩy mình xuống địa ngục.

Ba mẹ con không quên Anh Đào nhiều lần cầu xin JK tha mình.

Nàng cất công mang y phục chỉnh tề rồi cúi đầu tạ lỗi, đâu ai yêu cầu hay ép nàng, nàng chẳng cần thiết chu đáo, Anh Đào tình nguyện làm chuyện không bị bắt buộc.

Mẹ con nhận ra sắp bị đánh, Anh Đào đoán trước nhưng bất động để nạn nhân trút giận, oán giận trong lòng mới phần nào nguôi ngoai và đồng cảm với người mất quyền tự chủ, rốt cuộc Anh Đào chỉ là công cụ trả thù, JK coi nàng như đống ảnh nằm trơ trọi dưới đất mà thôi.
Khoan dung với “kẻ thù”, các nàng tránh mặt gã đàn ông vừa ân ái với mình, nay thành máu mủ ruột thịt.

Hoàng Kim mất can đảm đối diện người thân yêu nhất.

Bốn người chẳng thể lại gần an ủi nhau, lầm lũi lê từng bước nặng trĩu tìm đến góc riêng, người cúi mặt, kẻ gục đầu tự dằn vặt nguyền rủa trong muôn trùng tâm sự không thể ngỏ cùng ai..


Bình Luận (0)
Comment