Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt ? (Dịch Full)

Chương 825 - Chương 825: Thẩm Đống Và Át Bích

Chương 825: Thẩm Đống và Át Bích Chương 825: Thẩm Đống và Át Bích

Thẩm Đống gật đầu nói: “Nhớ kỹ.”

Át Bích nói: "Khi nào ngươi rảnh? Ta muốn đánh một trận với ngươi.”

Thẩm Đống còn chưa kịp nói chuyện, Phong Vu Tu đã nói: "Muốn cùng Đống ca tranh đấu, trước hết phải đánh bại ta."

Át Bích nói: "Phong Vu Tu, chúc mừng ngươi đã bước vào Hóa Kình. Đáng tiếc hiện tại ngươi không phải là đối thủ của ta."

Phong Vu Tu cười lạnh nói: “Ai thắng ai thua sau trận đấu sẽ biết.”

Ách Bích không nói gì, chỉ nhìn Thẩm Đống.

Thẩm Đống nói: “Ta đã lâu không cùng người nào đánh nhau, ngươi có tư cách làm đối thủ của ta, được, lát nữa ngươi sẽ theo ta đến Quốc Thuật Quán Đằng Phi, nếu ngươi thắng, ta sẽ cho ngươi 100 triệu đô la Mỹ. Nếu ngươi thua, hãy gia nhập Quốc Thuật Quán chúng ta, trở thành cao thủ Hoá Kình thứ ba."

Át Bích nói: "Không thành vấn đề."

Hạ Hầu Vũ ở một bên nhẹ giọng nói: “Xem ra cần phải chuẩn bị trước một thỏa thuận.”

vật cực tất phản, thịnh cực tất suy(): đạt đến đỉnh cao thì mọi chuyện đều phải đảo ngược, suy tàn

Nửa tiếng sau, Thẩm Đống và những người khác đã đến Lưỡng Quảng Quốc thuật quán.

Giản Áo Vĩ biết Thẩm Đống là đệ nhất cao thủ ở Hong Kong nhưng chưa từng gặp qua bao giờ.

Bây giờ có cơ hội tốt như thế nên chắc chắn không thể bỏ qua.

Hắn ta cũng đi theo mọi người đến đó.

Trần Hạo Nam, Hàn Tân và lão đại của Hồng Hưng thì khỏi phải nói.

Đứng tên đài, Thẩm Đống nhìn về phía Át Bích và hỏi: "Nếu ngươi gia nhập Lưỡng Quảng Quốc thuật quán thì ngươi sẽ định xử lý sao với Angel Wings?"

Át Bích đáp: "Tôi rời khỏi đó rồi."

Thẩm Đống sững sờ: "Bọn họ đồng ý sao?"

Át Bích đáp: "Không đồng ý, vì vậy nên Angel Wings cũng không tồn tại."

Thẩm Đông cười sang sảng: "Được lắm."

Hải Đường đứng dưới đài và nhìn Át Bích, ánh mắt hơi chệch đi, hắn ta khẽ nói: "Tên này quá tàn độc."

Âu Vịnh Ân bối rối: "Hải Đường, Angel Wings là gì?"

Hải Đường: "Angel Wings là một tổ chức sát thủ hàng đầu ở Đông Nam Á. Người đang đứng trên đài là Át Bích, chính là sát thủ mạnh nhất trong Angel Wings."

Mọi người xung quanh cũng nghe thấy nên đồng loạt quay sang nhìn cô.

Âu Vịnh Ân nói: "Sao ngươi biết rõ thế?"

Hải Đường giải thích: "Át Bích từng tiếp nhận nhiệm vụ ám sát ta. Lần trước, Đống ca đến Đài Loan là để bảo vệ ta. Tên sát thủ này khác với những tên khác, người khác ám sát thì hắn ta minh sát(

), còn coi đó như một cách để trau dồi kỹ năng."

() Người ta thì âm thầm mà giết, còn Át Bích thì không thèm che giấu.

"Sau đó, sư phụ Hạ Hầu đã đánh với hắn ta một trận, hai bên đều đại bại. Đống ca cũng không làm khó nên đã để hắn ta rời đi. Trước khi đi, hắn còn quay lại khiêu chiến Đống ca, nói là nếu hắn thua thì sẽ nhận Đống ca làm sư phụ.

Ta nghĩ chắc Át Bích biết nếu mình gia nhập Lưỡng Quảng Quốc thuật quán thì Angel Wings sẽ không bỏ qua cho hắn, nên phải dứt khoát tiên hạ thủ vi cường(

), giết sạch những sát thủ còn lại."

(*)Ra tay trước thì chiếm được lợi thế.

Âu Vịnh Ân hít hà một hơi rồi nói: "Thế gian này đúng là kiểu người gì cũng có."

Thu Đề lo lắng hỏi lại: "Nếu Át Bích mạnh đến vậy thì Đống ca có sao không đây?"

Hải Đường cười nói: "Chắc giờ những người có thể đánh bại chồng của chúng ta còn chưa ra đời."

Hải Đường chưa từng nghi ngờ thực lực của Thẩm Đống.

Phía trên đài, Thẩm Đống giấu tay trái đi và vươn tay phải về phía trước rồi nói: "Đến đây."

Át Bích cau mày, sắc mắt rất khó coi: "Đừng có coi thường ta."

Hạ Hầu Vũ: "Đống ca cho người cơ hội để so tài là đã xem trọng ngươi lắm rồi. Nói đến võ đạo, bọn ta đều thua hắn."

Nghe Hạ Hầu Vũ nói thế khiến Át Bích sững sờ.

Đệ nhất cao thủ của Hong Kong mạnh đến vậy sao?

Át Bích không tin, hắn ta hô lớn: "Đỡ lấy."

Một chân dậm xuống mà hắn ta đã khiến cả đài như rung chuyển.

Át Bích chẳng khác nào một khẩu súng thần công, ồ ồ ạt ạt xông thẳng đến Thẩm Đống, khuỷu tay như sắt đập thẳng vào cổ hắn.

"Không hổ danh là thái cực quyền."

Hồng Đại Lực cũng không nhịn nổi mà gào lớn.

Nhưng thái cực quyền của Át Bích còn dữ dội hơn cả tiếng thét.

Nhất là cú dậm chân kia của hắn ta, long trời lở đất đến độ ù cả hai tai.

Đứng trước thái cực quyền của Át Bích, Thẩm Đống chỉ cười và lùi về sau một bước rồi lướt qua khỏi người hắn ta.

Át Bích nhanh chóng đổi chiêu, năm ngón tay như móc câu chọc thẳng vào yết hầu của Thẩm Đống.

Tay trái của hắn ta cũng vươn đến, nhắm thẳng vào mắt hắn.

Nếu chiêu thứ nhất thể hiện sự cưỡng hãn của Át Bích thì chiêu thứ hai cho thấy sự tàn độc của hắn ta.

"Không tệ, nhiêu đó đủ rồi."

Thẩm Đống khen một tiếng rồi bỏ lơ chiêu thức của Át Bích mà tiến về phía trước nửa bước, sau đó bước đến đánh thẳng vào ngực của hắn ta.

Người có thâm niên sẽ biết.

Đòn đánh của Thẩm Đống nhìn có vẻ rất chậm nhưng thực tế lại là đỉnh cao của quyền anh.

Bình Luận (0)
Comment