Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 181

Tâm trạng của Phó chủ tịch tỉnh Hoàng Minh Vũ đang rất không tốt, xem xong những phát ngôn trên máy tính thì trong lòng ông càng nóng như có lửa đốt.
Vốn dĩ sau Hoàng Minh Vũ cũng có người chống đỡ cho ông ta, nhưng đáng tiếc là người này không dung được nữa rồi. Nhìn thấy con trai mình và người nhà họ Lưu bị mắc lừa, cho dù sự việc này có nhìn một cách lạc quan thì họ Lưu ở trong kinh cũng là một gia tộc lớn, chỉ cần có chút động tĩnh cũng đủ làm ảnh hưởng đến sự phát triển của ông ta rồi.
Mục tiêu trước mắt của Hoàng Minh Vũ là gia nhập vào Ủy viên thường vụ tỉnh ủy. Ông ta đã chuẩn bị một thời gian dài, giờ là thời điểm quyết định, chỉ cần cố gắng thêm chút nữa là có thể gia nhập vào Đảng ủy, nhưng ông ta không ngờ lại phát sinh sự việc như thế này.
Ông vừa từ chỗ Chủ tịch tỉnh Chu Cương về, nghĩ đến cuộc nói chuyện với Chu Cương ông lại thấy rầu rĩ, việc vào Đảng lần này xem như hỏng bét rồi!
Phải đánh đổi bao nhiêu như vậy, chuẩn bị suốt một thời gian dài, tưởng như đã ổn thỏa rồi, vậy mà con trai ông lại dính dáng đến chuyện giết người, lại còn giết người ngay trong cục. Sự việc này đang được lan truyền rộng rãi trên internet, ông ta cũng đã nhận ra một số thế lực của tỉnh Ninh Hải muốn nhắm thẳng vào nhà họ Lưu, bản thân một Phó chủ tịch tỉnh như mình có bị lôi kéo vào thì rõ ràng cũng chỉ là vật hi sinh.
Nghĩ đến vợ ở nhà suốt ngày đòi mình nghĩ cách cứu con, bản thân mình suốt ngày cũng chỉ nghĩ đến chuyện cứu con, nên trong lòng cảm thấy mệt mỏi cực độ.
Rốt cuộc là ai đang âm thầm thao túng sự việc?
Hoàng Minh Vũ nhẩm lại lần lượt các đối thủ của mình, nhất thời cũng chưa nghĩ được ra là ai đã cố tình làm cho việc này trở nên nghiêm trọng hơn. Hiện tại các trang báo mạng tỉnh Ninh Hải suốt ngày đưa tin con trai ông giết người, Chủ tịch tỉnh Chu Cương cũng đã nói sở cảnh sát tỉnh đã bắt đầu tiến hành điều tra con trai Hoàng Minh Vũ.
Thật không thể tưởng tượng được!
Cứ nghĩ đến chuyện này là Hoàng Minh Vũ lại thấy bực mình, sao lại có thể đánh chết người chứ!
Vội vàng về nhà, Hoàng Minh Vũ thấy con trai đang ngồi trên sô pha ôm hôn cô bạn gái mới quen.
Vừa nhìn thấy cảnh ấy Hoàng Minh Vũ đã muốn nổi điên, con mình thay bồ như thay áo, cái cô tóc xanh mỏ đỏ này cũng không biết là nó lại tìm ở đâu ra nữa.
- Bố!
Hoàng Lăng nói.
Cô gái kia cũng sợ hãi nhìn Hoàng Minh Vũ
Trừng mắt nhìn Hoàng Lăng, Hoàng Minh Vũ trầm giọng nói :

- Đi vào thư phòng.
Nhìn thấy bố đi vào phòng sách, Hoàng Lăng đứng lên rồi nói với cô gái :
- Em về đi,anh sẽ liên lạc sau.
Cô gái đi rồi Hoàng Lăng liền đi vào phòng sách.
- Rốt cuộc là ngươi và Vi Chính Quang đã gây ra chuyện gì mà đến nỗi đánh chết cả người, hiện tại mọi việc đang rối tung lên cả.
Lúc đầu Hoàng Minh Vũ cũng không coi trọng chuyện này, ông ta nghĩ chủ mưu vụ này chính là Vi Chính Quang. Để xảy ra chuyện như vậy họ Lưu không thể ngồi yên được, chắc chắn sẽ nhúng tay vào để giải quyết, như vậy thì Vi Chính Quang sẽ không sao, và lúc đó con trai ông ta cũng sẽ không xảy ra chuyện gì. Nhưng mọi việc nghiêm trọng hơn ông nghĩ, đến họ Lưu cũng không dàn xếp được vụ này. Đích thân mẹ Vi Chính Quang cũng đã ra mặt, nhưng sự việc càng lúc càng phức tạp như vậy. Nếu giải quyết không êm thì đến Phó chủ tịch tỉnh như ông cũng không tránh khỏi bị liên lụy. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ông bây giờ quả thật rất muốn biết rõ.
Hoàng Lăng giật mình nói:
- Đến bố cũng ko giải quyết êm được vụ này à?
Đã có Vi Chính Quang đỡ đạn, hơn nữa gã cũng không ra tay nên thật sự cũng không để tâm đến chuyện này lắm. Cho nên thấy vẻ mặt của cha gã bây giờ gã cũng thấy giật mình.
- Mày mau kể lại đầu đuôi sự việc cho bố nghe.
Hoàng Minh Vũ nhìn con trai, giọng nói pha chút bực mình.
Hoàng Lăng cũng biết sự phát triển của bố mình và cuộc sống ăn chơi hưởng thụ của mình có mối quan hệ trực tiếp với nhau nên trong lòng gã lúc này cũng cảm thấy sốt ruột, liền đem mọi chuyện kể lại một lượt cho bố nghe.
Hoàng Minh Vũ lắng nghe cẩn thận, những chỗ quan trọng lại hỏi thật kĩ càng.
Sau khi nghe xong Hoàng Minh Vũ lặng đi không nói câu gì, lúc sau lại thở dài một cái:
- Nếu biết trước như thế này ta đã không cho mày qua lại với tên Vi Chính Quang đó rồi!


Hoàng Minh Vũ nghe xong thì đã giải đáp được khá nhiều khúc mắc, nhưng càng hiểu rõ ông càng thấy sự việc này quả thật rất khó giải quyết.
Khoát tay, Hoàng Minh Vũ ra hiệu cho con trai ra ngoài.
Cho dù nhìn dưới góc độ không giống nhau thì Hoàng Minh Vũ cũng nhìn ra được vài điểm mờ ám trong chuyện này, nhìn con trai đang dần đi ra cửa ông lẩm bẩm :
- Có người muốn họ Lưu phải khổ sở đây.
Bây giờ ông đã rõ, có người muốn ám hại nhà họ Lưu, làm liên lụy đến cả con trai ông, rõ ràng cũng lôi cả ông vào nữa, đúng thật là tai bay vạ gió!
Phải làm sao bây giờ?
Hoàng Minh Vũ cảm thấy bứt rứt không yên. Đúng lúc quan trọng thì lại xảy ra chuyện, lần thăng chức này quả thật chẳng còn hi vọng gì rồi!
Họ Lưu nổi tiếng như vậy, bây giờ có người muốn ám hại bọn họ như thế, chứng tỏ thế lực cũng không thua kém gì họ Lưu. Với tình hình này thì bản thân dính vào họ Lưu cũng chỉ thành vật hi sinh cho sự việc lần này mà thôi.
Không thể để con trai của mình thành bia đỡ đạn cho người khác được!
Hoàng Minh Vũ vẫn thấy bồn chồn, Vi Chính Quang dù sao cũng là người nhà họ Lưu, con trai mình cũng chỉ có thể dựa vào mình, nếu đối phương ko làm gì được họ Lưu thì chắc chắn sẽ quay sang mình hòng đe dọa họ Lưu.
Mồ hôi lấm tấm trên trán, Hoàng Minh Vũ biết mình đang ở trong tình cảnh hết sức nguy hiểm.
Làm thế nào bây giờ nhỉ!
Phân tích lại mọi việc, con trai mình dính líu vào chuyện này, họ Lưu chắc chắn sẽ mang con mình ra làm bia đỡ đạn. Nếu như thế thì đến bản thân mình cũng sẽ không tránh khỏi liên lụy!

Lần đầu tiên Hoàng Minh Vũ phát hiện ra con mình đã bị lừa một cú khó mà xoay sở được.
Không được, phải mau chóng nghĩ cách giải quyết mới ổn.
Để cứu Vi Chính Quang họ Lưu chắc chắn sẽ đem hết sự tình đổ lên đầu con trai của mình, nếu muốn cứu con trai thì không thể đến tìm họ Lưu nữa, vậy thì phải tìm ai đây?
Việc này quả thật khiến Hoàng Minh Vũ đau đầu.
Không thể dựa vào họ Lưu được nữa, họ Lưu bây giờ không những không muốn giúp đỡ mà có khi còn muốn giáng họa cho con trai mình, nếu hành động hấp tấp thì đến mình cũng sẽ bị liên lụy.
Hoàng Minh Vũ ngồi đó phân tích tình hình, Phó cục trưởng phân cục cảnh sát Tào Tâm Dân cũng quan tâm đến diễn biến của vụ việc, ngày ngày vẫn theo dõi tin tức trên mạng, ông phát hiện ra là mọi việc dường như đã vượt khỏi tầm kiểm soát của mình rồi.
Nhìn những bài báo đả kích ở trên mạng, đặc biệt là những bài viết về thân thế của Vi Chính Quang ông toát mồ hôi, sự việc lần này có vẻ đã làm kinh động đến toàn bộ họ Lưu ở trong thành phố rồi.
Nghĩ đến chuyện này là do mình mà ra, toàn thân Tào Tâm Dân lạnh toát, cứ cho là đã dạy được họ Lưu một bài học, nhưng họ Lưu dù sao cũng là một gia tộc lớn, bọn họ chắc chắn sẽ có cách vượt qua khó khăn này, cùng lắm là hi sinh tên Quang kia, sau chuyện này thì không biết mọi việc sẽ ra sao nữa.
Cứ nghĩ đến đây Tào Tâm Dân lại thấy hối hận vô cùng, nếu sớm biết mọi việc sẽ trở nên nghiêm trọng đến mức này gã đã không thèm dây vào vụ này rồi!
Ôi! Phải làm sao bây giờ đây?

Nhẩm lại những gì mình đã làm,Tào Tâm Dân cũng thấy yên tâm phần nào, những việc gã làm khá kín tiếng, chắc sẽ ko có ai biết được chuyện này.
Lại nghĩ đến việc Cục trưởng Ngũ Bưu bị cách chức trong lòng Tào Tâm Dân đã thấy vui sướng, cuối cùng đã gạt được chướng ngại trước mắt, sau này có cơ hội leo lên cái ghế cục trưởng rồi.
Tào Tâm Dân bây giờ tạm thời đang giữ chức vụ đó.
Nhắm mắt suy tư lại sự việc lần này, chợt có một cái tên hiện lên trong đầu Tào Tâm Dân
Cái tên Diệp Trạch Đào kia cũng là một nhân vật quan trọng, hình như lần này đã vô tình để lọt gã Diệp Trạch Đào và tên thanh niên trẻ rồi.
Tào Tâm Dân càng nghĩ càng thấy chắc hẳn tên Diệp Trạch Đào này cũng phải là người có chút thế lực.
Lại ngẫm đến những gì gần đây thu thập được trong quá trình ngầm điều tra về Diệp Trạch Đào, Tào Tâm Dân thấy có chút khó hiểu.

Hoàn cảnh gia đình của Diệp Trạch Đào cũng bình thường, xem ra thì hình như không có ai đứng đằng sau. Nhưng từ khi hắn tham gia công tác đến giờ, sự nghiệp của hắn cứ thăng tiến như diều gặp gió. Theo kinh nghiệm của Tào Tâm Dân thì hẳn đằng sau phải có nhân vật tầm cỡ nào mới có thể tiến được đến bước này.
Nhưng theo điều tra lại không phát hiện được ra thế lực nào lớn ẩn sau Diệp Trạch Đào.
Càng đi sâu vào điều tra thêm nội tình gã lại càng thấy nghi hoặc. Lúc bọn Quang thiếu gia tiến hành thẩm vấn hai người đó. Khi hỏi đến người phụ nữ rốt cuộc là như thế nào, xem việc tên Quang thiếu gia vì tức giận mà đánh chết người, thì có thể thấy cô gái đó chắc chắn phải có quan hệ rất mật thiết với tên Quang thiếu gia, Lăng thiếu gia còn gọi cô ta là chị dâu, chắc hẳn cô ta phải là người phụ nữ của tên Quang kia rồi.
Chắc hẳn Diệp Trạch Đào đã làm gì cô gái của tên Quang rồi. Dựa theo kinh nghiệm của Tào Tâm Dân thì khả năng này rất cao, nếu thế cũng tốt, dù là tên Quang hay thế lực đằng sau hắn cũng sẽ không tha cho tên Diệp Trạch Đào. Nhưng hiện nay Diệp Trạch Đào vẫn nhởn nhơ, chẳng thấy dấu hiệu gì là bị xử lý cả.
Diệp Trạch Đào chắc hẳn không phải là nhân vật tầm thường!
Đây là phân tích của Tào Tâm Dân về Diệp Trạch Đào.
Có thể giải quyết êm thấm chuyện lớn như vậy, thế lực của Diệp Trạch Đào ắt hẳn không nhỏ.
Ít nhất sau lưng Diệp Trạch Đào cũng phải có một thế lực rất lớn.
Bỏ qua nhân vật tầm cỡ như vậy ở tỉnh Ninh Hải này thì quả thật là ngu ngốc. Nhất định phải nghĩ cách làm thân với Diệp Trạch Đào!
Nghĩ đến đây trong lòng Tào Tâm Dân có chút kích động, hiện tại xem chừng người biết đến Diệp Trạch Đào không nhiều, nếu như lúc này mà dựa vào hắn, chỉ cần lấy được lòng tin của hắn thì có thể thâm nhập vào cuộc sống của Diệp Trạch Đào. Chỉ cần Diệp Trạch Đào tiến thêm một bước thì bản thân gã chẳng phải cũng sẽ được kéo lên rồi sao?
Mặc dù Tào Tâm Dân biết dựa vào quyền thế của một Phân cục trưởng như ông ta thì hiện tại đang đứng ở vị trí cao hơn Diệp Trạch Đào rất nhiều. Nhưng ông ta cũng biết chỉ cần Diệp Trạch Đào có người chống đỡ thì hắn sẽ phất lên rất nhanh, đã đến lúc gã phải tìm một chỗ dựa để khuếch trương thế lực rồi.
Ừm, quan trọng là bây giờ phải qua được ải này đã. Hơn nữa, hiện giờ là thời điểm hết sức quan trọng. Đến Chủ tịch tỉnh Hoàng Minh Vũ cũng đã bị lôi vào, giờ nếu có ai mượn cớ chuyện con trai Hoàng Minh Vũ để phanh phui ra một số chuyện thì Hoàng Minh Vũ sẽ khó thoát!
Không thể để Hoàng Minh Vũ biết những việc mình làm được!
Bản thân mình đã biết quá nhiều rồi, lại biết cả những việc đáng ra không nên biết nữa.
Nghĩ đến đây Tào Tâm Dân lại thấy lạnh toát.


Bình Luận (0)
Comment