Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 500

- Ha ha, lần này tôi đến Ninh Hải là để học tập. Trong mọi công tác xây dựng Đảng của Ninh Hải có rất nhiều sự đột phá, chính vì vậy mà tôi muốn được học hỏi kinh nghiệm của các cậu!
Trong cuộc họp chào đón của Tỉnh ủy, Trịnh Thành Trung luôn nói cười ha hả.
Các phóng viên của báo đài và truyền hình đều đến khá đông, trong phòng họp không ngừng lóe lên những ánh đèn flash của họ, các máy quay camera cũng được mở hết công suất.
Là một Ủy viên Bộ chính trị, việc Trịnh Thành Trung đến Ninh Hải là một sự kiện lớn. Những nhân vật của thường vụ tỉnh ủy đều tham gia vào cuộc họp.
Trịnh Thành Trung có vẻ rất vui vẻ, nên lúc nói chuyện âm thanh rất lớn.
Nhìn về phía Bí thư Tỉnh ủy Dương Thăng Hải, Trịnh Thành Trung cười nói:
- Từ lâu tôi đã biết tỉnh Ninh Hải có nhiều điểm sáng trong công tác xây dựng Đảng như vậy, đồng chí Thăng Hải này, lần này đến đây tôi muốn được tận mắt trông thấy một số việc thực. Công việc xây dựng Đảng ở thủ đô chỉ có thể lấy thừa bù thiếu thì mới có được sự phát triển lớn.
Lại nhìn về phía các Ủy viên thường vụ, ông ta nói:
- Thưa các vị, lần này tôi đến đây để học hỏi kinh nghiệm, nên các vị không được phép giấu giếm điều gì đấy. Nhất định phải để cho tôi học được những kinh nghiệm tiên tiến nhất của Ninh Hải.
Lời này nói ra với một thái độ rất nhún nhường, khiến cho toàn bộ các ủy viên thường vụ ai nấy đều hoan hỉ.
Dương Thăng Hải mỉm cười nói:
- Bí thư Trịnh có thể đến tỉnh Ninh Hải, đó chính là một sự ủng hộ rất lớn đối với tỉnh Ninh Hải chúng tôi rồi. Hai bên không ngừng giao lưu, đối với công tác của Ninh Hải chính là một sự xúc tiến lớn.
Trịnh Thành Trung mỉm cười nói:
- Từ lâu đã được nghe thấy Tỉnh ủy Ninh Hải trong công tác rất thực tế, vững vàng. Đó chính là điểm đáng quý mà chúng tôi không ngừng phải học tập.
Phó Bí thư Tỉnh ủy Phương Minh Lượng cười nói:
- Lần này thủ đô đã truyền giáo kinh pháp đến cho chúng tôi rồi!
Ông ta là người của Vi Hoành Thạch, đối với sự viếng thăm của Trịnh Thành Trung, ông ta nghĩ mục đích duy nhất mà Trịnh Thành Trung đến đây chính là thêm vây thêm cánh cho Dương Thăng Hải, nhưng khi đối diện với Trịnh Thành Trung, thì ông ta cũng không dám nói năng gì lộn xộn. Ông ta hiểu quá rõ, cùng với sự viếng thăm của Trịnh Thành Trung, thì lực lượng của Dương Thăng Hải ở Ninh Hải cũng sẽ có được một sự tăng trưởng lớn.
Không chỉ có mình ông ta đang nghĩ đến vấn đề đó, mà một số các ủy viên thường vụ cũng đang phán đoán những thay đổi có thể xảy ra.
Trước đây hai phái Mạnh Điền chiếm cứ chủ động ở Ninh Hải, cùng với những vấn đề của Mạnh gia, đã dần dần xa rời dần với Điền hệ. Giờ Trịnh Thành Trung đến đây, không hiểu có phải là muốn hình thành một sự nhận thức chung với Điền hệ hay không, để từ đó mà cải thiện cục diện của Ninh Hải?

Từ tình hình trước mắt có thể thấy, khả năng như vậy là rất lớn.
Dương Thăng Hải mỉm cười nói:
- Bí thư Trịnh, nếu nói công tác xây dựng Đảng của tỉnh chúng tôi có nhiều điểm sáng, thì phải nhắc đến huyện Thảo Hải. Công tác xây dựng Đảng của huyện Thảo Hải mới thực sự có được nhiều hiệu quả thực tế!
Dương Thăng Hải trực tiếp dẫn dắt thẳng đến huyện Thảo Hải, ông ta là người hiểu ý đồ đến đây của Trịnh Thành Trung nhất. Trịnh Thành Trung đến Ninh Hải, thì tại sao lại không phải là Thảo Hải chứ. Nên ông ta nhất định phải dẫn dắt đề tài nói chuyện về huyện Thảo Hải, hơn nữa, khi sắp xếp hành trình thì ông ta từ lâu cũng đã sớm định là Thảo Hải rồi.
Trịnh Thành Trung nói một cách thật lòng:
- Tôi còn nhớ huyện Thảo Hải là một huyện nghèo nhất của tỉnh các cậu mà, lẽ nào hiện giờ lại phát triển nhanh đến vậy?
Lời nói này dường như nói rằng ông ta không mấy hiểu về huyện Thảo Hải vậy.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Trương Viễn Tường mỉm cười nói:
- Công tác xây dựng Đảng của địa phương đó thật sự rất có nhiều điểm khởi sắc.
Trịnh Thành Trung cười ha hả:
- Tôi nhớ ra rồi, huyện Thảo Hải có một Chủ tịch huyện là Diệp Trạch Đào. Nghe nói đã sắp kết hôn với Lưu Mộng Y của Lưu gia ở thủ đô. Tôi cũng nghe nói chàng thanh niên này là một cỗ xe mạnh dạn, luôn đi đầu, đã làm ra được những sự kiện rất trọng đại, gây nên những tiếng vang lớn. Ha ha.
Dương Thăng Hải cười nói:
- Ở tỉnh vừa phê chuẩn anh ta làm bí thư huyện ủy.
Trịnh Thành Trung càng nghiêm túc nói:
- Chúng ta đang làm ở trong bộ phận sắp xếp tuyệt đối không nên nhận bất kì người nào làm thân! Tôi nghe nói anh ta còn rất trẻ tuổi!
Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Ninh Bảo Quốc nghiêm túc nói:
- Về phương diện năng lực của đồng chí này rất mạnh, nói thật, điểm sáng thành tích quá nhiều, tỉnh ủy đối với sự thăng chức của anh ta cũng đã tiến hành đầy đủ sự cân nhắc và suy xét, bộ máy của huyện Thảo Hải cũng rất đoàn kết. Bí thư Trịnh đến Thảo Hải tìm hiểu một chút sẽ biết thôi, đích thực là công tác làm được rất vững chắc có hiệu quả, uy tín ở trong quần chúng cũng rất cao.
Đề cập đến vấn đề cán bộ, Ninh Bảo Quốc cũng chỉ có thể nói như vậy, không còn cách nào nữa, lời nói này không nói như vậy thì không được đâu.
Vẻ mặt nghiêm túc ban đầu của Trịnh Thành Trung biến đổi nói:

- Hóa ra là như vậy à! Trung ương vẫn luôn coi trọng việc đào tạo bồi dưỡng nhân tài thế kỷ, đặc biệt là chú ý bồi dưỡng các cán bộ trẻ tuổi. Đối với một chút ít phương diện nhân tài xuất sắc, thì cũng nên nỗ lực bồi dưỡng, nên để cho mọi người thấy được rằng Đảng của chúng ta rất coi trọng người tài giỏi!
Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy Ngô Thật Triết mỉm cười nói:
- Bí thư Trịnh nói rất đúng, bây giờ có một truyền thống nước ngoài chỉ trích sự việc bồi dưỡng nhân tài của nước ta, nói quốc gia của chúng ta là phân biệt đối xử dùng cậu người để làm công cụ. Thật sự bọn họ cũng không hiểu được tình hình trong nước chúng ta, đối với những nhân tài thật sự, chúng ta càng nên trọng dụng, người có tài năng nổi bật, cũng nên đề cập sang một bên. Nói thật, không đề cập đến Diệp Trạch Đào, người dân ở Thảo hải đều không đồng ý!
Mọi người liền cười lên.
Ánh mặt Trịnh Thành Trung sáng lên nói:
- Đồng chí Diệp Trạch Đào đó thật sự rất được lòng người như thế à?
Cao Thường Thiên cười nói:
- Nói cái khác đều là những lời nói suông, những gì dân chúng thấy được đó chính là ai đối xử tốt với bọn họ, ai có khả năng giải quyết vấn đề bữa cơm cho bọn họ. Về sự việc này, Huyện Thảo Hải làm vô cùng tốt, từ một huyện nghèo khó bây giờ đang trên đà phát triển, có rất nhiều khu vực đều đã thoát khỏi nghèo khó. Càng có rất nhiều khu vực cuộc sống của dân chúng đạt được sự cải thiện rất lớn, trong mắt của quần chúng nhìn thấy. Lúc tôi làm việc trong ban tổ chức cán bộ, âm thầm phái người đến Thảo Hải tiến hành điều tra. Nói thật, công tác xây dựng Đảng của bọn họ thật sự rất vững chắc, sự tin tưởng của quần chúng đối với tổ chức đảng và đảng viên rất ít gặp trong nhiều năm trước nay, nói đến công tác xây dựng đảng, đa số mọi người đều dựng thẳng ngón tay cái lên!
Trịnh Thành Trung hướng về mọi người nhìn xem, cười nói:
- Nhưng Tôi cũng không quá tin tưởng, nghe nói thời gian làm việc của Diệp Trạch Đào không quá hai năm, anh ta thật sự là có thể làm tốt như thế sao? Có chút quá rồi?
Dương Thăng Hải cười nói:
- Bí thư Trịnh đến đây là để xem công tác xây dựng đảng của chúng tôi, có thể xem ở khá nhiều nơi, Thảo Hải chúng tôi khuyên ông cũng nên đi.
Trịnh Thành Trung mỉm cười nói:
- Các đồng chí nói như thế, làm cho tôi thật sự cảm thấy có hứng thú đối với công tác xây dựng đảng ở Thảo Hải, lần này tôi dẫn theo một đồng chí đó chính là muốn bắt tay vào thu thập nội dung công tác xây dựng Đảng.
Nhìn về phía mọi người, Trịnh Thành Trung nói:
- Các đồng chí, từ trước tới đây trung ương đối với công tác xây dựng đảng rất coi trọng, chúng ta bất kể làm bất cứ chuyện gì, trước tiên cũng nên nghĩ đến chúng ta là cán bộ Đảng, chỉ có chính mình tự mình tăng cường xây dựng, chúng ta mới có thể làm tốt công việc. Công tác Đảng rơi ở mọi nơi, đó chính là phải toàn tâm toàn ý vì dân phục vụ, nhân dân vừa lòng, điều đó đã nói lên rằng công tác của chúng ta làm tốt. Có một chút ít đồng chí ở một số nơi dối trên lừa dưới, chuyên môn làm giả. Nói thật, tôi đến qua một số nơi, những đồng chí này đã dùng những kinh nghiệm có được ba hoa chích chòe, tôi đã cho người lén lút tìm hiểu, kết quả chính là một mật mã khác. Cũng có một số nơi các quan chức dựa vào hậu trưởng, dựa vào quan hệ, dồi trên lừa dưới. Lúc ở nơi này khen ngợi bọn họ có tiến bộ, nhưng thật ra ở đằng sau là một đậu hủ thất bại, hi vọng huyện Thảo Hải của các cậu không làm cho tôi thất vọng!
Trịnh Thành Trung dù sao cũng là ủy viên bộ chính trị, nói lên những câu nói vẫn là có một mùi vị từ trên cao nhìn xuống.

Một số người biết được một chút ít nội tình liền suy nghĩ, sau khi Vi Chính Quang chết, Trịnh gia này và Lưu gia cũng không hòa họp cho lắm, Diệp Trạch Đào lại là cậu rể của Lưu gia, chẳng lẽ trong lời nói của Trịnh Thành Trung cũng có ý không thích đối với Diệp Trạch Đào?
Ở đây cũng chỉ có một ít người hiểu được tâm tư của Trịnh Thành Trung, thái độ như thế này, Trịnh Thành Trung là muốn khiến cho mọi người có một loại ảo giác, Diệp Trạch Đào và ông ta không phải người cùng một hệ, như thế mới có thể giúp đỡ Diệp Trạch Đào càng nhiều.
Dương Thăng Hải âm thầm khen ngợi tâm tư của Trịnh Thành Trung, nói:
- Bí thư Trịnh nói rất đúng, mọi thứ cũng đều cần nhìn thấy mới có thể biết được.
Trịnh Thành Trung gật đầu nói:
- Lần này tôi có thời gian đến Ninh Hải là ba ngày, trong vòng ba ngày, vẫn phải mời đồng chí ở Ninh Hải sắp xếp một chút. Gần đây ban tuyên truyền trung ương đang làm một chủ để tuyên truyền về sự xây dựng đảng, tôi hi vọng có thể thấy được công tác xây dựng đảng ở Ninh Hải có thể trở thành điển hình!
Trong phòng khách sạn Trịnh Thành Trung ở, Dương Thăng Hải đơn độc một mình ngồi cùng với Trịnh Thành Trung.
- Bí thư Trịnh, có muốn gọi Diệp Trạch Đào đến hay không?
Khoát tay một cái, Trịnh Thành Trung nói:
- Nói câu nói thật lòng, tôi muốn nhìn thấy một Thảo Hải chân chính, không cần cố ý chuẩn bị đâu.
Dương Thăng Hải liền gật đầu nói:
- Ông Điền nghe nói bí thư Trịnh muốn đi thăm hỏi ông ta, ông ta rất vui mừng.
Dùng tay gõ nhẹ trên sô pha một hồi, Trịnh Thành Trung nói:
- Thăng Hải, cậu đến Ninh Hải rồi, muốn mở ra khởi đầu mới là một chuyện có độ khó rất lớn. Tuy nhiên, nếu có thể có được sự ủng hộ của Điền Lâm Hỉ, vậy thì sẽ thoải mái hơn rất nhiều, nhất định phải tăng cường liên hệ với Điền Lâm Hỉ.
- Bí thư Trịnh, bây giờ cũng yếu vẫn là bên Tạ Dật.
Khẽ mỉm cười, Trịnh Thành Trung nói:
- Thế sự vô thường!
Lúc này Diệp Trạch Đào đang trực tiếp gọi điện thoại cho Điền Lâm Hỉ.
Điện thoại vừa thông, Điền Lâm Hỉ đã nói:
- Trạch Đào, tình hình của cậu bây giờ không phải bình thường, có một số chuyện cậu không thể nhúng tay vào được!
Diệp Trạch Đào liền hiểu, Điền Lâm Hỉ nói đó chính là sự việc của chị em Hồ Vũ Mị, nói:
- Tôi cũng không chủ trương, sau việc đó tôi mới biết được.

- Có một số người sử dụng tốt thì đó là trợ lực, sử dụng không tốt, sẽ phản ngược lại tác dụng, việc này trong lòng cậu phải rõ ràng.
- Tôi đã hiểu rồi.
- Xảy ra sự việc như thế này, có một chút ít cán bộ là không thể sử dụng được. Đương nhiên, cũng không thể nói toạc ra là điều chỉnh được, ở trong tỉnh có mấy vị trí, nếu cậu có ứng cử viên thì hãy điều đến Ninh Hải làm việc đi.
Đây là Điền Lâm Hỉ có ý ủng hộ mình đem người của Lưu hệ sử dụng.
Diệp Trạch Đào nói:
- Được, tôi sẽ thảo luận một chút với ba của Mộng Y.
- Căn bản của cậu vẫn còn thấp lắm, thầy đề nghị tốt nhất cậu nên sử dụng nội bộ Ninh Hải.
Đó chính là mình sử dụng người của chính mình à!
Diệp Trạch Đào hiểu được ý của Điền Lâm Hỉ, trầm tư một chút nói:
- Lúc tôi tham gia trường Đảng có một số bạn học.
- Trước tiên hãy dùng thử đi, nếu không được mới thay đổi, bồi dưỡng nhân tài rất được coi trọng, cậu ở tầng dưới một chút, mạng lưới liên lạc của cậu nên di chuyển đến một cấp độ cao hơn.
Diệp Trạch Đào đồng ý một tiếng.
- Tương lai Trịnh Thành Trung sẽ đến Thảo Hải, cậu nên chuẩn bị tỉ mỉ, đây là một cơ hội để tuyên truyền.
- Chúng tôi sớm đã chuẩn bị rồi.
- Cậu cũng biết rằng, có đôi khi, ở bề mặt nhìn có vẻ rất chèn ép, kỳ thật thì cũng chỉ là một cách mai phục. Trịnh Thành Trung sẽ không biểu hiện với cậu quá thân mật, ông ta đến đây cũng chỉ là để xem xem, sẽ không biểu hiện đối với cậu có sự ủng hộ quá lớn.
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Bây giờ tôi thật sự rất sợ tuyên truyền sẽ truyền ra ngoài, súng đánh chim đầu đàn!
- Cấp bậc của cậu rất thấp, ra đầu một chút cũng không sao cả.
Điền Lâm Hỉ mỉm cười.


Bình Luận (0)
Comment