Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 608

Chương trình đêm nay rất đặc sắc.
Nghe MC rất bình tĩnh nói ra đoạn tin tức này, Diệp Trạch Đào biết rằng đã bắt đầu rồi.
Ngay vừa lúc kết thúc hội nghị công tác kinh tế cả nước, trung ương quyết định phải tăng cường xây dựng đường xá, phải đào tạo và giúp đỡ một số lượng thương hiệu dân tộc nhất định.
Châm một điếu thuốc, tâm trạng của Diệp Trạch Đào cũng không tệ, cùng với việc tiến hành hội nghị lần này, hẳn là mình cũng sẽ trở nên bận rộn hơn rồi.
Diệp Trạch Đào ở trong này xem tin tức, các cán bộ ở huyện cũng đang xem tin tức, đều là những nhân vật lăn lộn rất lâu chốn quan trường, đối với tin tức truyền ra từ hội nghị lần này, mọi người còn đang phỏng đoán rất nhiều.
Lúc này Cố Lâm Cao đang ngồi trong nhà, mọi người trong nhà vừa ăn cơm, vừa xem tin tức.
Sau khi vừa mới gắp một đũa thức ăn, Cố Lâm Cao nghe thấy tin tức này, vẻ mặt sửng sốt, cả người ngây dại.
Giật mình.
Khiếp sợ.
Rất nhiều cảm xúc lập tức nảy lên trong lòng.
Cố Lâm Cao hoàn toàn thật không ngờ sẽ là như thế này.
Cậu con trai Cố Lôi Minh thấy tình hình bố mình, có chút lo lắng hỏi:
- Ba, ba làm sao thế?
Cố Lâm Cao hoàn toàn là sức mạnh trụ cột ở trong nhà, nếu Cố Lâm Cao xảy ra chuyện, đối với cả nhà mà nói thì là một chuyện lớn.
Tất cả người trong nhà nhìn về phía Cố Lâm Cao, bà vợ cũng lo lắng hỏi:
- Ông Cố à, ông làm sao vậy?
Thở dài một hơi, trên vẻ mặt Cố Lâm Cao vẫn là rất phức tạp, nhiều hơn là một niềm vui bất ngờ.
- Khu kinh tế mới.
- Khu kinh tế mới.

Cố Lâm Cao tự nói.
Cậu con thứ Cố Lôi Quang nói:
- Ba, các cán bộ trên huyện đều đang đồn đại, con cảm thấy Diệp Trạch Đào chính là đang làm loạn thôi. Ba không biết đâu, trên huyện đều đang đồn rằng Diệp Trạch Đào vì đàn bà mà làm cái dự án khu kinh tế mới đó rồi còn muốn làm thí điểm gì đó nữa, đây chính là hành vi tự chui đầu vào rọ, ba ủng hộ hắn, đối với chúng ta cũng không phải một chuyện tốt.
“Bộp” một tiếng, Cố Lâm Cao đập đôi đũa xuống bàn, nhìn về đứa con trai nhỏ đang công tác trên huyện ủy của mình, với biểu hiện rất hận giống như mối hận rèn sắt không thành sắt thép, nói:
- Thằng ranh này, mày hiểu được bao nhiêu.
Cố Lôi Quang nói:
- Ba, ba là người sắp về hưu rồi, không nghĩ cho bản thân ba, cũng phải nghĩ cho chúng con chứ, ai cũng biết rằng Diệp Trạch Đào làm loạn thì sớm hay muộn cũng xong đời, ba tới lúc đó, ba theo anh ta đi tới cùng, lúc ba về hưu, đám người Lôi Diên Tùng còn không dồn người nhà chúng ta vào chỗ chết.
Cố Lâm Cao nhìn khắp trên mặt những người trong nhà một lượt, thấy mọi người đều có ý đồng ý với câu nói này của Cố Lôi Quang, liền lắc lắc đầu, tiếp tục chuyển ánh mắt về phía TV.
Nhắm mắt tựa vào trên ghế trầm tư một lúc, nhìn về phía cậu con trai lớn của mình, Cố Lâm Cao nói:
- Lôi Minh, ý ba là con cũng chuyển đến khu kinh tế mới đi, lần này tuy rằng bộ máy khu kinh tế mới đã được điều chỉnh xong, chức Phó chủ nhiệm văn phòng vẫn chưa chọn được người, ba tính cho con đi đảm nhiệm một chức Phó chủ nhiệm văn phòng.
Nghĩ tới đây, Cố Lâm Cao nghĩ tới chuyện Cam Lệ Bình và Du Hiểu Lệ muốn đem thuộc hạ thân tín của họ đầu quân vào khu kinh tế mới, thầm than một tiếng, cảm thấy chính mình trong công việc vẫn còn thiếu quyết đoán.
- Cái gì, ba muốn anh cả tới chỗ cục diện hỗn loạn kia ư?
Cố Lôi Quang lớn tiếng nói.
Cố Lôi Minh tuy rằng không nói chuyện, cũng cảm thấy khó hiểu.
Cố Lâm Cao phát hiện ra rằng mấy đứa con mình vẫn chưa được dạy bảo tới chốn, nhân tiện hôm nay, chính mình phải dạy bảo chúng nó mới được.
Chỉ vào TV nói:
- Các anh mới nghe tin tức rồi, ai có thể cho tôi biết chuyện này có ẩn tình gì bên trong?
Cố Lôi Quang nói:

- Không phải là trung ương đã mở cuộc họp, cần phát triển hay sao? Chuyện bình thường, huyện chúng ta chỉ là một địa phương nhỏ, liên quan gì tới chuyện của chúng ta?
Cố Lâm Cao nhíu mày nói:
- Anh đấy, bất cứ chuyện gì cũng phải thông qua bề ngoài nhìn rõ bản chất, Lôi Minh, anh nói xem.
Cố Lôi Minh nói:
- Ba, có vẻ như trung ương bước tiếp theo sẽ phát triển giao thông và giúp đỡ các xí nghiệp trong nước.
Sắc mặt của Cố Lâm Cao khởi sắc hơn một chút nói:
- Anh vẫn luôn làm ở cục Dân chính, điều kiện cũng không tệ, ta cho rằng trước tiên anh hãy tới khu kinh tế mới đi, rất nhanh sẽ lên cấp trưởng phòng thôi.
Cố Lôi Quang nói:
- Nơi đó rất nhanh sẽ sụp đổ, có thể có nhiều chức cao, ba, ba như vậy là đang làm hại anh cả.
- Quyết định như thế đi.
Ở trong nhà, Cố Lâm Cao vẫn là người có uy tín.
Nói xong lời này, nhìn hai cậu con trai của mình, Cố Lâm Cao nói:
- Các anh nghe rõ cho ta, đừng nói bậy Bí thư Diệp ở bên ngoài, theo sát Bí thư Diệp cho ta.
Nói xong lời này, Cố Lâm Cao cầm điện thoại gọi cho Diệp Trạch Đào.
- Bí thư Diệp, tôi muốn tìm anh đi cửa sau đây, cậu cả nhà chúng tôi luôn công tác ở cục Dân chính, tôi lần này muốn điều cậu ta đến khu kinh tế mới rèn luyện một chút.
Diệp Trạch Đào nghe Cố Lâm Cao vừa nói vậy, liền biết lão này đã sớm cân nhắc được một số hương vị, mặc kệ nói như thế nào, ở thời điểm mấu chốt, Cố Lâm Cao đều đứng ở phía mình cũng đã tới lúc có thể lộ ra một chút nội tình rồi, liền cười nói:
- Đây là chuyện tốt thôi, phát triển khu kinh tế mới cần có số lượng lớn nhân tài, đồng chí Cố Lôi Minh hoàn toàn có thể có một bước phát triển lớn ở khu kinh tế mới. Việc này tôi đồng ý, tôi thấy có thể cho cậu ấy trước tiên ở vị trí Phó chủ nhiệm văn phòng rèn luyện một chút.

Cố Lâm Cao biết rằng Diệp Trạch Đào cũng rất thông minh, khẳng định là sớm tìm hiểu toàn bộ gia cảnh gia đình của mình, tâm trạng trở nên tốt lên, liền dò hỏi:
- Bí thư Diệp, hôm nay tôi xem tin tức, trên mặt kinh tế trung ương có một số động tĩnh lớn?
- Lão Cố, có một số chuyện tôi đang muốn thương lượng với anh, trước tiên tôi nói cho anh biết một tin tức, lần này sự quyết tâm của trung ương rất lớn, đương nhiên, đối với huyện Lục Thương chúng ta mà nói, những mặt có lợi cũng lớn, lần này quốc gia cũng tiến hành điều chỉnh phương án quy hoạch quốc lộ rồi. Đường cao tốc từ tỉnh Kênh Dương tới huyện Lục Thương sang năm khởi công. Ngoài ra, còn có một đường cao tốc khác từ huyện Lục Thương thông qua huyện lân cận của thành phố Quảng Ninh sang năm cũng khởi công. Còn có, một đường cao tốc khác thông qua huyện lân cận cũng sẽ được khởi công vào năm sau.
Hơi thở của Cố Lâm Cao có chút dồn dập, hắn hoàn toàn nghe hiểu được, chỉ cần những đường cao tốc đó làm xong, huyện Lục Thương sẽ không còn là một huyện bế tắc, mà là một huyện có những ưu thế vô cùng lớn. Nghĩ tới lúc sau khi những đường cao tốc đó được thông xe, trong lòng Cố Lâm Cao có chút khiếp sợ.
Vừa rồi nghe thấy nội dung trong bản tin tức đã hoãng hốt rồi, hiện tại mới phát hiện, thật ra trong thời gian Diệp Trạch Đào triển khai hoạt động khu kinh tế mới, hẳn là hắn cũng đã biết việc này, việc này đã nói rõ thủ đoạn của Diệp Trạch Đào đạt đến đỉnh điểm rồi.
Không đợi tới lúc Cố Lâm Cao hết khiếp sợ, Diệp Trạch Đào còn nói thêm:
- Lão Cố, còn có một chuyện, trung ương rất coi trọng phương án của huyện chúng ta, huyện chúng ta đã được đưa vào một trong những huyện được quy hoạch làm huyện thí điểm, bước tiếp theo sẽ có không ít chính sách ủng hộ, lão Cố, chúng ta rất nhanh sẽ trở nên bận rộn đấy.
Thời gian trò chuyện cùng Diệp Trạch Đào không lâu, nhưng, cho dù là nội dung trong cuộc trò chuyện ngắn ngủn này, Cố Lâm Cao giống như bị Diệp Trạch Đào đưa vào bên trong một khóa học vậy. Vô hình trung, Diệp Trạch Đào đã tiến hành một bố cục rồi, đây là một ván cờ lớn Diệp Trạch Đào đã hạ sẵn, phía trước đánh xuống mấy quân cờ quan trọng, không ngờ cũng không có bao nhiêu người hiểu được, cho dù là chính mình, cũng không thể hiểu được.
Già rồi.
Mình thật là già rồi.
Lúc này Cố Lâm Cao mới phát hiện, Lôi Diên Tùng kia muốn cùng Diệp Trạch Đào đấu đá, ngay cả xách giày cũng không xứng đáng nữa.
Nhìn xem Diệp Trạch Đào người ta, huyện ủy rất tự nhiên liền nắm công tác này trong tay, lại còn là mọi người chủ động buông tay. Nhìn lại khu kinh tế mới kia, đã đổi thành người của Diệp Trạch Đào từ lâu, cũng là mọi người chủ động buông tay, bước tiếp theo toàn bộ công việc đều do Huyện ủy chỉ đạo, cho dù là đám người Lôi Diên Tùng muốn nói gì đều không có lời nào để nói.
Thật lợi hại.
Cố Lâm Cao ở đó cảm thán, mọi người trong nhà đều đang đoán xem cuộc trò chuyện giữa ông bố và Diệp Trạch Đào.
Gọi điện thoại xong, Cố Lâm Cao giống như là cắt tiết gà vậy, ông ta biết là bản thân lần này nhặt được báu vật rồi.
Cả người liền có vẻ rất hưng phấn, nói với Cố Lôi Minh:
- Lôi Minh, ta nói với bí thư Diệp xong rồi, con tới đảm nhiệm vị trí Phó chủ nhiệm văn phòng.
- Ba, ba thật sự điều con đến khu kinh tế mới?
Cố Lôi Minh cẩn thận hỏi.
Nhìn về tất cả mọi người, Cố Lâm Cao nghiêm túc nói:
- Đừng cho là ta đẩy Lôi Minh vào trong hố lửa, các ngươi phải biết rằng, rất nhanh, khu kinh tế mới có sự biến đổi lớn, cho dù là một số người muốn tiến vào cũng rất khó, điều này đối với Lôi Minh chính là một cơ hội lớn.

Nói tới đây, nhìn về phía Cố Lôi Minh nói:
- Ta vừa mới gọi điện cho Bí thư Diệp, có một số chuyện như thế này sẽ phát sinh…
Lúc người nhà họ Cố nghe được những gì Cố Lâm Cao giảng giải, tất cả đều kinh sợ.
Nhìn đến vẻ mặt của mọi người, Cố Lâm Cao dùng một sự nghiêm túc chưa từng có nói:
- Hiện tại đóng cửa người một nhà nói chuyện, những lời nói bây giờ của ta các anh đừng truyền ra ngoài, tự mình biết là được rồi. Các anh phải biết rằng, Bí thư Diệp Trạch Đào không phải là người bình thường, ta là người sắp về hưu rồi, nếu không dạy bảo các anh một chút, các anh thật sự sẽ xem chốn quan trường bằng ánh mắt bình thản, Liễu Khâm Chí cường mạnh thế? Cảnh Quốc Ninh mạnh mẽ thế? Bọn họ mỗi người đều mạnh hơn ta, đều có thế lực hơn ta, nhưng, vì sao bọn họ đều sụp đổ, ta lại vượt qua dễ dàng, lúc già rồi còn có thể ngồi trên cái ghế Phó bí thư huyện ủy này. Đây là một điểm mấu chốt chính là ta nhìn ra thế lực lớn, chỉ cần đi theo thế lực lớn, thì tuyệt đối sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì. Ở huyện Lục Thương, hiện tại thế lực lớn là gì, bí thư Diệp chính là thế lực lớn, đi theo cậu ta, ta nói cho các anh biết, các anh không có sự lựa chọn nào khác, chỉ có đi theo Bí thư Diệp thì không gian của các anh mới có thể rộng mở. May là cái mặt già này của ta ở trước mặt bí thư Diệp cũng có mấy phần tình nghĩa, mặt dày mày dạn. Ta làm đệm cho các anh một chút, bước tiếp theo trông vào cả vào chính các anh đấy.
Uống một hớp rượu, Cố Lâm Cao tiếp tục nói:
- Chẳng lẽ các anh không cảm thấy được tất cả mọi chuyện ở huyện Lục Thương đều có liên quan tới chính sách của quốc gia sao?
Cố Lôi Quang nói:
- Thật sự mà nói ra thì đúng là như thế, Bí thư Diệp này đúng là may mắn, làm một phương án liền đụng phải sự ủng hộ của chính sách quốc gia.
Có dáng vẻ tiếc nuối rèn sắt không thành thép, Cố Lâm Cao nói:
- Nói bao nhiêu lần rồi, phải nhìn rõ bản chất của các sự việc, nói các anh cũng không nghe, các anh thật sự cho rằng có phương án này trước rồi mới có chính sách hay sao? Sai rồi, đó là có chính sách trước rồi mới có phương án này đấy.
Lúc này Cố Lôi Minh giật mình, lớn tiếng nói:
- Ba, ý của ba nói là Bí thư Diệp sớm đã biết những việc này sắp sửa xảy ra sao?
Cố Lâm Cao dùng sức gật đầu nói
- Anh cuối cùng cũng hiểu.
Cố Lôi Minh cũng giật mình nói:
- Nói như vậy không thể bí thư Diệp có thể trực tiếp liên lạc với cấp trên sao?
Lúc này trên mặt Cố Lâm Cao mới lộ ra nụ cười nói:
- Xem ra anh còn không tới mức ngu xuẩn, nhớ kỹ, người trước người sau, các anh đều phải theo sát bí thư Diệp, đây là một con rồng ẩn mình, là một con rồng ẩn mình của huyện Lục Thương.


Bình Luận (0)
Comment