Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 610

Nói xong điện thoại, Diệp Trạch Đào bước nhanh vào phòng họp.
Trải qua quá trình không ngừng điều chỉnh, bây giờ ở khu kinh tế mới đã rất được việc rồi, toàn bộ đều đã là những đồng chí trẻ tuổi tràn đầy tinh thần phấn đấu.
Ba lãnh đạo nữ xinh đẹp như vậy, mỗi người một vẻ đẹp khác nhau, có không ít người đẹp, các anh chàng bảnh trai ngồi ở đó làm cho toàn bộ hội trường nổi sắc hẳn lên, bây giờ người ở trong huyện đều nói khu kinh tế mới toàn là người đẹp, các anh chàng đẹp trai.
Đương nhiên, có không ít người rất tự nhiên cho rằng ba lãnh đạo nữ này là phụ nữ của Diệp Trạch Đào, đây là một loại cảm giác vừa ý không thể nào truyền ra ngoài.
Nhưng, bất kể là người có dụng ý hoặc là người vô ý, bọn họ vẫn luôn âm thầm quan sát, cũng không phát hiện Diệp Trạch Đào và ba người đẹp này có bất kì hành vi nào vượt quá giới hạn cả.
Mọi loại lời đồn đại đều có, tuy nhiên, điều mà khiến mọi người tâm phục đó chính là ba nữ lãnh đạo thật sự rất có năng lực, sắp xếp các cô ấy vào vị trí đó. Nguyên khu kinh tế mới xảy ra sự thay đổi lớn, bất kể là diện mạo tinh thần hoặc là hiệu suất làm việc, ý thức phục vụ đều được tăng cường.
Những người trẻ tuổi đầu quân vào khu kinh tế mới trở nên nhiều hơn, cả trai lẫn gái đều không ít, đại đa số đều là những người có bằng cấp cao, hoàn cảnh ban đầu lập tức được thay đổi, mọi người đều có vẻ rất phấn chấn.
Ánh mắt nhìn qua những người này một lúc, tâm trạng Diệp Trạch Đào vô cùng không tệ, mặc kệ người ngoài nói như thế nào, suy nghĩ thế nào, trải qua sự nổ lực của bản thân mình, khu kinh tế mới đã phát triển được bốn mươi người hơn rồi, nhìn có vẻ nhân viên rất nhiều. Nhưng, theo như sự phát triển của khu kinh tế mới, ở đây rất nhanh sẽ trở nên náo nhiệt hẳn lên, nhân tài bao nhiêu cũng không đủ.
Đều là những người trẻ tuổi có chất tố cao, tin tưởng rằng bọn họ đều trưởng thành trong sự rèn luyện, rất nhanh sẽ có thể gánh vác nhiệm vụ quan trọng, bọn họ đều là nhân tài của khu kinh tế mới, trong tương lai bọn họ sẽ thành nhân tài phát triển của mình, để xem có thể rèn luyện được bao nhiêu người.
Nhìn thoáng qua con trai lớn của Cố Lâm Cao, Diệp Trạch Đào rất vừa lòng anh ta về lòng rất kiên định, cũng rất năng nổ, chỉ có đều tầm mắt chưa mở ra mà thôi, nếu rèn luyện một chút, cũng có thể trở thành một đại tướng của mình.
Nhìn Diệp Trạch Đào đi đến, Củng Nặc Bội nhìn mọi người nói:
- Các đồng chí, cái khung của khu kinh tế mới đã được dựng lên, Bí Thư Diệp đối với công tác của khu kinh tế mới lại xem trọng như vậy. Bước tiếp theo chúng ta nên đem hết nhiệt huyết của mình đầu tư vào mãnh đất này, tôi có lòng tin vững chắc, chỉ cần đoàn kết một lòng, tương lai khu kinh tế mới tất nhiên sẽ rất tốt đẹp.
Vốn đã xinh đẹp, nói chuyện cũng vô cùng giỏi giang, những lời nói ấy có lực động viên vô cùng lớn, đã có thể nắm toàn diện trong tay.
Nghe được lời nói của Củng Nặc Bội khơi gợi lên lòng ủng hộ của mọi người, trong lòng Diệp Trạch Đào vui mừng. Người con gái này rất có năng lực lại có thể khơi gợi lên lòng ủng hộ của mọi người, là một lòng đi theo mình, lúc đó nhất định phải bồi dưỡng cô ta đứng lên mới được.
Đương nhiên, Diệp Trạch Đào cũng nhìn ra, trong lòng của những nhân viên ở khu kinh tế mới vẫn còn rất lo lắng, vẫn còn hơn một nữa số người lo lắng bước tiếp theo khu kinh tế mới không có cách nào phát triển.
Đã đến lúc khích lệ một chút rồi.

Nghĩ đến đây Diệp Trạch Đào nói:
- Tôi có vài lời muốn nói.
Diệp Trạch Đào chủ động ngỏ ý muốn nói chuyện.
Củng Nặc Bội nói:
- Phía dưới chú ý, xin mời Bí thư Diệp nói vài lời với mọi người.
Ánh mắt nhìn thoáng qua tất cả mọi người, Diệp Trạch Đào lớn tiếng nói:
- Các đồng chí, từ sau khi huyện chúng ta thành lập khu kinh tế mới, nơi này đã thành nơi ai ai cũng sợ hãi, điều đi thì đã điều đi rồi, xảy ra chuyện cũng đã xảy ra chuyện rồi, toàn khu kinh tế mới như một sạp hàng loạn xộn. Lần này huyện ủy triển khai hoạt động có chút lớn, đem rất nhiều đồng chí có năng lực mạnh mẽ ở huyện điều đến khu kinh tế mới. Có thể mọi người đang lén lúc chửi thầm, cho rằng huyện ủy không công bằng, là huyện ủy đang chỉnh sửa mọi người, lời đồn đại rất nhiều. Bây giờ, tôi muốn hỏi một chút, trong số mọi người ở đây còn có người nào muốn điều ra khỏi khu kinh tế mới không, nếu có đồng chí nào có suy nghĩ như thế này, chỉ cần đồng chí đó đề xuất, tôi lập tức phê duyệt.
Câu nói đó của Diệp Trạch Đào vừa nói ra, toàn bộ hội trường liền im lặng.
Một lúc sau, Diệp Trạch Đào nhìn mọi người, lúc đó mới nói:
- Tốt lắm, mọi người cũng đều không có ý kiến, hoặc là cảm thấy không tốt khi nói ở đây, không sao cả, lát sau có thể nói với chủ nhiệm Củng, hễ là hi vọng được điều ra ngoài tôi đều đồng ý. Bước tiếp theo Huyện ủy sẽ làm cho khu kinh tế mới thành khu vực có thực lực hùng mạnh về mọi phương diện, tương lai tốt đẹp của khu kinh tế mới chỉ vừa mới bắt đầu thôi.
Không có ai nói chuyện, mọi người đều im lặng nghe Diệp Trạch Đào nói.
Ánh mắt lại lần nữa nhìn lướt qua mặt những người ngồi ở đó, lại chuyển hướng về Cố Lâm Cao đang ngồi trên đài, Kiều Ứng Xương, Cam Lệ Bình và Du hiểu Lệ. Dường như trên người của Diệp Trạch Đào tản ra một lực lượng mạnh mẽ, ngồi thẳng lưng lên, lớn tiếng nói:
- Các đồng chí, tôi có vài tin tức tốt muốn nói với mọi người.
Tin tức tốt?
Trong lòng mọi người liền khẽ động đậy.
Cho dù vài lãnh đạo trong Diệp hệ luôn bên cạnh Diệp Trạch Đào cũng không kìm lòng nổi liền ngồi thẳng người lên.

Lần này Diệp Trạch Đào chơi có chút lớn, áp lực của bọn họ cũng không nhỏ, có rất nhiều người lén cho rằng bọn họ đã theo sai người rồi. Đối với bọn họ mà nói, bây giờ chuyện này là không có cách nào cả, chỉ có thể hi vọng trong lòng đây chính là một hành động lớn của Diệp Trạch Đào.
Bây giờ cuối cùng đã có tin tốt rồi, việc này đối với mọi người mà nói là một việc lớn.
- Các đồng chí, vừa rồi nhận được điện thoại của Bí thư thành ủy Thi, theo như sự chấm dứt của cuộc họp hội nghị công tác kinh tế cả nước, dự án của huyện chúng ta “Về việc huyện Lục Thương trở thành nơi bồi dưỡng đào tạo sản phẩm dân tộc” đã được trung ương xem trọng, Trung ương quyết định cho huyện chúng ta liệt vào danh sách huyện thí điểm sản xuất sản phẩm dân tộc. Việc này là một việc lớn liên quan đến chính trị, cuộc sống của toàn huyện Lục Thương chúng ta, tương lai khu kinh tế mới sẽ trở thành một nơi nóng bỏng, cơ hội phát triển huyện Lục Thương đã đến rồi.
Cái gì?
Thực ra âm thanh của Diệp Trạch Đào khi nói tới đây đã trở nên rất bình tĩnh, nhưng, những âm thanh đó khi lọt vào tai của mọi người thì không thua gì như những viên đạn đang nổ trong tai vậy, không có ai không bị tin tức này làm giật mình.
Toàn bộ hội trường trở nên im lặng như tờ, so với bất kì thời điểm nào càng im lặng hơn.
- Bí thư Diệp, anh nói huyện chúng ta trở thành huyện thí điểm ư?
Triệu Vĩnh Tú có chút không tin tưởng hỏi.
Câu hỏi của Triệu Vĩnh Tú thật sự cũng là câu hỏi của mọi người, mọi người đều lần nữa nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Trên mặt lộ ra nụ cười, Diệp Trạch Đào lớn tiếng nói:
- Không sai, không chỉ như thế, đường cao tốc để huyện Lục Thương thông với hai huyện khác năm sau sẽ khởi công, đường cao tốc thông giữa huyện Lục Thương và thành phố Cừ Dương sang năm cũng sẽ khởi công.
Lúc này Diệp Trạch Đào ngồi ở đó có vẻ rất cao lớn.
Đó không chỉ là cảm giác của một số người ở khu kinh tế mới, cũng là cảm giác của một số lãnh đạo đến từ Huyện ủy.
Cố Lôi Minh ngồi ở phía dưới thoáng nhìn ba mình ngồi ở phía trên, lúc này Cố Lâm Cao cũng nhìn về phía con trai, tuy rằng hai người đã phân tính một số chuyện rồi. Nhưng, bây giờ sau khi chính tai nghe được những tin tức này, trong lòng có một loại cảm giác hốt hoảng không nói nên lời.

Bây giờ Cố Lôi Minh thật sự cực kỳ khâm phục ba của mình, nếu không phải ngày thứ hai ba đã có sự vận động, đem mình điều đến khu kinh tế mới, vậy thì thật sự đã đánh mất cơ hội này rồi.
Đánh mất cơ hội còn là chuyện nhỏ, vận động chuyện này, ba đã một lần nữa tỏ ra lòng trung thành với Bí thư Diệp, như vậy bước tiếp theo có thể đạt được sự tín nhiệm của Bí thư Diệp, việc này đối với mình mà nói mới thật sự là một việc lớn.
Lúc này trên mặt của Cố Lâm Cao để lộ ra nụ cười, mình đã chọn lựa đúng rồi.
Chiếm được sự thừa nhận của Diệp Trạch Đào, và còn tiến thêm một bước biết được chuyện quốc lộ, Triệu Vĩnh Tú và Lâm Hinh Ngọc nhìn nhau, trong lòng hai người không ngừng hoảng sợ, đường đi nước bước lần này quá đúng rồi. Theo như lời nói của Bí thư Diệp về việc tương lai khu kinh tế mới sẽ trở thành một nơi náo nhiệt nhất định sẽ thành hiện thực, cùng với sự tăng cường mức độ ủng hộ của trung ương, nơi nay sẽ thành trung tâm của toàn huyện, khó trách Bí thư Diệp vẫn luôn xem trọng việc này.
Nhìn về phía chổ ngồi của Diệp Trạch Đào, trong lòng các cô, lúc này Diệp Trạch Đào thật sự cao lớn vô cùng.
Cam Lệ Bình là người vui mừng nhất, tuy rằng sau khi biết hậu thuẫn của Diệp Trạch Đào, nhưng không ngờ rằng hậu thuẫn này lại cứng rắn như vậy. Nghĩ đến lúc mình là người đầu tiên đầu quân về phía Diệp Trạch Đào, trong lòng kích động so với bất kì ai cũng rất kịch liệt.
Theo đúng chỗ rồi.
Trong lòng Cam Lệ Bình không ngừng miêu tả.
Nhìn mọi loại biểu hiện của mọi người, Diệp Trạch Đào biết rằng, quyết định này của trung ương nhất định làm cho vọng ước của toàn huyện mình đã bay lên một mức độ cao hơn.
Cuộc họp mở rất nhanh, sau khi Diệp Trạch Đào nói sau, liền tan họp.
Cũng không có ở lại khu kinh tế mới, Diệp Trạch Đào cùng một hàng xe quay trở về huyện.
- Bí thư Diệp, bước tiếp theo nên làm như thế nào?
Kiều Ứng Xương đối với Diệp Trạch Đào đã cong người xuống rồi bây giờ càng cong người thêm một chút, nhỏ tiếng hỏi.
Nhìn Kiều Ứng Xương, Diệp Trạch Đào nói:
- Anh Kiều, anh là đồng chí tôi tin tưởng được, công việc tiếp theo anh phải bỏ nhiều tâm huyết một chút đấy.
Diệp Trạch Đào nói ra những lời nói mà Kiều Ứng Xương muốn có được.
Quả nhiên, ánh mắt Kiều Ứng Xương sáng lên, cung kính nói:
- Xin Bí thư Diệp yên tâm, tôi sẽ nghiêm túc làm theo chỉ thị công tác của cậu để làm tốt công việc của mình.

Diệp Trạch Đào khẽ cười, biết rằng từ bây giờ bắt đầu, Kiều Ứng Xương đã hoàn toàn đầu quân về phía mình rồi.
- Bí thư Diệp, bước tiếp theo Ủy ban kỷ luật dung nạp vào như thế nào đây?
Cam Lệ Bình hỏi.
Diệp Trạch Đào nghiêm túc nói:
- Bất kể bất luận vào thời điểm nào, chúng ta cũng không được thả lỏng tinh thần, Ủy ban kỷ luật phải theo sát toàn bộ quá trình công tác của dự án này, giám sát toàn bộ quá trình. Chúng ta không thể chỉ xem trọng hiệu quả và lợi ích kinh tế trước mặt mà nảy sinh ý định lơ là, Ủy ban kỷ luật các cô hẳn là nên nhanh chóng đưa ra một dự án, nhiệm vụ rất nặng nề đấy.
Cam Lệ Bình vui mừng nói:
- Tin tưởng rằng có Bí thư Diệp cầm lái, dự án công việc của chúng ta sẽ có những bước nhảy vọt, xin Bí thư Diệp yên tâm, Ủy ban Kỷ luật sẽ làm tốt công tác.
Nhìn Cam Lệ Bình như một làn gió rời khỏi, trên mặt Diệp Trạch Đào lộ ra nụ cười, việc này đối với Cam Lệ Bình mà nói đó là một lòng tin ủng hộ rất lớn.
Nhìn về phía Cố Lâm Cao, Diệp Trạch Đào nói:
- Anh Cố, hai chúng ta trước tiên nên thảo luận một chút về công tác bước tiếp theo.
Cố Lâm Cao biết rằng, đây là lực lượng của Diệp Trạch Đào trong hội nghị triển khai công việc bí thư, trong việc này, Diệp Trạch Đào cũng kéo mình vào, đến lúc đó chỉ cần cùng với Diệp Trạch Đào thương lượng là được rồi, Lôi Diên Tùng cũng không nhiều lời nói quyền hành.
Diệp Trạch Đào thật là lợi hại, từng bước từng bước triển khai hoạt động, bây giờ ở huyện Lục Thương đã không còn ai là đối thủ của hắn ta?
Đối với cách làm này của Diệp Trạch Đào, đương nhiên Cố Lâm Cao rất vui mừng, vội tỏ thái độ nói:
- Bí thư Diệp, tôi tin tưởng rằng bước tiếp theo dưới sự chủ trì của huyện ủy, công tác toàn huyện sẽ có một bước nhảy vọt, tôi đã nhìn thấy tương lai tốt đẹp của huyện Lục Thương rồi.
Diệp Trạch Đào nhìn Cố Lâm Cao khẽ mỉm cười nói:
- Vẫn còn rất cần sự ủng hộ của mọi người.


Bình Luận (0)
Comment