Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 640

Lư Đỉnh Tân không ngờ tới Diệp Trạch Đào lại gọi anh ta vào, trong lòng rất lo lắng, lòng bàn tay đã đổ mồ hôi!
Tuy rằng đã gặp đến quen mặt, nhưng, vừa nghĩ đến Diệp Trạch Đào có sức sống rất mạnh, tâm trạng bất an này khó có thể nói thành lời.
Trương Phong cũng không ngờ đến Diệp Trạch Đào lại nhìn trúng Lư Đỉnh Tân, trong lòng đầy nghi hoặc, cảm thấy dường như mình đã dẫn một người có thể uy hiếp mình đến gặp Diệp Trạch Đào.
- Xin chào anh Diệp!
Đứng ở đó, cung kính nói với Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào sửng sốt, tuổi của Lư Đỉnh Tân lớn hơn so với Trương Phong, không ngờ cũng kêu mình là “Anh Diệp”!
Khi phất phất tay với Trương Phong, Trương Phong đã lui ra ngoài, còn đóng cửa lại.
Hiện tại Trương Phong rất kính nể Diệp Trạch Đào, cho dù có chút ý nghĩ, cũng không dám làm cho Diệp Trạch Đào nổi giận.
Đi ra ngoài, Trương Phong ngồi qua một bên suy nghĩ, lúc này đột nhiên điện thoại anh ta reo lên, Trương Phong vừa nhìn, là một người bạn rất thân gọi tới.
Hai người trò chuyện một hồi, lộ ra một chuyện càng làm cho Trương Phong kính sợ Diệp Trạch Đào, vừa nãy đã xảy ra một chuyện, vài người con ông cháu cha muốn chơi Tô Thiến Ảnh, kết quả bị nói là chặn giết vợ của Uỷ viên Bộ chính trị!
Lúc liên tưởng đến chuyện hôm qua, Trương Phong mới biết được, người phụ nữ ngồi bên cạnh là vợ của Hô Diên Ngạo Bác.
Mạng lưới quan hệ của Diệp Trạch Đào cũng rất hùng mạnh!
Quá hùng mạnh!
Đây là cảm giác của Trương Phong đối với Diệp Trạch Đào, nhìn thoáng qua Lục Chân Chân đang ngồi đó nói chuyện với mọi người, Trương Phong đã hạ quyết tâm, bất luận như thế nào cũng phải nghiêm trị người phụ nữ này.
Tuy rằng Diệp Trạch Đào nói không sao, nhưng, đã đắc tội với Diệp Trạch Đào, mình không làm chút chuyện, đến một ngày nào đó Diệp Trạch Đào nghĩ đến, đây chính là chuyện vô cùng bất lợi cho mình.
Cho đến nay Lục Chân Chân ở trong giới giải trí này luôn được xưng là chị cả, đắc tội đến người ta cũng không biết!
Trương Phong bĩu môi. Người phụ nữ này xem như xong đời!
- Biên kịch Lư, anh quen tôi?

- Anh Diệp, anh gọi tôi là Lư Đỉnh Tân là được rồi, danh tiếng của anh tôi sớm đã được nghe qua. Hôm nay mới được gặp anh.

Diệp Trạch Đào nghĩ thầm rằng quả nhiên danh tiếng của mình cũng được một số người ta biết đến.
Cho tới nay, danh tiếng của Diệp Trạch Đào chỉ được một số anh công tử biết đến, xem ra bây giờ, những người phía dưới cũng dần dần biết đến tên mình.

Đã hiểu chuyện này, Diệp Trạch Đào biết rằng bây giờ mình muốn khiêm tốn cũng khó.
- Đỉnh Tân, mời ngồi.
Cách xưng hô mới của Diệp Trạch Đào đã khiến trong lòng Lư Đỉnh Tân không ngừng xao động, vội nói:
- Ở trước mặt anh Diệp. Nào có chỗ ngồi của tôi.

Sắc mặt của Diệp Trạch Đào trầm xuống nói:
- Ngồi xuống, đừng có nhiều lễ tiết như vậy.

Thấy sắc mặt của Diệp Trạch Đào thay đổi, Lư Đỉnh Tân vội ngồi xuống, tuy nhiên, một nữa phần mông cũng chưa dám ngồi xuống ghế.
Nhìn Lư Đỉnh Tân, Diệp Trạch Đào nghĩ thầm rằng, người này rất có tiếng ở trong và ngoài nước, sao lại sợ mình đến vậy?
Nghĩ đến đây, Diệp Trạch Đào liền lắc lắc đầu.
Vẫn luôn quan sát Diệp Trạch Đào, Lư Đỉnh Tân thấy Diệp Trạch Đào lắc lắc đầu, cảm giác sợ hãi trong lòng nổi dậy, trên trán không ngừng đổ mồ hôi.
Cảm thấy Lư Đỉnh Tân khẩn trương. Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Đỉnh Tân, cũng không có chuyện gì, tôi vẫn biết đến danh tiếng của anh, không ngờ hôm nay lại có thể gặp được người thật, tôi rất vui.

Nếu không phải tự mình phát triển lên, Diệp Trạch Đào biết rằng, mình và những người này khác biệt nhau như trời và đất, hiện nay có thể đối mặt ngồi cùng nhau, đối phương còn rất là kính sợ mình, điều này làm cho tâm hồn của Diệp Trạch Đào cảm thấy thoả mãn.
Lúc này Lư Đỉnh Tân mới thở phài nhẹ nhõm một hơi. Trong lòng có vài phần đắc ý, nghĩ thầm rằng Diệp Trạch Đào đã chú ý đến mình, thật sự không dễ dàng đấy!
- Anh Diệp, Trương Phong mời tôi đến hỗ trợ, tôi cũng không biết chuyện này là chuyện của em gái anh, bây giờ đã biết. Tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này, chỉ cần anh xem trọng tôi, nhất định tôi sẽ nghiêm túc làm việc.

Lần này lúc Lư Định Tân đến, thật ra là nể mặt Trương Phong mà đến, căn bản không có nghĩ chuyện này lại liên quan đến Diệp Trạch Đào, lúc này mới phát hiện một cơ hội đang ở ngay trước mặt mình.
Diệp Trạch Đào rất là hài lòng với thái độ này, gật gật đầu nói:
- Tuy rằng Tô Thiến Ảnh là một minh tinh điện ảnh xinh đẹp, nhưng mà, con gái sẽ không thể làm công việc này mãi, có một công ty cũng không tệ, tôi chỉ hy vọng công ty này có thể càng làm càng lớn mạnh!


Lư Đỉnh Tân thầm than một tiếng, nếu có Diệp Trạch Đào và những người này đứng đằng sau ủng hộ, công ty này của Tô Thiến Ảnh không muốn làm lớn mạnh cũng khó, mình cũng nên xác định rõ ràng vị trí của mình.
Diệp Trạch Đào nhớ lại một ít năng lực của Lư Đỉnh Tân, cảm thấy người này cũng là một nhân tài, đối với mình vẫn có công dụng lớn, nên nói:
- Công ty này do Trương Phong hoạt động, tôi hi vọng anh cũng có thể tham gia vào, đương nhiên, có thể tìm thêm vài người có năng lực.

Lư Đỉnh Tân vội bày tỏ thái độ nói:
- Anh Diệp, nhất định tôi sẽ phối hợp với Trương Phong làm tốt chuyện này!

- Ừ, hiện tại tôi có một nhiệm vụ cho anh, vừa rồi có nghe anh nói qua chuyện nền tảng của điện ảnh, có thể anh biết, hiện nay tôi là Bí thư Huyện uỷ huyện Lục Thương tỉnh Tây Giang, tôi có một ý tưởng, muốn làm nền tảng điện ảnh tại huyện Lục Thương, tôi vốn muốn cho Trương Phong đi khảo sát một chút, mà anh ta phải điều hành chuyện của công ty, cũng muốn mời anh đứng ra tổ chức một số người đến huyện Lục Thương để tiến hành khảo sát một lần, xem ra tính khả thi trong chuyện này bao lớn.

Đây là trách nhiệm quan trọng!
Trong lòng Lư Đỉnh Tân rất vui sướng, nếu nền tảng điện ảnh hoàn thành, mình chính là người thân cận của Diệp Trạch Đào, đây là một chuyện quan trọng, Diệp Trạch Đào giao chuyện này cho mình, đó đúng là một chuyện tốt đẹp.
Tâm tình kích động, Lư Đỉnh Tân nói:
- Anh Diệp, anh yên tâm, tôi sẽ coi chuyện này là chuyện quan trọng hàng đầu của tôi, bất cứ lúc nào cũng có thể tổ chức người đến huyện Lục Thương.

Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Được, chuyện này giao cho anh vậy.

Lư Đỉnh Tân sung sướng đến nổi cơ thể hơi run, cuối cùng mình đã bám được vào một nhân vật lớn!
Đưa một điếu thuốc cho Lư Đỉnh Tân, đột nhiên Diệp Trạch Đào đề xuất một suy nghĩ:
- Đối với tình hình ở Mỹ anh rất hiểu biết phải không?

Nhận điếu thuốc, Lư Đỉnh Tân vội lấy bật lửa ra mồi cho Diệp Trạch Đào.

- Anh Diệp, tôi thường xuyên qua lại hai nước, cũng biết được không ít người, tình hình trong giới giải trí cũng biết được rất nhiều.

- Ừ, bước tiếp theo nếu triển khai hoạt động dự án nền tảng điện ảnh, phải tiếp thu một số kinh nghiệm và phương thức tốt của nước ngoài, họ vẫn còn nhiều thứ mà mình cần phải học tập.

- Anh Diệp nói đúng, tiếp thu nước ngoài, kết hợp văn hoá bản địa để sáng tạo ra một văn hoá sáng lạn hơn!

Diệp Trạch Đào liền gật gật đầu nói:
- Suy nghĩ của anh rất đúng, phải như vậy, có sáng tạo trong lúc học hỏi.

Trò chuyện một hồi, Diệp Trạch Đào tiện hỏi:
- Anh biết Vi Nhĩ Chí?
Lư Đỉnh Tân nói:
- Trong giới giải trí ở Mỹ, không khó để biết chuyện của người Hoa.

Diệp Trạch Đào liền nhấp một miệng nước trà.
Lư Đỉnh Tân nghĩ lại thì bỗng giật mình, tại sao Diệp Trạch Đào lại hỏi mình chuyện của Vi Nhĩ Chí, nghe nói Vi gia và Diệp Trạch Đào đang đấu đá nhau.
Lư Đỉnh Tân là người nhạy cảm, cũng biết được chút tình hình về Vi gia và Diệp Trạch Đào đang đấu đá nhau, càng nghĩ càng cảm thấy Diệp Trạch Đào hỏi câu này cũng không phải là chuyện bình thường.
Khi nhìn Diệp Trạch Đào, thấy Diệp Trạch Đào nhấp một miếng trà, liền ngồi ở đó hút một hơi thuốc, giống như không có để ý đến chuyện này.
Thái độ của Diệp Trạch Đào khiến cho cảm giác của Lư Đỉnh Tân càng rõ ràng, cảm thấy bây giờ Diệp Trạch Đào rất muốn biết chuyện của Vi Nhĩ Chí.
Hiện tại có một cơ hội, nếu nói ra tình hình của Vi Nhĩ Chí cho Diệp Trạch Đào nghe, không phải Diệp Trạch Đào sẽ càng tín nhiệm mình sao?
Lư Đỉnh Tân là một người quyết đoán, liền nói với Diệp Trạch Đào:
- Anh Diệp, lần này tôi đến Mỹ có nghe qua chút chuyện về Vi Nhĩ Chí, nhưng không có chứng thực qua.

Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Tán gẫu chơi thôi, thật giả cũng không sao.

Quả nhiên Diệp Trạch Đào muốn biết về tình hình của Vi Nhĩ Chí!

Lư Đỉnh Tân nói:
- Bạn của tôi nói với tôi một chuyện, nghe nói một nhóm người đã phát hiện một người đàn ông ôm Vi Nhĩ Chí, hai người đó đã xảy ra tình huống đó!

A!
Diệp Trạch Đào nghe xong lời này, khi vừa hút một ngụm khói, thiếu chút nữa bị sặc.
Khụ một trận mới bình thường trở lại, dùng khăn tay lau lau nước mắt, nhìn Lư Đỉnh Tân nói:
- Nói lung tung, Vi Nhĩ Chí là người đã kết hôn!

Lư Đỉnh Tân cười khổ nói:
- Tôi cũng không tin, bạn của tôi nói rất thật, anh không biết đấy thôi, có rất nhiều loại người trong giới giải trí này, bạn của tôi cũng là thuỷ tinh!

Vừa rồi khi Diệp Trạch Đào nghe bọn họ nói đùa cũng có chút giật mình, bây giờ càng cảm thấy chuyện này đã làm mình kinh ngạc, biểu hiện của Vi Nhĩ Chí kia ở trước mặt mình rất tao nhã, thật không ngờ tình hình lại như vậy.
Thật là một cánh rừng lớn, chuyện lạ nào cũng có!
Lư Đỉnh Tân cắn chặt răng, biết được lần này chính là một cơ hội cho mình, nếu làm tốt chuyện này, chắc sẽ được Diệp Trạch Đào trọng dụng, liền nói với Diệp Trạch Đào:
- Anh Diệp, sắp tới tôi sẽ về Mỹ một chuyến để xem xét, muốn tôi đi kiểm chứng một chút không?

Diệp Trạch Đào liền nhìn Lư Đỉnh Tân, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên ở đâu cũng có nhân tài, Lư Đỉnh Tân này đã hiểu được suy nghĩ của mình, nếu thật sự có thể nắm được nhược điểm, mình sẽ có thêm chút thủ đoạn trong mọi tình huống.
- Đỉnh Tân, anh là một người không tệ, rất tài giỏi, tôi tin rằng không gian phát triển của anh sẽ rất lớn!

Diệp Trạch Đào cũng không có yêu cầu Lư Đỉnh Tân làm gì, chỉ nói một câu như vậy.
Trong lòng Lư Đỉnh Tân càng thêm phấn khởi, Diệp Trạch Đào đã ám chỉ cho mình!
Nhìn Lư Đỉnh Tân đi rồi, Diệp Trạch Đào ngồi ở đó suy nghĩ nhiều chuyện, chuyện này theo như lời nói của Lư Đỉnh Tân, Diệp Trạch Đào thật sự giật mình, không biết Vi Hoành Thạch biết chuyện này chưa, không biết con gái của Trần Đại Tường gọi là Trần Xảo Tú biết chưa.
Khi nghĩ đến Trần Xảo Tú cũng ở Mỹ, Diệp Trạch Đào liền nhíu mày, chuyện này là bạn của Lư Đỉnh Tân nói, chắc Trần Xảo Tú cũng không biết.
Đây đúng là một chuyện rất thú vị!


Bình Luận (0)
Comment