Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 721

Ngay lúc Diệp Trạch Đào ngồi ở nhà Trịnh Thành Trung, hai anh em Phương Siêu Cường cũng được gọi về nhà.
Nhìn hai đứa con trai của mình, đặc biệt là đứa con trai lớn nhất Phương Siêu Minh, Phương Siêu Quân rất là hài lòng, Phương gia có Phương Siêu Minh, coi như có người nối nghiệp rồi.
- Siêu Minh, hôm qua con đi chơi với bạn?
Phương Siêu Quân quan tâm hỏi.
Trước mặt bố mình, Phương Siêu Minh cũng tỏ ra cung kính, nói:
- Đi tán gẫu, hàn huyên với bọn Lô Quân ạ.
Khẽ gật đầu, Phương Siêu Quân nói:
- Lần này điều kiện của mấy đứa con đều ổn, các mặt đều rất xuất sắc, hơn nữa vận động khắp nơi, mấy người bọn họ kinh nghiệm với lý lịch tốt hơn con một chút, nên cũng sắp tiến thêm một bước rồi.
Mọi người đều rất mẫn cảm đối với chuyện biến đổi trong quan trường. Lúc nãy Phương Siêu Minh có nghĩ một chút về tình huống của mình, cũng nản lòng đi ít nhiều, tồn tại nhiều vấn đề tư cách và sự từng trải.
Phương Siêu Cường nói:
- Bố, anh cả chỉ là nhỏ tuổi hơn bọn họ thôi, cũng rất khó nhìn ra, dựa vào cái gì mà bọn họ có thể phát triển còn anh cả lại không thể?
Hừ một tiếng, Phương Siêu Quân nói:
- Con cũng nên hiểu b biết một chút về chính trị, đừng suốt ngày chỉ biết chơi bời! Mấy người đó từ đầu đã hơn anh cả con, kinh nghiệm và lai lịch cũng không xê xích gì nhiều, phát triển lên được là việc tự nhiên.
Đối với đứa con thứ hai này, Phương Siêu Quân không mấy hài lòng.
- Siêu Minh, con đến thư phòng cùng ta một chút, có vài việc muốn nói.
Đối với chuyện trong quan trường, Phương Siêu Quân không hề muốn để cho con trai thứ chộn rộn.
Phương Siêu Minh theo bố vào thư phòng.
Hai bố con sau khi ngồi xuống, lúc này Phương Siêu Cường nói:
- Siêu Minh, con phải biết rồi, sự phát triển của Phương gia và đầu tư nước ngoài sớm đã gắn kết chặt chẽ với nhau rồi, hiện tại ở trong nước có một số người người bài xích đầu tư nước ngoài, đây chính là phá đám, muốn phát triển kinh tế không có sự đầu tư và ủng hộ của nước ngoài sao được.
Phương Siêu Minh nói:

- Mọi người lo lắng vấn là vấn đề đầu tư nước ngoài chiếm chủ đạo, nếu chẳng may một lúc nào đó nước ngoài gây sự thì đúng là sự tấn công quá lớn đối với kinh tế của Hoa Hạ.
- Siêu Minh à. Bất kể người khác nói thế nào, chúng ta đều nhận được sự ủng hộ của vốn nước ngoài, đây là căn bản của chúng ta!
Phương Siêu Minh ngẫm nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Bố nói đúng. Chúng ta rất nhiều lúc không có cách nào có thể phân chia.
- Các cô của con, chú hai con, ai cũng đại biểu sức mạnh của một phương. Kỳ thật, con hẳn phải hiểu, có vài người đối phó với sự đầu tư của nước ngoài, mục tiêu chính là nhắm vào lưng chúng ta! Nếu thật là như vậy. Hậu quả rất nghiêm trọng, rất nghiêm trọng!
Phương Siêu Minh cả kinh:
- Có người nhắm mục tiêu vào chúng ta?
Nhìn đứa con đã hiểu lợi hại của quan hệ, Phương Siêu Quân thở dài nói:
- Đâm lao thì phải theo lao thôi! Không chỉ có bố, có không ít người cũng dấn sâu vào điều đó, đây chính là một vũng bùn!
- Bố, nếu chẳng may?
Lúc này Phương Siêu Quân lo lắng nói.
- Gần đây ta tính toán trước hết để Siêu Cường ra nước ngoài, mẹ các con cũng đi theo!
Phương Siêu Minh giật mình nói:
- Bố, ý tứ của bố là?
- Siêu Minh, ta không có ý gì cả, người tất phải có đường lui mới tốt!
Nói tới đây lại cười cười:
- Đừng lo lắng, sự việc cũng không nghiêm trọng như vậy, rất nhiều việc tới bây giờ chưa thể nói được điều gì.
Lúc này Phương Siêu Minh gật đầu nói:
- Bố nói đúng, chúng ta như bây giờ phát triển rất tốt, còn còn tính toán làm một cuộc lớn.

Cười ha hả, Phương Siêu Quân nói:
- Đúng, hướng đi của con đã định rồi, ta chính là muốn nói với con chuyện này.
- Bố, con vẫn là ở lại huyện?
Phương Siêu Quân lắc đầu:
- Con hẳn hiểu được. Dụng ý của trung ương khi liệt huyện Hắc Thương vào huyện thí điểm?
- Con đương nhiên biết, chính là muốn phát triển sản nghiệp dân tốc của Hoa Hạ, tuy nhiên, không dễ dàng như vậy.
Nâng chén trà lên, Phương Siêu Cường nói:
- Siêu Minh à, chớ xem thường huyện Hắc Thường. Chỗ đó hiện tại kỳ thực là một chiến trường sinh tồn, không chỉ có người lăm lăm nhìn vào đó, những người như chúng ta đều phải nhìn thấy nơi đó.
Phương Siêu Minh nói:
- Hôm nay bọn con còn gặp Diệp Trạch Đào.
Vốn muốn tiếp tục đề tài lúc này, nhưng khi nghe thấy cái tên Diệp Trạch Đào thì khẽ cau mày:
- Các con làm sao mà liên lạc được với hắn?
- Bọn con đi trên đường gặp hắn, vì muốn sờ một chút lòng dạ hắn nên cố ý hẹn hắn đến chỗ của Bàng Thực.
Phương Siêu Minh kể lại chuyện gặp Diệp Trạch Đào và chuyện phát sinh khi ở chỗ của Bàng Thực nói lại một lần.
Phương Siêu Quân nghe chuyện có liên quan tới Điền Gia Anh rất nghiêm túc, thỉnh thoảng còn hỏi mấy câu.
Đợi Phương Siêu Minh kể xong, Phương Siêu Quân nói:
- Con thấy hắn thế nào?
- Bố, con cảm thấy tiểu tử này rất có tâm kế, không dễ đối phó!

Gật gật đầu, Phương Siêu Quân nói:
- Con nói đúng, bằng không hắn cũng không được đưa lên ghế Bí thư huyện ủy để ngồi rồi!
Nói tới đây, Phương Siêu Quân nhìn về phía con trai mình nói:
- Nói thật, đối với Diệp Trạch Đào này, con vẫn chỉ có thể ngồi nhìn, không thể sử dụng!
Nhìn bộ dạng bố mình ít nhiều có chút tiếc nuối, Phương Siêu Minh nói:
- Chỉ là một gốc cỏ mà thôi, không nên nhìn những người phía sau hắn, chỉ cần có kế hoạch tốt thì rất nhanh có thể loại bỏ được!
Cảm nhận được sự tự tin mạnh mẽ của con trai mình, Phương Siêu Quân lộ ra vẻ mặt cười nói:
- Nhìn con càng ngày càng trưởng thành, bố thật cảm thấy vui mừng!
Chiếm được sự khen ngợi của bố, Phương Siêu Minh mỉm cười:
- Trước kia ở Bắc Kinh thì không cảm thấy gì, cho rằng tại sao cái gì cũng có thể làm xong, xuống địa phương rồi mới hiểu được, có một số chuyện không phải dùng quyền thế là có thể giải quyết, cán bộ địa phương giảo hoạt thật khiến con đau đầu đối phó!
- Siêu Minh, từ công việc của con có thể nhìn thấy, con cũng có tên trong danh sách, thành tích riêng của con cũng tốt, theo bố được biết, cho tới bây giờ con đều rất ưu tú, nếu tiếp tục giữ vững phong độ như thế này thì con nhất định có hy vọng!
- Đúng rồi, bố, Diệp Trạch Đào hẳn cũng ở trong danh sách, nếu khi hắn ở đây huyện Hắc Thương xảy ra vấn đề có phải là hắn không có cách gì phát triển được đúng không?
Không biết thế nào, trong lòng Phương Siêu Minh luôn có cảm giác giống như kẻ thù với Diệp Trạch Đào.
- Thế nào, là huyện bậc một liền lo lắng? Con nên biết, theo sự phát triển của con con sẽ gặp phải đối thủ càng mạnh, nếu con mất đi niềm tin thì sẽ không làm được việc gì cả!
- Bố, con chỉ nói mà thôi, đáng tiếc không thể cùng hắn đối đầu, nếu có cơ hội thì muốn phơi bày một chút.
Phương Siêu Quân vẻ mặt quái dị thở dài một câu:
- Lần này Trịnh gia, Hô Diên gia, Điền gia, còn cả Lưu gia đều liên kết lại, đem chiến tích Thảo Hải và huyện Hắc Thương bưng ra, mục đích chỉ có một, chính là muốn đỡ Diệp Trạch Đào lên một ghế, trong chuyện này, trước có Bí thư Hạo Vũ chủ trương đem huyện thí điểm không bám vào khuôn mẫu mà dùng người mới, vì chuyện này mở một ngọn đèn, từ đây đi lên, Diệp Trạch Đào tiến vào Thành ủy biến thành định cục!
- Hắn đã vào Thành ủy rồi sao?
Phương Siêu Minh giật mình nói.
Khẽ gật đầu, Phương Siêu Quân nói:
- Việc này ta cũng đồng ý rồi, bọn họ ở trong tỉnh báo cáo lần lượt đi lên, huyện Hắc Thương lên cấp vì là huyện thú điểm, Bí thư huyện ủy hưởng thụ đãi ngộ, hơn nữa Bí thư huyện ủy là một trong những Ủy viên thường vụ Thành ủy.
- Không thể điều chuyển Diệp Trạch Đào đi được?

Nghĩ đến sự việc dư luận lần trước, Phương Siêu Minh hỏi một câu.
Lắc lắc đầu Phương Siêu Quân nói:
- Đây vốn là chuyện trung ương đã định sẵn, từ lúc lão Hoa và Phó Bí thư nói, tuy rằng lão Hoa đã mất, nhưng việc này căn bản không thể thay đổi được nữa, hơn nữa, trong việc này chúng ta cũng không mất mát gì!
Phương Siêu Quân nói đến đây có chút tự đắc nhìn thoáng qua con trai.
Phương Siêu Minh ánh mắt sáng ngời. Phương Siêu Quân lại nói:
- Trải qua cân bằng, bước tiếp theo tiến hành điều chỉnh bộ máy Thành ủy huyện Hắc Thương, tang thêm hai ủy viên thường vụ Thành ủy, ngoại trừ Diệp Trạch Đào lấy danh nghĩa Bí thư huyện ủy để tiến vào ủy viên thường vụ Thành ủy, con cũng được điều đến huyện Hắc Thương đảm nhiệm chức Phó Chủ tịch thành phố, cũng là ủy viên thường vụ Thành ủy.
Mặt Phương Siêu Minh lập tức tràn đầy sự vui sướng bất ngờ, anh ta biết mình cùng Diệp Trạch Đào không kém nhau bao xa, kinh nghiệm và lai lịch cũng không kém bao nhiêu, nếu muốn tiến vào hàng ngũ cấp thị còn cách một đoạn, tuy rằng đã làm nhiều việc rất tốt ở huyện, nhưng so sánh với chiến tích của Diệp Trạch Đào mà nói vẫn kém một chút, lần này bố vợ Diệp Trạch Đào thượng vị, cũng giải quyết xong cấp bậc cho mình, theo ý nào đó đã nói, bản thân không còn dính dáng gì với Diệp Trạch Đào.
- Ha ha, nói như vậy, con cũng thơm lây rồi!
Phương Siêu Quân gật đầu:
- Con biết là tốt rồi.
Phương Siêu Minh lập tức tiếp nhận vai diễn:
- Nếu là như vậy thì sau khi tới thành phố Cừ Dương là có thể đấu với Diệp Trạch Đào một trận rồi, tiểu tử này con đã sớm muốn đấu với hắn!
Phương Siêu Quân nhìn qua Phương Siêu Minh nói:
- Con đến thành phố Cừ Dương đảm nhiệm chức Phó Chủ tịch thành phố, đó không phải là ý tưởng của một mình bố, con phải biết rằng, trong chuyện này không ít người xem trọng, sở dĩ điều con đi là nhìn trúng năng lực gần đây của con, con không thể làm cho người ta thất vọng!
- Bố, bố yên tâm, chuyện của thành phố Cừ Dương con hiểu biết không ít, không cần nói gì khác, Chủ tịch thành phố bây giờ là Trần Đại Tường chính là người thân của Vi gia, cũng là đồng minh của chúng ta. Nghe nói Diệp Trạch Đào đấu với một Phó chủ tịch huyện hộ Nhiếp, sau lưng hộ Nhiếp đó lại là hai ủy viên thường vụ Thành ủy, chỉ cần giữ chặt những người này, con tin rằng sau khi đến thành phố Cừ Dương, không cần dùng quá nhiều sức, cho dù Diệp Trạch Đào có bối cảnh lớn hơn nữa cũng phải bó tay thôi!
Phương Siêu Quân rất thích thú với tính bốc đồng của con trai, tươi cười nói:
- Sau khi con tới Cừ Dương, tất cả mọi việc phải cẩn thận, đừng xem thường người khác, ở trong quan trường, bất cứ kẻ nào cũng không thể coi thường, nếu con coi thường kẻ khác, đến lúc gặp chuyện tất là nguy hiểm!
- Bố, bố yên tâm, hoàn cản ở Cừ Dương con tuyệt đối không chơi vòng, con tìm cách để cho một cái chết nhanh nhất là được rồi!
Ánh mắt Phương Siêu Minh sáng lên, có ý tứ muốn đánh cược một lần.
Phương Siêu Quân âm thầm gật đầu, nghĩ rằng quan trọng nhất chính là ý chí chiến đấu, con trai mình rất có ý chí chiến đấu, tín rằng sau khi tới Cừ Dương có thể làm một trận ra trò.


Bình Luận (0)
Comment