Hợp Hoan Đại Ma

Chương 26

Nhìn phía trước thảm cảnh, lại nhìn đám Liên Hoa Môn, các nàng ánh mắt sợ hãi tột độ nhìn đám yêu thú, lại nhìn Cố Phi như một cái ma đầu. 

Cố Phi lắc đầu thở dài, sợ hãi là bản năng của con người, hắn không trách bọn họ. 

Hắn không hối hận mình lựa chọn. 

Cứu những này nữ nhân, hắn phải giết đám kia nam nhân, chung quy giữa nữ nhân và nam nhân, hắn chọn nữ nhân, vì nữ nhân có thể cho hắn điểm tích lũy. 

Còn việc đối với đám nam nhân kia có hay không công bằng? 

Cái này Tô Minh đã nói qua. 

Núi không bằng, mặt đất không bằng, chúng sinh cũng không bằng, sông nước càng không bằng, tinh cầu trập trùng, thậm chí trời sao cũng không bằng phẳng, tại sao ngươi muốn có được công bằng?

Thế gian này trước nay không tồn tại công bằng, cái gọi là công bằng, chỉ là cường giả đối với kẻ yếu một loại thương hại, là kẻ yếu tự ai tự oán một loại đáng thương.

" Hắc Lang đại vương, có thể cho ta mượn Báo ca cùng Hùng ca thêm một lúc??? " Cố Phi dùng thú ngữ thuật nói với Hắc Lang Yêu Vương. 

" Được, không thành vấn đề! " Hắc Lang Vương sảng khoái đáp. 

" Như vậy đa tạ!!! " 

" Giao dịch mà thôi, không cần đa tạ cái gì! " 

Hắc Lang Yêu Vương rống to một tiếng, mang theo bầy Yêu Thú trở về Thiên Linh Sơn, để lại Hắc Phong Báo cùng Xích Nhãn Cự Hùng. 

... 

Cố Phi trước đó chạy đến Thiên Linh Sơn, tiêu tốn 50000 điểm tích lũy học Thú Ngữ Thuật. 

Cho dù biết nói tiếng thú, nhưng hắn vẫn bị đập không biết bao nhiêu lần mới tìm được Hắc Lang Yêu Vương. 

Sau lại dùng hết vốn luyến. 

Lại tiêu tốn 100000 điểm tích lũy hối đoái 10 bình Tiến Hóa Dịch giúp nó cùng đàn em nó huyết mạch tiến hóa. 

Lại tiêu tốn 300000 điểm tích lũy hối đoái một viên Phá Cấm Thăng Linh Đan giúp nó đột phá Yêu Vương cao giai thành Yêu Vương đỉnh phong. 

Mới mời được Yêu Vương xuống núi cứu Liên Hoa Môn đám nữ nhân. 

... 

Giúp người thì giúp cho trót, tiễn phật tiễn tới tây thiên! 

Hắc Lang Vương đã đi, Cố Phi dùng thú ngữ thuật hướng Hắc Phong Báo cùng Xích Nhãn Cự Hùng nói rằng: 

" Hùng ca, Báo ca, hai huynh đợi ta một lúc! " 

Hai đầu Yêu Thú đứng đợi, Cố Phi đi xung quanh sờ thi, nhặt Không Gian Giới Chỉ ném vào hệ thống, dù đã bị đám yêu thú nuốt hết bảy tám phần, nhưng vẫn còn hơn 700 trăm cái. 

" Hùng ca, Báo ca, đi thôi... " 

Cố Phi mang theo Hắc Phong Báo cùng Xích Nhãn Cự Hùng hướng Vạn Kiếm Môn phóng đi. 

Vạn Kiếm Môn bây giờ chỉ còn lại những đệ tử Tiên Thiên Cảnh trở xuống, tu vi nhỏ yếu, phải chăng chỉ có hai cái Thiên Nguyên Cảnh trưởng lão trấn giữ môn phái mà thôi. 

Khi Cố Phi đến Vạn Kiếm Môn, đã tập kích bất ngờ, khiến cho Vạn Kiếm Môn không kịp phát động hộ tông đại trận. 

Hai tên Thiên Nguyên Cảnh trưởng lão một tên bị Cự Hùng xé làm đôi, một tên bị Hắc Phong Báo cắn xé thê thảm. 

Cố Phi cũng không đứng không, Phấn Thân Toái Cốt Quyền đánh nổ Vạn Kiếm Môn vài cái đệ tử, khiến bọn hắn chạy toán loạn, Cố Phi cũng lười giết, một đám nhỏ yếu, không gây ảnh hưởng gì.

Xử lý xong Vạn Kiếm Môn, Cố Phi để hai đầu Yêu thú ra về, đồng thời đưa tặng bọn hắn hai bình Tiến Hóa Dịch mua chuộc, để lần có chuyện sau dễ cầu. 

Hai đầu Yêu thú đi rồi, Cố Phi mới nhìn trên người máu me, lại nhìn xung quanh vài đống huyết nhục, tròng lòng khẽ giật mình. 

Hắn từ lúc nào trở nên máu lạnh như vậy? 

Quả nhiên ở thế giới cường giả vi tôn này, nam nhân một khi có sức mạnh to lớn qua đi sẽ rất khó khắc chế ma tính của chính mình. 

Không được, hắn phải làm gì đó việc tốt để cân bằng, ai bảo hắn thuộc chòm sao Thiên Bình đâu? 

Hắn bắt đầu nghĩ nghĩ. 

Cướp của người giàu chia cho người nghèo? 

Không được, người giàu đều là võ giả, người nghèo là phàm nhân, đem nhiều tiền cho phàm nhân không phải giúp họ mà chính là hại bọn họ. 

Xây dựng thế lực, đả bại triều đình, thay đổi chế độ? 

Không được, lý tưởng quá lớn, quá phiền phức. 

Hay là làm lúc trước ở địa cầu mộng tưởng đi! 

Trước tiên hay là thu Vạn Kiếm Môn kiến trúc đi... 

Hắn từng thấy Tinh Vân Tông chưởng môn kết hợp với mấy vị trưởng lão dời một toà sơn phong. 

Hắn hiện tại một thân một mình, dời từng mảng nhỏ chắc hẳn là được. 

Mặc dù không biết có thể thực hiện hay không, nhưng không thử một lần làm sao biết.

Đi đến một tòa kiến trúc, có chút ngồi xuống, bàn tay chống đất, Nguyên Khí vận chuyển, một đạo khí mang hiển hiện, khí này mang phong mang, lăng lệ, xé rách mặt đất mà xắn xuống. 

Cố Phi rống to một tiếng, khí lãng bạo tạc, đá vụn bay vụt, tòa kiến trúc dần dần từ mặt đất bị nhất lên. 

Lúc này, Cố Phi mặt dù ngưng tụ Nguyên Khí thành một cái khổng lồ hư ảnh bàn chân, nhưng vẫn bị hãm sâu dưới mặt đất. 

Hai mươi phút sau, tòa kiến trúc bị Cố Phi thành công nhất lên, thu vào hệ thống không gian. 

" Ha ha ha, quả nhiên có thể, đỡ mất công sức xây dựng... " 

Cố Phi nhìn hố sâu ngòm trước mặt cười to, hẳn thế gian chỉ có hắn dùng Địa Nguyên Cảnh tu vi làm được điều này. 

Bởi võ giả khác chỉ nhất lên một chút xíu thì Nguyên Khí liền cạn kiệt. Hắn có thể làm được nhờ có hệ thống, dù chơi thế nào thì Nguyên Khí tu vi vẫn luôn ở trạng thái đỉnh phong. 

Nguyên Khí không tiêu hao, nhưng cơ thể năng lượng thì có, hắn cảm giác có chút đói, nhanh chóng ngồi xuống vận công hấp thu Thiên Địa Linh Khí tiến hành Ích Cốc. 

Sau mười phút khôi phục. 

Cố Phi tiếp tục dọn đi một tòa kiến trúc. 

Từng cái từng cái kiến trúc dần dần bị Cố Phi dọn vào hệ thống không gian: Luyện Khí Các, Luyện Đan Các, Tàng Thư Các, Luyện Võ Trường, Mười toà Sơn Phong... 

Cứ thế tận lực làm việc cho đến gần nửa đêm, Vạn Kiếm Môn kiến trúc bị Cố Phi dọn sạch không còn một mảnh gỗ. 

Đứng nhìn Vạn Kiếm Môn chỗ chỉ còn lại một mảnh đất trống, Cố Phi thật con mẹ nó khâm phục chính mình, hắn thế mà kiên tri như thế? Chẳng lẽ do thân thể này ảnh hưởng, chính thế... 

Bởi một thằng làm biếng như hắn làm sao có thể làm được...
Bình Luận (0)
Comment