Hợp Hoan Đại Ma

Chương 28

Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc vượt qua đạo thứ sáu Thiên Lôi, Hắc Lang Vương thân thể cháy đen, nhìn khá chật vật. 

Cuối cùng, nhờ Cố Phi Tị Lôi Châu, Độ Kiếp Đan cùng Tán Lôi Trận vượt qua ba đạo cuối cùng Thiên Lôi, thành công đột phá Yêu Hoàng, Vạn Yêu Triều Bái, trở thành Đông Châu chí cao vô thượng. 

Có lẽ rất nhanh, Thiên Linh Sâm Lâm sẽ trở thành nhân loại cấm địa. 

... 

Bên trong hang động, Hắc Lang Vương sau khi nuốt vào hóa hình đan, đã hóa thành một cái trần truồng trung niên nhân, hắn thần sắc kích động, ánh mắt nóng bỏng nhìn Cố Phi, trong lòng xác định, bắp đùi này hắn ôm định rồi!!! 

Cố Phi thấy Hắc Lang Vương ánh mắt, theo bản năng che cúc hoa, ánh mắt đề phòng, giọng lắp bắp hỏi: " Hắc Lang đại vương, ngài... Ngài muốn gì? " 

" Cố huynh đệ, đi, đi nhìn xem vị trí nào thích hợp xây dựng tông môn, bổn hoàng cho đàn em giúp ngươi dọn dẹp... " Hắc Lang Vương thần sắc vô cùng nhiệt tình dùng nhân loại ngôn ngữ nói, vẻ mặt cũng có chút giống như nịnh nọt vậy. 

Yêu Thú khi hóa hình, liền nói được nhân loại ngôn ngữ, đây chính là thế giới này Thiên Đạo Pháp Tắc. 

Cố Phi trợn mắt há mồm, mẹ nó, đây là Hắc Lang Vương lạnh lùng lãnh ngạo mà hắn biết sao? Chẳng lẽ hóa hình xảy ra sự cố, dẫn đến gay??? 

" Ngài trước hay là mặc vào y phục... " Cố Phi mở miệng nhắc nhở, hắn vẫn như cũ ôm mông đề phòng. 

" Y phục? " 

Hắc Lang Vương nhìn mình đang trần truồng nhân loại thân thể, thần sắc xấu hổ, ngay lập tức vận Yêu Khí biến hóa, trên người liền mặc một bộ y phục giống như đúc Cố Phi, bất quá cũng không phải thật y phục, mà là do Yêu Khí biến hóa thành. 

Cố Phi có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ lại cũng thấy bình thường, đến Vương Cấp liền có thể tùy ý biến hóa, huống hồ đối phương là Hoàng Cấp. 

" Được rồi, Cố huynh đệ, đi thôi! " 

Cố Phi cùng Hắc Lang đi một vòng quanh Thiên Linh Sơn, nhìn nhìn một hồi, Cố Phi chọn một mảnh đất trống phía đông dưới chân núi Thiên Linh Sơn. 

Hắc Lang biến lại Yêu thân, rống to kêu gọi. 

Ngay sau đó, một đám Cự Viên kéo đến. 

Theo lệnh Hắc Lang, đám Cự Viên nhanh chóng tiến hành phá rừng, san bằng mặt đất. 

Chỉ sau ba mươi phút, một mảnh đất bằng phẳng xuất hiện. 

" Cố huynh đệ, việc xây dựng vẫn là lúc nào bắt đầu, yêu tộc ta không hiểu thứ này, Cố huynh đệ vẫn là tìm nhân loại đến thực hiện, những việc nặng nhọc kia... " 

Hắc Lang chưa nói hết câu thì há mồm trợn mắt. 

Trước mắt hắn Cố Phi đang vận nguyên khí nắm nguyên một tòa kiến trúc nhẹ nhàng đặt xuống. 

Cứ như thế. 

Một tòa lại một tòa. 

Đặt xuống tốc độ nhanh hơn dọn đi, Cố Phi chỉ mất độ ba tiếng đồng hồ là hoàn thành. 

Thay đổi công sơn môn tên từ Vạn Kiếm Môn thành Cố Phi Cô Nhi Viện tấm biển. 

Nhìn xem mình thành quả, Cố Phi gật đầu hài lòng, hắn đạp thân pháp rời khỏi Thiên Linh Sâm Lâm. 

Hắc Lang đang ngủ, cảm nhận Cố Phi khí tức rời đi, hắn mở mắt nhìn nhìn, lập tức lăng không đuổi theo. Không đến vài giây, hắn đã lướt đến bên cạnh Cố Phi. 

" Cố huynh đệ, ngươi đi đâu? " Hắc Lang hỏi. 

" Tông môn xây dựng xong, đương nhiên là đi thu đệ tử! " Cố Phi đáp. 

" Ta đi cùng ngươi! " Hắc Lang lại nói. 

" Ngài đi theo ta làm gì? " Cố Phi hỏi. 

" Ờ, thì, ở trong động nhàm chán, muốn đến nhân loại nơi sống nhìn nhìn một chút vậy thôi! " Hắc Lang đáp. 

" Ngài không thể một mình đi sao? Sao phải theo ta? " Cố Phi lại hỏi. 

" Ờ, thì ta mới hóa hình, lần đầu tiên đi nhân loại nơi, chưa quen thuộc à! " Hắc Lang đáp. 

... 

Hắc Lang mặt dày đi theo, Cố Phi chỉ có thể bất đắc dĩ để hắn đi theo. 

Cứ như vậy, một người một lang, à không, là hai người xuyên qua Thiên Linh Sâm Lâm lướt đi. 

Trên đường, Cố Phi tốn rất nhiều nước miếng giảng giải, cuối cùng nhờ Hắc Lang giúp mình đi bắt ngũ giai Luyện Khí Sư, cùng ngũ giai Trận Pháp Sư, mục đích là kiến tạo một cái truyền tống trận. 

Hắc Lang tất nhiên vui vẻ đồng ý. 

Đuổi được Hắc Lang đi, Cố Phi lấy ra bản đồ nhìn nhìn, một mình hướng về thành trì gần nhất. 

Rất nhanh, Cố Phi đến gần nhất thành trì, tên gọi Nhu Thành. 

Đã nghĩ đến, thì phải làm đến, mà đã làm đến thì phải làm đến cùng. 

Dụ dỗ trẻ em đó là một việc vô cùng khó khăn, việc này Cố Phi tất nhiên giao cho người khác đi làm. 

Thế là hắn tìm đến một đám kỹ nữ, ban đầu nghe đến, đám kỹ nữ không muốn làm, thế nhưng Cố Phi nện ra một núi ngân lượng, đám kỹ nữ liền vui vẻ đi làm. 

Cố Phi đi tới Nhu Thành truyền tống trận, đi đến thành trì khác, lại tìm một đám kỹ nữ, thay hắn đi dụ dỗ. 

Cứ như thế, Cố Phi đến toà thành trì thứ mười thì đêm tối phủ xuống, tạm dừng công việc, hắn trở về Phù Đô Thành, mấy ngày không xoạc, trong người có chút khó chịu. 

Đạp khinh công lướt đến Thành chủ phủ. 

Mặc nạ dịch dung đeo lên, trong đầu nhớ lại gương mặt lúc cùng Hạ Hiểu Lam. 

Dung mạo thay đổi! 

Ẩn Thân Phù kích hoạt! 

Xuyên Tường Phù kích hoạt! 

Lặng lẽ vượt qua một rừng thần thức tiến đến Hạ Hiểu Lam căn phòng. 

Đi đến phòng Hạ Hiểu Lam, nàng đang ngồi thẩn thờ nhìn cửa sổ, có vẻ đang nghĩ đến hắn thì phải. 

" Hắc hắc, nàng là đang mong chờ ta sao? " 

Hạ Hiểu Lam nghe giọng nói quen thuộc, nàng ngước mặt nhìn quanh, nhưng không thấy ai, nàng biết, đây là hắn ẩn thân bí thuật. 

Trong lòng rất mong nhớ, nhưng ngoài mặt giả vờ không thèm chú ý, lại ngồi nhìn cửa sổ, giống như đang ngắm trăng một dạng vậy. 

Cố Phi gỡ bỏ phù triện trên người, tiến đến từ phía sau ôm lấy Hạ Hiểu Lam, hơi thở đầy nam tính phà vào lỗ tai nàng thì thầm: " Giận ta sao? " 

Hạ Hiểu Lam vẫn giả vờ không quan tâm. Mắt nhìn cửa sổ. 

" Ta xin lỗi, không phải không thương nàng, mà mấy hôm nay có nhiều việc cần giải quyết, hôm nay ta bù, nha... " 

Cố Phi giọng ôn nhu nói, hai tay lồng vào ngực áo Hạ Hiểu Lam xoa xoa. 

Đúng lúc này, cánh cửa phòng mở ra cái rầm, một gã trung niên nhân bước vào, trung niên nhân chính là Thành chủ Hạ Túc Kỳ. 

Hạ Túc Kỳ đã tìm cho nữ nhi rất nhiều đối tượng, nhưng nó đều cự tuyệt. 

Cuối cùng, hắn nhất quyết phải gã, lớn quá rồi, hắn chọn Tề gia tên kia, nào ngờ hôm sau nghe tin tức chàng rễ tương lai bị phế chỗ ấy, trong lòng rất chi là sầu. 

Nhưng là mấy ngày trước hắn phát hiện nữ nhi giống như bị bệnh tương tư, hắn bắt đầu chú ý, qua mấy lần dò hỏi, nhưng nữ nhi đều nói không có, bây giờ xem nó còn hay không chối. 

Hạ Hiểu Lam giật mình nhìn qua, sắc mặt lập tức đỏ bừng, miệng lắp bắp: " Phụ... Phụ thân! "

Cố Phi đang hứng tình, bổng dưng bị bắt, trong lòng vô cùng bực bội, nhưng đối phương dù gì cũng là tương lai nhạc phụ, vội vàng đứng lên chắp tay chào: " Thành chủ đại nhân! " 

Hạ Túc Kỳ nhìn nhìn đánh giá, rất là hài lòng, khuôn mặt tuấn tú, khí chất không tồi, còn trẻ tuổi mà đã là Hóa Nguyên Cảnh bát chuyển, có thể xem là tuyệt đỉnh thiên tài. 

" Còn gọi thành chủ? " Hạ Túc Kỳ tỏ vẻ không vui nói. 

Cố Phi nghi hoặc, hắn nghĩ đến cảnh mình bị đánh, bị chém này nọ, những thế này là thế nào? Không hiểu thấu? 

Hạ Túc Kỳ cau mày, chẳng lẽ khôi ngô tuấn tú lại não tàn? 

Bốn mắt nhìn nhau, vài giây trôi qua. 

Cố Phi vẫn trước mở miệng: " Nhạc Phụ đại nhân! " 

Hạ Túc Kỳ thở phào nhẹ nhõm, xem ra không phải não tàn. Hắn lập tức vui vẻ nói: " Tốt, tốt, tiểu tế ngoan! " 

" Phụ thân... " 

Hạ Hiểu Lam tức giận nói, bất quá Hạ Túc Kỳ phớt lờ nàng, tiếp tục nhìn Cố Phi hỏi: " Tiểu tế ngươi người ở đâu? Phụ mẫu là ai, làm nghề gì? " 

" Bẩm nhạc phụ, phụ mẫu, phụ mẫu đã tạ thế! " Cố Phi vẻ mặt u buồn đáp. 

" Không còn? Ài, thôi, người sống chết âu do thiên định, tiểu tế ngươi cũng đừng quá u buồn! " Hạ Túc Kỳ khá bất ngờ, mở miệng an ủi.
Bình Luận (0)
Comment