Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 186



EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Snap tay chống cằm ngồi sau bàn làm việc, nhìn Potter dưới đất...lại đè xuống cái khát khao tiễn y đi gặp ba của mình một lần nữa, Snape nhìn đồng hồ, tốt lắm, oắt này sắp tỉnh rồi.

Vừa mới nghĩ thế, Harry đã mở mắt ra, ngay sau đó rên một tiếng, sau ót đau quá đi! Giơ tay chạm nhẹ, sưng môt cục rồi.

Mơ màng nháy mắt vài cái, nhớ ra, à mình bị giáo sư đánh ngất xỉu ngay khi vừa mới bước vào cửa.


Đứng lên, thật may không đập ót xuống đất, nếu không lại chấn động não nữa "Giáo sư, thầy tìm con..." Câu tiếp theo đã tự động chui lại vào trong bụng Harry khi y nhìn thấy cái bản mặt bão nổi sấm rền của Snape.

"..." Snape yên lặng, giơ đũa phép lên, dưới cái sự bối rối của Harry, bỏ đũa phép xuống lại.

Má ơi!! Cứ cảm thấy hôm nay là ngày tàn của mình là sao!! Harry nuốt nước miếng, liếc nhìn cửa – cửa rất nhỏ – cơ thể không có huyết thống của y bây giờ có lẽ hơi khó đập cửa rời đi lắm.

Cẩn thận suy ngẫm mớ đồ mình mang trên người, máy truyền tin có thể chống một lần Avada, nhưng dùng xong là hư luôn.

Chiếc kẹp Sirius gửi qua đường cú sau khi Tử Thần Thực Tử vượt ngục có thể cản được một lần Imperio, cũng chỉ xài được có một lần.

Mặc dù đũa phép và kiếm vẫn còn ở đây, nhưng ma lực giảm xuống, chiếu theo ma lực hiện tại thì thần chú bảo hộ y cũng chỉ xài được vài cái, cũng không cầm nổi cây kiếm.

Và cái mặt nạ ngụy trang mới mua lần trước không có tác dụng phòng vệ...!
"Potter!" Snaoe đột nhiên mở miệng, khiến Harry hết hồn.

"Vâng!" Harry run run, sau đó lùi về sau theo phản xạ.

"...Cất cái kính của mi đi, nhìn thấy cái mặt này của mi, ta lại muốn ném cho mi một cái Avada." Má ơi!! Harry sợ hãi đến mức tóc cũng muốn dựng đứng lên rồi, mặc dù giọng nói Snape rất dịu dàng, phong cách nói chuyện cũng không có châm chọc hằng ngày, nhưng mà....dùng cái loại giọng bằng phẳng thế này nói mấy lời kia, luôn khiến người ta cảm thấy hắn sẽ thực thi ngay giây sau đó!!
Harry kéo mắt kính xuống, trước mặt có chút mơ màng, cận bẩm sinh, không có mắt kính y hoàn toàn không thấy được gì, bây giờ mới phát hiện có huyết thống vẫn tốt hơn.


Lửa giận bớt đi nhiều, Snape liếc mắt, lấy bản đồ Đạo Tặc ra "Potter, hai ngày trước mi chạy vòng vòng lâu đài làm gì?"
"..." Harry sững sốt một chút, nói chuyện vầy luôn á hả? Mắt thấy mặt Snape có xu hướng ngày càng đen hơn, Harry vội vàng trả lời "Con tìm hồn ma!"
"Ừ?" Snape vẫn mặt vô cảm, nhưng tỏ ý bào Harry nói tiếp.

"Trưởng lão nhân mã nói cho con một lời tiên tri, đồ trong lời tiên tri chỉ có hồn ma mới biết, một hồn ma biết một ít, con đang đi hỏi." Harry giải thích đơn giản hành động của mình.

"Cho nên, Nam Tước Đẫm Máu hôm qua làm loạn lớp của ta có liên qua đến trò?"
"Ừm..." Harry rất muốn giả ngu, nhưng giờ không dám "Barron đợi trước cửa Ravenclaw.

Bà Xám nhờ Tu Sĩ Béo dẫn Barron đi, sau đó nói thông tin cho con."
"Tốt, Gryffindor trừ năm điểm." Snape bình thản trừ điểm Gryffindor "Lời tiên tri?"
Harry trừng to mắt mới phản ứng lại được, Snape đang hỏi nội dung lời tiên tri "Tia lửa cuối cùng nấp dưới đất đỏ sẽ hòa tan trong ngọn lửa giúp đỡ tội ác."...mấy cái khác...khi nào giáo sư hỏi thì trả lời.

Snape liếc mắt nhìn Harry, vừa nghe đã biết lời tiên tri này vẫn chưa hết, nhưng hắn lười so đo "Đất đỏ?"
"Con cũng không rõ, nhưng con đã biết đại khái nó nằm ở đâu, bây giờ còn thiếu tin của ngài Barron nữa thôi." Harry vừa nói xong, đã thấy Snape đứng dậy gõ cửa, Medusa lập tức xuất hiện "Ta tìm Barron."
[Vâng, giáo sư Snape.] Medusa ngáp một cái, biến mất.

Harry ngây người tại chỗ nhìn Snape về chỗ tự rót cho mình một tách cà phê, vài giây sau Barron đã bay từ trần nhà xuống, khó hiểu nhìn Harry đứng trước cửa "Giáo sư Snape, nghe nói thầy tìm ta?"
"Nghe nói ông biết gì đó?" Snape nhấp một miếng cà phê.


Barron hơi bất ngờ khi nghe thấy cậu này "Đúng thế." Nhưng mà, đúng là quy tắc không có yêu cầu người thừa kế không nói cho người khác biết.

"Nói đi." Snape mặt không cảm giác yêu cầu.

"Không thể!" Barron kiên định lắc đầu "Trước khi người thừa kế hoàn thành giao kèo, ta sẽ không nói, mà muốn nói cũng không được."
"A." Snape hừ lạnh một tiếng, sau đó Barron như sực nhớ ra gì mà chuẩn bị bỏ chạy "Đứng lại!"
Barron cứ như bị sợi dây cột lại, cho dù có làm cách gì cũng không chạy được "Giáo sư Snape, thầy không thể như vậy, cho dù thầy có là chủ nhiệm Slytherin thì cũng thể ép ta nói được."
Snape không lo lắng uống hết li cà phê "Lấy thân phận chủ nhiệm Slytherin ra lệnh cho ngài thủ lĩnh hồn ma Barron sửa điều kiện thành..." Giương mắt nhìn phòng làm việc của mình một chút "Yêu cầu Harry Potter..." Đột nhiên ngừng nói, khiến tóc gáy Harry dựng hết cả lên "Yêu cầu Harry Potter lùi về sau một bước."
Barron bực bội lặp lại theo lời Snape, Harry đờ đẫn lùi về sau, không cẩn thận đụng phải cửa...xong rồi?
"Chậc!" Barron hung hăng trợn mắt nhìn Harry, mặc dù là Snape ra lệnh, nhưng hắn không có nhu cầu chọc xà vương hầm "Đất đỏ không phải đất, mặt nước đọng lại cứng cáp không khác gì mặt đất!" Có thể nói là quát vào mặt Harry, sau đó Barron bay lên trần nhà, xuyên tường rời đi.

"Bây giờ biết rồi." Snape rót ly cà phê khác "Mấy thứ khác thì sao?"
Harry nhìn Snape mặt mày bình thản, trong lòng thầm hét: Má ơi! Barron gây khó dễ nhằm nhò gì! Giáo sư mới là trùm sò á! Hít sâu một hơi "Giáo sư, thầy muốn biết cái gì? Muốn biết gì con nói đó!"
HẾT CHƯƠNG 189.


Bình Luận (0)
Comment