[Hp][Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 35



Hôm nay là Lễ Tình Nhân nên phòng sinh hoạt chung của Slytherin rất náo nhiệt, Abraxas bị các cô gái bao vây trên ghế sô pha, đang cười tủm tỉm không biết bàn về vụ gì, bên cạnh anh còn có người bạn tốt là Dexter Fortescue đang dùng tay vứt đi hộp socola không biết là do ai đưa cho.
Một nữ sinh Slytherin năm ba ngồi bên cạnh Abraxas vừa che miệng cười khẽ vừa kể lại chuyện thú vị của ngày hôm nay, "Abraxas, hôm nay em trai của trò đi tỏ tình với một Hufflepuff, hơn nữa là còn ở ngay giữa hành lang, ôi, trò không biết là trò ấy đáng yêu tới cỡ nào đâu."
Động tác của Abraxas dừng lại, lực chú ý của anh bị cô nàng hấp dẫn, anh quay đầu lại, thản nhiên hỏi: "Vậy sao? Draco có người thích?"
"Hẳn là vậy, tôi tận mắt thấy Draco luôn miệng nói với Tom, cái gì mà chỗ nào của cô ấy cũng rất là đẹp." Nữ sinh năm 3 mỉm cười, gương mặt hơi đỏ lên, "Em trai trò quả là thú vị, tuy thông báo trực tiếp như thế có chút ngốc, nhưng lại là ngốc một cách đáng yêu."
Abraxas híp lại đôi mắt màu xám không biết là đang suy nghĩ chuyện gì, anh không nhớ là Draco thích một cô gái nào bên Hufflepuff, hơn nữa, mỗi lần Draco nhắc tới Hufflepuff đều mang vẻ mặt ghét bỏ.

Có lẽ anh cần tìm em trai mình để tâm sự.
Nhưng không cần chờ Abraxas chủ động tìm Draco tâm sự, Tom mang sắc mặt lạnh lùng, cả người tỏa ra hơi thở người sống chớ lại gần, cùng với Walden lôi kéo Draco về lại phòng sinh hoạt chung của Slytherin.
"Các cậu đã trở lại." Abraxas nhìn lướt qua Tom đang mặt lạnh, sau đó đặt mắt lên người Draco.


Vẻ mặt Draco lúc này rất không kiên nhẫn, bị Tom giữ chặt nên cực kì không thoải mái, lúc nào cũng muốn thoát khỏi Tom và Walden đang giữ lấy mình.
"Anh nghe bảo, em có người mình thích?" Abraxas vốn định châm chước một chút để tìm từ, nhưng khi anh nhìn thấy gương mặt ngây ngô của Draco liền quên sạch hết và trực tiếp hỏi thẳng.
Tom có thể cảm giác người trong phòng sinh hoạt vì lời nói của Abraxas mà bị thu hút sự chú ý, tuy vẫn còn nhỏ giọng nói chuyện lặt vặt nhưng không ít người đã ném tầm mắt qua bên này.
Hắn không thể không thừa nhận, Lễ Tình Nhân thật sự làm người ta phát phiền.
Draco nghe thấy Abraxas liền cực kì hưng phấn, nét mặt lộ ra sự say đắm, trong tâm trí giống như đang xuất hiện gương mặt của Hufflepuff kia, "À, cô ấy là một tiểu thư quyến rũ, lớn lên cực kì đẹp."
Lời cậu nói chọc cho nhóm Slytherin xung quanh bật cười, bọn họ lén lút cười trộm, cách đó không xa là nhóm nữ đang nói gì đó mà tới mức Walburga cũng quay đầu lại nhìn Draco mà cười khúc khích nói với nhóm bạn nữ, nào là "Khờ thật đấy", "Có chút đáng yêu".
Sắc mặt của Draco hơi đỏ lên vì lời trêu chọc của mọi người, nhưng cậu không hề có ý định lùi bước, đầu vẫn giơ cao lên, mở miệng một cách kiêu ngạo: "Cô ấy rất đáng yêu, đó là chuyện không thể nghi ngờ."
Walden ở một bên ôm trán, đáng lẽ anh nên nói thẳng với đàn anh Malfoy vào thời điểm bước nào, Draco là xui xẻo ăn phải socola có trộn lẫn Tình Dược, chứ cậu tuyệt đối không phải như vậy đâu.
Hiện tại, ba người bọn họ như sinh vật pháp thuật hiếm có bị người người nhìn chằm chằm, Walden muốn bỏ của chạy lấy người.
Sắc mặt của Tom càng ngày càng khó coi, giống như giây tiếp theo liền nổi khùng lên, nhưng hắn vẫn kiềm chế lại, kéo cánh tay của Draco và ném cái tên nhóc ném mặt mũi này vào phòng ngủ.

Có điều, dưới chân của Draco giống như mọc rễ, không chịu nhúc nhích, mắt còn nhìn chằm chằm vào cửa đá của phòng sinh hoạt chung của Slytherin, hàm ý đã rõ ràng, cậu còn muốn đi tìm Hufflepuff đã hại mình thành một đứa ngu.
Abraxas im lặng quan sát Draco, bởi vì bộ dạng của cậu rất kì lạ, Abraxas cho rằng mình sẽ mãi mãi không thấy được một Draco ngu ngốc tới cỡ này, vì vậy, Draco hiện tại có gì đó sai sai, nhớ tới hôm nay là ngày gì, Abraxas lâm vào trầm mặc.
"Giáo sư Slughorn nói thế nào?" Abraxas mím môi, giọng nói đè nén, bất quá ai cũng có thể thấy được anh hiện tại đang kìm nén sự tức giận của mình.
Tom bất lực giật giật khóe miệng, "Giáo sư bảo thuốc giải ngày mai mới điều chế được, còn tối hôm nay, tôi e là không thể không đối mặt với một tên ngốc đang chìm trong mê đắm này."
Tiếng châm chọc của xung quanh dần dần biến mất, mọi người bắt đầu đem dời lực chú ý của mình ra khỏi chuyện không liên quan tới mình về lại chuyện của mình, như thể việc châm chọc trước đó không hề diễn ra.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều như vậy, Kelly Ann Klanger (chị gái của cặp song sinh Klanger), người vừa nãy không tham dự vào, bước ra khỏi nhóm bạn nữ của mình, cô nhìn chằm chằm vào mặt của Draco.

không chắc chắn hỏi: "Hufflepuff đó đã đưa Tình Dược cho Draco?"
"Đừng có nói thẳng thế chứ, Klanger." Walden nhún vai, Draco Malfoy ăn phải socola có chứa Tình Dược rồi chạy đi say mê một Hufflepuff máu lai, ôi, nghe thôi cũng đủ mất mặt.

Kelly Ann nhíu mày, liếc xéo Walden một cái, sau đó đem socola trong tay mình nhét vào tay của Draco, "Tuy tình huống tặng quà không giống trong tưởng tượng của tôi lắm, nhưng socola này vẫn tặng cho trò, em gái tôi Nancy tự tay làm đấy, tốt nhất là trò đừng có dùng Bùa Tẩy Rửa, Draco."
Nói câu cảnh báo cuối cùng, Kelly Ann mới rời đi sau khi tiếng huýt sáo vang lên.
Draco chán nản nhìn socola trong ngực, nhỏ giọng lẩm bẩm, "Trừ socola của cô ấy ra, tôi sẽ không nhận của ai hết."
"Dừng lại đi, rốt cuộc là khi nào mới xong chứ? Ôi, mẹ kiếp nhỏ Hufflepuff kia!"
Walden lớn giọng oán giận vài câu, cuối cùng đành bất lực chào Tom, anh thật sự không muốn nhìn thấy một Draco ngốc nghếch nữa, anh cần phải về phòng để cho bộ não đang đau nhức được nghỉ ngơi.
Chờ Walden trở về phòng ngủ rồi, Tom cũng không ở lại thêm nữa, vội vàng nhờ vả Abraxas, cả hai người cùng nhau kéo Draco về phòng ngủ.
Draco - từng giây phút đều muốn nhìn thấy cô gái mình yêu - vẫn luôn vùng vẫy và tìm cách chạy ra ngoài để biểu đạt tình cảm của mình, cuối cùng, Abraxas với Tom không thể không cho cậu một cái Bùa Choáng để cậu yên lặng nằm trên giường và ngủ một giấc tới sáng mai.
"Tôi rất hy vọng là vào ngày mai, cậu ta còn có thể nhớ rõ những chuyện ngu xuẩn đã làm ngày hôm nay." Tom nghiến răng nghiến lợi chửi thầm.
Sáng hôm sau, lúc Tom nhìn thấy Draco, hắn bắt đầu nghi ngờ là liệu hiệu quả của Tình Dược có phải đã hết rồi hay không.

Draco đã bắt đầu thu xếp bản thân, giống như mỗi buổi sáng, hơn nữa là không có điên cuồng nhắc đi nhắc lại nhỏ Hufflepuff kia, ngược lại, lúc cậu phát hiện Tom nhìn mình chằm chằm còn nhướng mày hỏi: "Ánh mắt gì thế hả, Tom?"
"Vậy là cậu khỏe rồi?" Tom không chắc chắn hỏi.
"Khỏe cái gì?" Draco tuy không thèm bận tâm tới cái liếc mắt của Tom, nhưng gương mặt vẫn hơi đỏ lên, giống như bị nói toạc nên thẹn quá hóa giận cầm lấy cặp sách của mình, mạnh bạo lôi Tom ra khỏi cửa.
Buổi sáng hôm nay, bọn họ có một tiết học chung với Hufflepuff trên lớp Bùa Chú, kể cả Tom bây giờ đã xác định là Draco đã ổn, hắn cũng không muốn thấy học sinh của Hufflepuff, nhưng đời không như là mơ.

Draco - vốn trước đó còn biểu hiện cực kì bình thường trước đi đặt chân vào lễ đường - sau khi đi vào lễ đường liền nhấc chân đi thẳng qua bàn dài của Hufflepuff kia, không một chút do dự, mà hướng đi của cậu lại đúng ngay vị trí của nữ sinh Hufflepuff hôm qua.
Tom định tặng cho Draco thêm một cái Bùa Choáng, hắn không nên tin lời của Draco, hiện tại coi ra, hiệu quả của Tình Dược không hề biến mất, có lẽ chỉ là giảm xuống thôi.
Vội vàng đi theo sau Draco, Tom quyết định ngăn cản cậu lại trước khi cậu kịp làm trò ngu gì đó.
Có điều Draco không cho Tom cơ hội này, lúc cậu đứng trước mặt nữ sinh Hufflepuff kia, trên mặt trong phải là thái độ si mê điên cuồng, ngược lại là cái nhếch mép làm người ta dựng lông, cậu dừng ánh mắt nhìn từ trên xuống đảo qua nữ sinh kia, nét mặt cực kì bực bội, "Tôi có phải cần xin lỗi cô một tiếng? Lấy chỉ số thông minh của cô, e là nghĩ ra cái biện pháp này hẳn là phí không ít tâm tư ha? Có điều lại bị hủy trong tay tôi vào ngày hôm qua.


Nhưng cô vẫn đáng để tôi khen một câu, cái đầu ngu xuẩn của cô thế vậy mà vẫn có thể xài được, còn biết tìm sách độc dược, đúng là nên chúc mừng một chút."
Nữ sinh kia vốn còn tưởng là Draco lại tới tỏ tình, gương mặt vốn đang đỏ bừng, nhìn Draco không biết nên làm gì, nhưng khi nghe được lời của Draco, sắc mặt đỏ bừng không còn nữa, thay vào đó là mặt cắt không còn một giọt máu.

"Trò, tôi, tôi thành thật xin lỗi, Draco."
"Này, đừng có gọi tôi kiểu đó, tôi và cô không có quen nhau, cô hẳn là nên gọi tôi là trò Malfoy----" Draco dài giọng, liếc qua Tom đang đứng nhướng mày sau lưng cậu rồi mới nói tiếp: "Hay là cô không muốn tiếp nhận lời xin lỗi của tôi, cô càng muốn socola là do Tom ăn? Đúng không, thưa tiểu thư Tình Dược?"
Một tiếng tiểu thư Tình Dược của Draco làm mặt nữ sinh này không còn sót lại chút máu nào, "Tôi thành thật xin lỗi, tôi chỉ là muốn hẹn hò với Tom một ngày, thật sự đấy, hơn nữa tôi cũng không ngờ là cậu sẽ ăn socola."
"Làm phiền gọi cậu ta là trò Riddle, tôi cho là Tom với cô cũng không quen biết gì nhau đâu, dù sao tôi với cậu ta---- vẫn luôn như hình với bóng." Draco chán nản cắt ngang lời của nữ sinh kia, quay đầu nhìn về phía Tom.

"Cậu định nói gì với người hâm mộ của cậu nào?"
Người xung quanh đã bàn tán loạn hết cả lên, Tom cảm thấy mặt mũi của hắn hai ngày nay đều bị ném đi không còn gì nữa, thêm cái này cũng chả sao.

Liếc Draco một cái, Tom mới miễn cưỡng mở miệng, "Tôi hy vọng là về sau, tôi sẽ không nhận được socola có trộn lẫn thêm thứ gì, tôi không thích cái hương vị thế đâu."
Nói xong, Tom nhìn thái độ có chút đắc ý của Draco, tâm trạng rất là vui vẻ nhưng hắn không thể hiện ra bên ngoài, chỉ đơn giản là kéo Draco và nói: "Chúng ta tốt nhất là quay về bàn dài Slytherin dùng bữa sáng, trừ khi cậu muốn mang bụng đói lên lớp Bùa Chú."
"Dĩ nhiên là không muốn." Cho dù bởi vì sự việc hôm qua mà bị một lũ người thích hóng chuyện nhìn tới mức chột dạ muốn chết, Draco vẫn không cho phép mình cúi đầu, cậu thậm chí còn có chút đắc ý nâng cằm lên, xoay người đi về phía bàn dài của Slytherin, không chút bận tâm tới tiếng nghị luận ong ong của người xung quanh.

"Lễ Tình Nhân về sau, cậu hẳn nên giống như tôi, dùng một cái Bùa Tẩy Rửa lên đống socola phiền phức đó là chuyện gì cũng được giải quyết.".


Bình Luận (0)
Comment