Bất quá dù sao cũng là thành phố lớn, cho dù là loại khu vực gần ngoài thành này. Trên đường cũng có rất nhiều ô tô vứt đi làm vật che chắn, bằng không thì ngược lại là Thái Hòa muốn dứt khoát lái xe đi một đoạn đường cho nhanh rồi.
Khoảng chừng nửa giờ sau, con zombie bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tiến hóa, đại khái là bởi vì nguyên nhân ăn lượng chất gel rất ít, hắn cũng không có bởi vậy mà tiến hóa ngất đi, chỉ là toàn thân hơi run rẩy lên. Điểm này quả nhiên rất giống với Ngô Thanh Vân trước kia bị rắn độc cắn phải, xem ra chất gel Virus của rắn biến dị này, quả nhiên ẩn chứa cái loại độc rắn quỷ dị này.
Nếu như nói là tiến hóa. Còn không bằng nói có loại cảm giác bị biến dị, thật giống như trải qua bị lây nhiễm lần thứ hai vậy.
Thái Hòa thử điều khiển hắn đi làm một vài thí nghiệm, phát hiện mặc dù bề ngoài của hắn không thay đổi gì, nhưng dường như ở phương hướng tốc độ lại nhanh hơn, hơn nữa chỉ cần hắn không động đậy, nín thở ngưng thần. Thậm chí Thái Hòa sẽ cảm thấy hắn hoàn toàn không tồn tại.
“Ưu thế che dấu khí tức hay sao?”
Thái Hòa không khỏi nghĩ tới biểu hiện của Ngô Thanh Vân trước kia, mặc dù lúc đầu nàng tựu am hiểu phương diện này, bất quá sau khi bị lây nhiễm lần thứ hai dường như năng lực ở phương diện này càng mạnh hơn.
Xem ra bị đánh lén cũng không phải là gặp chuyện gì xấu, cho dù bị cắn một cái, nhưng Ngô Thanh Vân thật sự giống như nhân họa đắc phúc, thực lực cũng đã nhận được tăng trưởng nhất định.
Bất quá đến tột cùng nàng tiến hóa như vậy là tốt hay xấu, sau này sẽ như thế nào. Tạm thời Thái Hòa cũng không nghĩ ra.
Nhưng Thái Hòa chú ý tới, khi chính mình lấy ra chất gel Virus của rắn biến dị, vậy mà Ngô Thanh Vân cũng có một chút cảm giác khát vọng.
Mà Yuna và Lê Bống lại biểu hiện ra hoàn toàn không có hứng thú với chất gel này, xem ra nguyên nhân phản ứng của Ngô Thanh Vân cũng bởi vì bị lây nhiễm.
Tình huống không rõ, Thái Hòa cũng không có tùy tiện đưa chất gel cho nàng, vẫn phải con rối zombie này không xuất hiện một chút phản ứng bất thường rồi nói sau.
Dọc theo con đường này ngược lại là không có lại gặp được biến dị thú, mà số lượng zombie không nhiều cũng không có mang đến ảnh hưởng gì cho cả team Thái Hòa.
Cuối cùng cả team Thái Hòa đã đến dòng sông lớn nhất Sài Thành. Sau đó đi qua cầu Bình Lợi 2 ra khỏi trung tâm nội thành.
Cái cầu lớn này, kết nối lấy trung tâm nội thành với quận Tân Bình khu Cư Xá Tự Do, hai bên thì là mảng cây xanh lớn và công viên nhỏ, bao quát hoàn cảnh từ xa hết sức thoáng đãng, nhưng mà vào lúc này chỉ làm người ta cảm giác âm trầm.
Ngược lại là Thái Hòa cảm thấy, nếu quả thật có quân đội, xem cái cầu này xem như là bình chướng, bóp chặt cổ họng cái cầu này. Hoàn toàn có thể thành lập căn cứ sinh tồn ở khu Cư Xá Tự Do.
Bất quá ngẫm lại cũng biết, đây là một công trình hết sức to lớn, cần trả giá hy sinh và sức lực cũng rất nhiều.
Xung quanh Sài Thành ngược lại cũng có quân đội, nhưng virus cũng lây nhiễm trong quân đội lúc bộc phát. Đoán chừng so với loạn nội thành cũng không ít hơn chút nào a. . .
Chắc là sẽ không bị diệt sạch toàn bộ, nhưng muốn tụ hợp lại, còn phải thành lập căn cứ có tổ chức có kế hoạch, việc này thật đúng là không phải trong thời gian ngắn mà có thể làm được.
Chờ đợi ở tại chỗ giống như Lâm Á Hân vậy, chờ đợi người sống sót đến cứu viện, chưa chắc có thể chèo chống đến ngày đó nha. . .
Đương nhiên ngược lại là Thái Hòa cảm thấy, cho dù bọn họ không cách nào thủ vững thời gian quá dài, ít nhất Lâm Á Hân chắc hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì đấy.
Bất quá xem ra đoạn đường này, Thái Hòa thật đúng là có hơi đồng tình với quyết định của cả team Tuấn Hưng kia. Đối với người sống sót bình thường mà nói, có điều kiện tạm thời thoát khỏi nội thành trước, sau đó tìm một khu vực tương đối an toàn ở lại chờ thời, chưa chắc không phải là một lựa chọn tốt.
Nhưng loại chuyện này cũng có hai vấn đề, một là số lượng đoàn đội người sống sót chắc chắn không có khả năng nuôi sống chính mình ở những khu vực không thể sưu tập được vật tư, hai là đại đa số đoàn đội người sống sót, đoán chừng đều không có dũng khí cùng thực lực thoát khỏi thành thị một cách an toàn.
“Nơi này khu Cư Xá Tự Do hay sao, nhìn qua ngược lại là rất thích
Thái Hòa nhìn cây cầu lớn ở xa xa, than thở nói.
Mà lúc này trong ánh mắt Yuna cuối cùng cũng xuất hiện một chút biến hóa: “Dường như ta bắt đầu có ấn tượng ở khu vực này rồi.”
“Uh, ngươi không… ấn tượng nữa, chúng ta cũng giống như thầy bói mù sờ voi rồi. Chị đại đã hoàn toàn làm không rõ phương hướng rồi.” Thái Hòa nhìn thoáng qua Ngô Thanh Vân, vừa cười vừa nói.
Dọc theo con đường này, vị Chị Đại Ngô Thanh Vân này cũng đã vò đầu bức tai vô số lần rồi...