Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 319 - Chương 319: Đại Hội Ẩm Thực Zombie

Chương 319: Đại Hội Ẩm Thực Zombie Chương 319: Đại Hội Ẩm Thực Zombie

Nói cho cùng vẫn là suy nghĩ của mỗi người đều khác nhau thôi, dùng suy nghĩ của mình đi giải thích hành vi của người khác, đương nhiên sẽ cảm thấy chuyện này quả thật không thể nói lý.

Trước kia Thái Hòa cũng đã từng có nghe thấy, nói gia đình Vương Lan Hương chế tạo đao kiếm công nghệ là đồng bối với gia đình Yuna truyền thừa xuống đấy.

Xem ra cạnh tranh nội bộ gia tộc cổ truyền cũng rất kịch liệt đấy, Yuna và Vương Lan Hương cũng chỉ là vì loại đối lập này trời sinh và quan hệ cạnh tranh, dẫn đến quan hệ giữa hai bên lãnh đạm.

“Yuna, nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, ngươi hiểu không?” Thái Hòa đột nhiên mỉm cười, hỏi.

Sắc mặt của Yuna lập tức trở nên hơi bắt đầu kỳ dị..., khóe miệng cũng hiện ra loại nụ cười quỷ dị này lần nữa: “Nói năng chua ngoa ta hiểu, bất quá tấm lòng đậu hủ nha... Hòa Ca, ngươi thật sự cảm thấy, ta sẽ có một tấm lòng đậu hủ hay sao?”

Thời điểm khi nàng hỏi những lời này, biểu lộ ngược lại là lộ ra chăm chú khác thường, bất quá ánh mắt không hề có cảm giác con người, lại làm cho Thái Hòa lập tức nhớ tới lúc mặt nàng mỉm cười trong chiến đấu kia, dường như bộ dạng cực kỳ hưởng thụ.

“Ặc. . .” Thái Hòa nhìn cẩn thận Yuna một cái, sau đó không tự chủ được lắc đầu, “Không có!”

Nói đùa gì vậy, loại nữ zombie này như Yuna, làm sao có thể có tấm lòng đậu hủ đây này. . .

Nàng chính là dùng giết chóc làm vui thú đấy!

Bất quá nghĩ lại, Thái Hòa cảm giác, cảm thấy với zombie tình huống tương đối đặc thù, Yuna biểu hiện ở phương diện tình cảm vẫn rất hơi thay đổi thất thường đấy.

Một phương diện nàng lãnh huyết vô tình, khao khát huyết tinh bạo lực, nhưng một phương diện khác, dường như nàng còn lưu lại một ít tình cảm lúc trước làm nhân loại, ví dụ như ra mặt cho Vương Lan Hương. . .

Mặc dù nàng tìm một cái cớ rất sứt sẹo, bất quá mãi cho đến hiện giờ Thái Hòa cũng cho rằng, sở dĩ nàng muốn đánh Vũ Linh, hoàn toàn là ra mặt cho Vương Lan Hương.

Quả nhiên tâm tư con gái vấn rất khó có thể phỏng đoán, dù là biến thành zombie!

Nhưng mà Lê Bống thì tốt rồi... Thái Hòa lập tức bắt được bàn tay của Lê Bống, hết sức than thở nghĩ ở trong lòng.

Hiện giờ ba nữ zombie cùng ở bên cạnh hắn, chị đại Ngô Thanh Vân rõ ràng đối với hắn còn có một chút mâu thuẫn, mặc dù không đến mức trái lại với bất cứ mệnh lệnh nào, nhưng mà giữa hai bên cũng không thể nói thân cận bao nhiêu.

Mà Yuna mặc dù rất thân mật với hắn, nhưng tính cách hay thay đổi, Thái Hòa cảm giác hơi đau đầu đối với chuyện này.

Lê Bống thì vẫn mãi yên yên lặng lặng duy trì lấy tất cả quyết định của Thái Hòa, mặc dù gần đây có xu thế bị Yuna dạy hư, bất quá tổng thể mà nói, Thái Hòa vẫn có thể chứng kiến bóng dáng cô em gái ôn nhu ở trên người nàng như trước kia.

Chẳng biết tại sao, tiếp xúc càng nhiều zombie cao cấp, trong lòng Thái Hòa có một loại cảm giác càng mãnh liệt. Tuy nói sau khi bị virus lây nhiễm, đều biến thành zombie không có bất kỳ ý thức, nhưng khi tiến hóa tăng trưởng lên từng bước một, zombie lại sẽ dần dần khôi phục ký ức và trí lực.

Cho dù bản tính đã hoàn toàn bất đồng, nhưng mà trên người một vài zombies cao cấp, vẫn còn ẩn ẩn có thể chứng kiến một ít đặc điểm tính cách trước kia.

Bất quá những đặc điểm này, có thể là lúc còn là nhân loại, bị bọn hắn mạnh mẽ giấu diếm đi hoặc là ngăn chặn đấy. Ví dụ như Yuna thức tỉnh ra loại tính tình ma nữ hắc ám này. . .

Trong phương diện tính cách nào đó bị phóng đại vô hạn, còn thêm bản tính thị sát khát máu của zombie. . . Thái Hòa lập tức đánh rùng mình một cái. Như vậy xem ra, zombie càng là cao cấp, lại càng là khó chơi.

Lúc này Yuna đã kéo xa chủ đề: “Hai ngày này cuối cùng là ta đang dư vị mùi thịt buổi tối kia ngửi thấy được, không trách được nhân loại ưa thích ăn đồ chín, mặc dù máu tươi bị thiêu khô rồi, thế nhưng mà mùi thịt hoàn toàn chính xác thật hấp dẫn người khác nha.”

Lê Bống cũng gật nhẹ đầu: “Uh. . . Nướng. . . Thích nướng. . .”

Nói lên cái đề tài này, mà ngay cả Ngô Thanh Vân vẫn mãi không chủ động trao đổi với hai người bọn họ cũng không nhịn được nữa chen miệng nói: “Đúng vậy. . . Rất thơm. . .”

“Nhất là hương vị thận nướng. . . Thật ra hương vị từng bộ phận nướng ra chắc hẳn là không giống nhau lắm nha?”

“Uh. . . Không có. . . Không ăn qua. . .”

“Hòa Ca không cho ăn. . .” Lê Bống rất chân thành nói, “Chúng ta. . . Ăn chất gel. . . Thì tốt rồi. . .”

“Nhưng mà nếu có cơ hội, vẫn rất muốn nếm thử hương vị kia nha! Sớm biết như vậy cắt một khối thịt rắn mang theo rồi!”

“A... Không Trách được trên người của ngươi. . . Có mùi máu tươi. . . Thật ra ngươi. . . Đã mang theo rồi đúng không?”

“Ha ha, quả nhiên chị Lê Bống hiểu rõ ta nhất rồi.”

Bình Luận (0)
Comment