Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 343 - Chương 343: Gặp Lại Nhã Phương

Chương 343: Gặp Lại Nhã Phương Chương 343: Gặp Lại Nhã Phương

Sau khi Chu Diệp Anh bị chộp lấy một cái xuống dưới, cũng bị ném nặng nề trên bãi cỏ.

Con Zombie biến dị kia vừa muốn nhào tới, Thái Hòa cũng đã đi theo sát nhảy ra ngoài từ cửa sổ.

“Mưu toan nhào đến cô gái nhỏ, quả thật là đồ biến thái. . .”

Trong nội tâm Thái Hòa thầm mắng một câu, đồng thời đường đao cũng trực tiếp nghiêng chém tới.

Con Zombie biến dị này vừa dùng hai tay đặt ở trên bờ vai Chu Diệp Anh, miệng mở rộng muốn cắn xuống, nhưng ngay trong quá trình khi nó đột nhiên cúi đầu, lưỡi đao xẹt qua, lưỡi đao cực kỳ sắc bén trực tiếp chém đứt đầu của nó.

Máu tươi phún mạnh ra, bất quá một tay Thái Hòa đã nắm lấy Chu Diệp Anh kéo đi qua, hơn nữa kịp thời quay người, dùng phần lưng của mình chặn tất cả máu tươi.

Lúc này ở cửa chính cũng đã bắt săn giết đầu zombie, cho nên cũng không có có bao nhiêu zombie bị tình cảnh bên này thu hút tới, ngược lại là có một nữ zombie từ trong bụi cỏ nhảy đi ra.

“Ái dà, các ngươi không thể yên tĩnh một chút hay sao.”

Bản thân Thái Hòa cũng vô cùng đau đầu, lúc này thật sự là tuyệt đối không muốn tham dự chiến đấu, sau khi thuận tay chém con zombie này, hắn lập tức ôm Chu Diệp Anh đã sợ đến ngất về tới cửa sổ sát đất xuống.

Lúc này một người sống sót đã đến cửa sổ, hắn đón Chu Diệp Anh về phía sau, Lê Bống cũng ra đứng một bên, cũng nắm lấy bàn tay Thái Hòa.

Thật ra vị trí cái cửa sổ sát đất này coi như rất cao đấy, nếu như không phải Zombie biến dị, Zombie bình thường rất khó đi vào từ nơi này.

Bất quá nhìn qua biệt thự này phòng bị chênh lệch như thế, đoán chừng bọn người sống sót này hoặc là vừa đến nơi đây đóng quân chưa bao lâu, hoặc là chính là bình thường ở đây cũng không có bất kỳ zombie nào qua lại, cho nên chủ quan.

Nhưng nếu bọn hắn sớm phòng bị từ trước, đoán chừng Thái Hòa cũng không cách nào lấy được những vũ khí này thuận lợi như thế rồi.

Đợi sau khi Thái Hòa cũng trở lại biệt thự. Đã có hai người kéo lấy một ngăn tủ chặn lại cửa sổ vỡ tan.

Mặc dù số lượng vài chục con zombies thì cũng nhiều, nhưng người sống sót dựa vào ưu thế địa hình, chiếm được tiện nghi rất lớn trong chiến đấu.

Cô bé trước kia được Thái Hòa cứu, cũng chạy tới đặt ngăn tủ ở cửa ra vào, sau đó đập nát kính trên cửa sổ, trong tay cầm trường thương, nắm lấy cơ hội liên tiếp chọc chết vài con zombies.

Một người sống sót khác cũng học bộ dáng của nàng. Chạy đến cửa sổ thu hút tới zombie, sau đó thừa cơ giết chết.

Bởi như vậy, ngoại trừ hai con zombie biến dị còn lại khá là khó giải quyết ra, những zombie khác đều ngã xuống.

Sau khi giằng co gần 20 phút, cuối cùng ngoài cửa không có bất luận động tĩnh gì, mà đám người sống sót dưới lầu cũng nhao nhao chạy xuống dưới.

Bọn hắn lập tức đẩy ra ngăn tủ dùng để chắn cửa. Sau đó bắt đầu thuần thục kiểm tra zombie phải chăng đã tử vong, cuối cùng lại ném toàn bộ những thi thể này đến một góc trong ga-ra.

Mùi máu tươi như vậy tựu cũng không truyền ra.

Cơ bản thì ga ra sẽ đóng chặt đấy, trước kia dựa vào đường ống thông gió để thoát khí, hiện giờ ở đâu còn có điện?

Khí tức mùi hôi cũng sẽ không quá mức đậm đặc, vị trí xa xôi này, nếu như không phải từ bên ngoài đưa tới zombie, là không có zombie chủ động lắc lư xung quanh khu vực này đấy.

“Nguy hiểm thật. . .”

Một phần người sống sót đang bận rộn mà không rối loạn xử lý thi thể zombie. Một vài người khác lập tức mệt mỏi ngồi ở trên mặt thảm thở từng hơi từng hơi một.

Thái Hòa ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, đột nhiên mở miệng hỏi: “Trước kia như thế nào các ngươi không có gia cố nơi này một chút?”

“Hai ngày trước chúng ta vừa phát hiện nơi này đấy, trước kia ở khu vực bất đồng, đã từng ở qua mấy căn biệt thự. Đổi khu vực mới để sưu tập đồ ăn ở gần hơn, cũng có thể tìm xem có người sống sót khác hay không nha.”

“Mấu chốt chính là ai lại nghĩ đến, vậy mà hôm nay lại xui xẻo như vậy! Xung quanh đây có một căn biệt thự, cũng không biết trước kia chẳng phải đang mở party cuồng loan gì, vậy mà trong đó đều là zombies, ở ngoài nhìn vào không nhận ra một chút gì!”

“Vốn không có ý định trốn về nơi này. Nhưng chết nhiều huynh đệ, cũng hơi bị luống cuống. Đi thêm một khoảng cách nữa là trở về căn cứ này, chỉ có thể trốn về nơi này rồi. Nghĩ đến trở về còn có thể có rất vũ khí, tóm lại so với đâm đầu vào khu vực tình huống không rõ còn tốt hơn nhiều.”

Một người sống sót bực mình nói vài câu, sau đó lại hiếu kỳ liếc nhìn bốn người Thái Hòa: “Đúng rồi, các ngươi là?”

Lúc này người sống sót tiếp ứng Thái Hòa đáp: “Hắn vừa mới cứu được Diệp Anh.”

“Ah, vậy các ngươi cũng là người cư xá này hay sao? Bất quá một nửa người sống sót trong khu cư xá cũng đã gia nhập team chúng ta rồi nha. . . Bất kể như thế nào. Cám ơn. Trước kia ta nhìn thấy ngươi cứu. . . , Bé Phương, ngươi không đến cảm ơn người ta hay sao?”

Bình Luận (0)
Comment