Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 364 - Chương 364: Cái Chết Khó Hiểu

Chương 364: Cái Chết Khó Hiểu Chương 364: Cái Chết Khó Hiểu

Đồng thời khi dùng trường thương từ từ đẩy ra cửa phòng, hắn cũng núp thân thể ở phía sau cửa bên cạnh, như vậy mặc dù có zombie từ bên trong lao tới, cũng sẽ không thoáng chốc bổ nhào lên hắn.

Bất quá khi hắn đem đẩy cửa phòng ra một đường khe hở nhỏ, tình hình trước mắt lại làm cho hắn lập tức mở to hai mắt nhìn.

Con mắt Tuấn Khang cũng đang theo dõi hắn, bất quá đầu lâu đã chia lìa với thân thể rồi.

Ở trên thân thể của hắn, hai con chó sói biến dị đang điên cuồng mà cắn xé lấy hắn nội tạng, thanh âm “Bẹp” kia, đúng là thanh âm chúng tạo ra trong lúc chúng cắn xé nhấm nuốt.

Bất quá cũng may, bộ dáng hai con chó sói biến dị này dường như cũng không có phát hiện ra hắn.

Người này khắc chế lấy toàn thân sợ run, chậm rãi hướng lui về phía sau, nhưng mà vừa lui chưa được hai bước, hắn lại đột nhiên cảm giác phần gáy mát lạnh, phảng phất một bàn tay bắt được cổ của mình.

“Răng rắc. . .”

Khi bàn tay này đột nhiên bóp chặt, người này lập tức cảm giác toàn thân không còn sức lực, con mắt trừng lớn, trong cổ họng phát ra một trận động tĩnh khọt khẹt.

“Răng rắc.”

Cái đầu người này nghiêng một cái, thân thể thoáng chốc mềm nhũn ra, bị bàn tay kia từ từ đặt ngã trên mặt đất, sau đó bị lôi vào trong phòng kia.

Sau vài phút đồng hồ, Gian phòng lầu một đều bị tìm mấy lần, cũng không có phát hiện bóng dáng của Tuấn Khang.

Dự cảm điềm xấu trong nội tâm Thái Hòa cũng càng ngày càng rõ ràng, như thế nào người nọ còn chưa đị xuống?

“Xảy ra chuyện gì à? Nếu như trên lầu có zombie, sớm đã bị thu hút ra rồi a. Đã trên lầu không có nguy hiểm, vậy tại sao lâu như thế còn không xuống, chẳng lẽ lại phát hiện cái gì?”

Lý Nhã Phương cũng cau mày, vừa nắm chặt trường đao trong tay, muốn đi lên lầu xem xét.

Thái Hòa do dự một chút, lại nói: “Ta cùng đi với ngươi.”

Lúc đầu ba người Lê Bống đều muốn đi theo, nhưng Thái Hòa nghĩ một lát, lại để cho Yuna và Ngô Thanh Vân lưu lại ở dưới lầu. Như vậy cho dù tình huống thật sự như thế nào, hai bên đều không đến mức gặp chuyện không may.

Một đoàn người không có khả năng đều đi lầu hai, cũng nên lưu lại một ít người ở nơi này giữ cửa đấy, tránh cho có zombie hoặc là chó sói biến dị đột nhiên xuất hiện.

Lão Vương cũng lên đạn súng trường, sau khi trao đổi với Thái Tài một ánh mắt, lập tức giữ im lặng theo sát đi lên.

“Được rồi.” Lý Nhã Phương hơi ngoài ý muốn, nhưng vẫn nở một nụ cười.

Từ trong ánh mắt Thái Hòa nàng nhìn ra lo lắng, có Thái Hòa ở bên người, nàng lập tức cảm thấy trong nội tâm yên ổn hơn rất nhiều.

Đại khái lầu hai là thuộc về một loại khu vực niêm phong hồ sơ cất vào kho, trên mặt đất rơi lả tả lấy rất nhiều túi văn kiện, trên đó dính đầy vết máu đã cũ.

Sau khi bốn người Thái Hòa đi lên, lập tức từ từ dọc theo cả hành lang bắt đầu tìm tòi lên.

Ở trong hành lang yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy động tĩnh rất nhỏ khi bốn người dẫm lên những túi văn kiện này, cùng với âm thanh hơi chói tai lúc đẩy ra cửa phòng “Két...”.

Bầu không khí này cho người ta cảm giác thật sự là quá không thoải mái.

Đám người Thái Hòa cũng đến gần một cái phòng nhỏ đóng chặt cửa.

Lý Nhã Phương đang muốn mở cửa, đã bị Thái Hòa ngăn cản lại một cái.

Hắn im lặng duỗi ngón tay chỉ xuống khe cửa, Lý Nhã Phương cúi đầu xem xét, lập tức quá sợ hãi.

Một dòng máu tươi đang chảy ra từ trong khe cửa, xem lượng cùng độ tươi mới của máu tươi, gần như có thể nghĩ đến trong phòng là cảnh tượng như thế nào.

Yên lặng nghe trong chốc lát, phát hiện xác thực sau khi không có động tĩnh, bàn tay của Thái Hòa vặn mở tay nắm cửa.

Vừa mở ra cửa phòng. Cảnh tượng trước mắt làm cho Lý Nhã Phương suýt nữa nôn ra ngoài, mà sắc mặt lão Vương cũng trở nên hơi khó coi.

Mà ngay cả Thái Hòa cũng nhíu mày, ngược lại là biểu lộ của Lê Bống không hề thay đổi, ngược lại hít hít cái mũi.

Mùi máu tanh đậm đặc như là bị đóng cửa ngăn ở trong gian phòng nhỏ hẹp này, vừa mở cửa ra đã xông vào mũi, loại mùi kích thích ngai ngái này làm kích thích khứu giác mọi người ở đây, cảnh tượng trước mắt lại càng khiêu chiến lấy thừa nhận cực hạn của bọn hắn.

Gần như bị cắn hết nhân thể hoàn toàn. Trên tường đầy và dưới đất đầy máu tươi và mảnh vụn máu thịt...

Trước tiên Thái Hòa phục hồi tinh thần lại, lập tức cùng với Lê Bống đều đạp ra mấy gian phòng bên cạnh.

Nhưng lầu hai đã sớm không có một bóng người...

Chỉ thấy thảm trạng của hai cỗ thi thể kia, nhất định là chó sói biến dị gây nên, nhưng sau khi chúng ăn xong lại đi ra lặng yên không một tiếng động?

Chuyện này không phù hợp tập tính của biến dị thú nha!

Thái Hòa nghĩ như thế nào đều cảm thấy có điểm gì là lạ, nhưng mà sau khi nghĩ mãi LcNTvVṾ oCPUMjfjpbṚ lần này tới lần khác lại không tìm ra một chút manh mối, đành phải nghi ngờ nhìn vào hành lang trống rỗng. Cùng với cái cửa sổ cuối cùng đang mở rộng ra.

Chết mất hai người rất khó hiểu, sau khi Thái Tài biết được tình huống, sắc mặt cũng trở nên rất khó coi.

Bình Luận (0)
Comment