Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 367 - Chương 367: Thằng Tủm

Chương 367: Thằng Tủm Chương 367: Thằng Tủm

Đúng là bọn hắn rất thiếu người, hơn nữa đến nơi sản sinh lương thực, cũng cần lao động.

Khu vực lầu hai cũng rất lớn rồi, ngoại trừ văn phòng, nhà kho, còn có một khu vực buôn bán mặc hàng thời trang cực lớn.

Những ma nơ canh trang phục kia đứng ở đó, cho người ta cảm giác thật đúng là hơi âm trầm quỷ dị.

“Ở đây sẽ có người sống sót hay sao?” Lý Nhã Phương hỏi. Dương như khắp bốn phía thật lâu không có người đi qua vậy, chủ yếu là cho người ta cảm giác quá mức âm trầm, không có một chút xíu hơi người.

“Rất có thể nha, ở đây và phía dưới là hoàn toàn ngăn cách đấy, chỉ có thể thông qua cánh cửa kia, còn có đến trên thang máy. Zombie cũng không biết đi thang máy. Chỉ cần tốn chút tâm tư thanh lý lầu hai đi ra, có thể trốn kín ở nơi này rồi.”

Thái Tài thấp giọng nói ra.

Thái Hòa cũng thấy rất có thể, bởi vì hắn chú ý tới rất nhiều quầy hàng trang phục đều ở trong quá trình lắp đặt thiết bị, đại khái lúc trước cũng không có mở cửa chính thức.

Bởi như vậy, sau khi tai nạn bộc phát zombie ở lại nơi này. Nhất định là cực nhỏ đấy.

Sau khi thanh lý sạch chút ít zombie lầu hai, mặc dù zombie trong siêu thị với lầu một chỉ có cách một vách tường, nhưng trên thực tế ở đây thật đúng là thích hợp ẩn nấp.

Tại chỗ có thể tìm kiếm được đồ ăn, lại có được đường lui nhất định.

Đi xuyên qua trong thông đạo, một đoàn người đều ngừng hô hấp lại rồi, lộ ra hơi khẩn trương.

Đúng lúc này, Yuna đi ở phía sau lại đột nhiên quay người. Liêm đao Trong tay mạnh mẽ xẹt qua một đạo đường vòng cung, sau đó dừng lại ở trên một cái khay chứa đồ.

“Đi ra.” Yuna thanh âm lạnh như băng lập tức lại để cho Thái Tài bọn người ngừng lại.

“Không nên kích động...”

Một thanh âm hơi có vẻ ngây thơ truyền ra từ sau khay chứa đồ, lập tức chỉ thấy một thiếu niên dáng người cao gầy từ từ đi ra.

Mũi nhọn thanh liêm đao kia cũng dùng lại ở trên đỉnh đầu của hắn, chỉ cần hơi cắm xuống chút nữa, có thể lập tức để cho hắn chết tại chỗ.

Yuna nắm chắc lực đạo rất chính xác, để cho bọn người Thái Tài xem thế là đủ rồi.

Thực lực của team Thái Hòa. Thật sự quá mạnh mẽ!

Thiếu niên này rõ ràng cho thấy một nhân loại, mặc một bộ áo khoác ngoài hơi không hợp người, bởi vì thời gian dài không thấy ánh mặt trời làm màu da lộ ra hơi tái xanh.

Hắn tò mò liếc nhìn team của Thái Hòa, lại đưa mắt nhìn sang Yuna: “Ngươi thật là lợi hại, vậy mà biết rõ ta trốn ở đó.”

Thái Hòa nghĩ thầm đây chẳng phải là nhảm nha, ngươi chỉ là một người bình thường, với tư cách Zombie Lên Cấp. Ba người Lê Bống ở đây đều phát hiện thiếu niên này rồi, chỉ có điều Yuna đoạt ra tay trước mà thôi.

Bất quá vậy mà ở đây thật sự có người sống sót...

Một thanh liêm đao nặng nề ở trên đỉnh đầu của mình, ngược lại là thiếu niên này cũng không hoang mang chút nào, thật giống như dây thần kinh hết sức lớn: “Ta nói, các ngươi là đến tìm người sống sót hay sao? Uh. . . Ta vừa nghe thấy các ngươi nói chuyện. Đúng rồi chi gái này, nếu ngươi nương tay thì bỏ đao xuống đi, nếu muốn chém ta ngươi cũng đã sớm chém nha. Thật ra chị gái à, ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, ngược lại ta thì nguyện ý đứng ở nơi này cho ngươi bổ tới đấy.”

Thái Hòa nghĩ thầm người này như thế nào lộ ra cổ hương vị người bị bệnh tâm thần đâu này. Khí thế của Yuna cũng không phải nói giỡn đấy, rõ ràng là thật sự mang theo sát khí.

Thiếu niên kia chú ý tới ánh mắt của Thái Hòa, lập tức nói ra: “Đừng nhìn ta như vậy, ta cũng không phải người bị bệnh tâm thần gì.”

Ta nhìn ngươi lại rất giống đấy. . .

“Đồng đội của ngươi đâu rồi?” Thái Tài cũng không không nghe hắn nói mò, vội vàng đã cắt đứt lời nói của hắn, hỏi.

Mà Thái Hòa cũng thừa cơ hội này vội vàng dắt Yuna trở về, hắn còn thật lo lắng Yuna thật thoáng một cái chém hắn.

Thiếu niên kia dường như có bộ dạng vài phần thông minh. Cũng rất trấn tĩnh, nhưng lại không biết chính là loại này trấn tĩnh thiếu chút nữa thật sự hại chết chính hắn.

Thiếu niên huơ thoáng cái khoan sắt tinh tế trong tay một cái,

“Ặc, ngươi không hỏi xem chúng ta muốn làm gì hay sao?”

Lý Nhã Phương tò mò hỏi.

Thiếu niên cũng không quay đầu lại nói: “Các ngươi có súng. Có một chị gái xinh đẹp mạnh đến nỗi thần kỳ, đoán chừng mấy người khác cũng đều không kém... Ta hỏi có làm được cái gì? Dù sao cuối cùng thì vẫn phải mang bọn ngươi đi. Đúng rồi, tự giới thiệu thoáng một chút, ta tên Tủm.”

“Tên tuổi gì kỳ lạ như vậy...”

“Không phải là tên gọi, mà tên cúng cơm.”

Thái Hòa còn muốn hỏi bên trên một câu gì, nhưng Tủm đã trước tiên biến mất ở trong bóng tối lờ mờ, mọi người đành phải đi theo.

Người sống sót hắn cũng đã gặp không ít rồi, nhưng người sống sót giống như vậy thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Tóm lại cảm giác hành vi và ngôn ngữ của hắn đều có một loại gì đó là lạ đấy...

Bình Luận (0)
Comment