Thái Hòa nghĩ thầm trước kia ở Đại Học Sài Thành gặp được hai con zombie Lên Cấp, có lẽ đều là vừa vặn Lên Cấp mà thôi, chất gel trong đầu bọn hắn, ngoại trừ tinh thuần ra, cũng không có xảy ra thay đổi gì về mặt bản chất.
Muốn nghiên cứu, tốt nhất vẫn phải mổ ra Zombie Cấp Thủ Lĩnh, ví dụ như Chi Pu...
Thái Hòa cũng không biết gần nửa bình nọc độc rắn kia vậy mà đã muốn lấy mạng của nàng, bất quá dù sao số lượng nhiều chất lượng cao, sẽ mang đến cho nàng một chút phiền toái là khẳng định đấy.
Được rồi, nữ zombie lesbian khó giải quyết kia vẫn đừng nên xuất hiện nữa cho rảnh nợ, hơn nữa số lượng Zombie Cấp Thủ Lĩnh chắc hẳn là rất ít ỏi đấy, thật sự không được cũng chỉ có thể chờ đợi cơ duyên rồi.
Trước mắt vẫn phải gửi gắm hy vọng vào cái phòng thí nghiệm nghiên cứu sinh vật Biotech này.
Thái Hòa đang suy tư, Ngô Thanh Vân lại đột nhiên nhào tới, hắn vừa muốn trận địa sẵn sàng đón quân địch, lập tức phát hiện chị đại này không thể chờ đợi được đưa tay tham tiến vào trong ngực của hắn.
“Ồ? Muốn lấy chất gel hay sao? Mới vừa rồi chẳng phải đã cho ngươi ăn rồi hay sao?”
“Ta... Ta muốn...”
“Ặc, chẳng lẽ ngươi lại muốn khối chất gel của con biến dị thú kia?”
Thái Hòa cảm giác bàn tay này liên tục lục lọi ở trong ngực của mình càng, lập tức cũng hơi bất đắc dĩ.
Sau khi Ngô Thanh Vân trúng nọc độc rắn, cũng trở nên hơi kỳ dị, trước kia nàng đã từng biểu hiện mấy lần khát vọng đối với chất gel của biến dị thú.
Chỉ có điều khi không cách nào xác định đến tột cùng loại chất gel này có thể cho zombie ăn được hay không, Thái Hòa cũng không dám tùy tiện đưa cho nàng ăn.
Ngẫm lại lúc trước cho con rối zombie nếm qua một ít chất gel biến dị thú để thí nghiệm, giống lúc trước không có vấn đề quá lớn...
“Được rồi, nếu bản năng ngươi đã khao khát, chắc là có một chút ích lợi đối với ngươi đấy. Nhưng tốt nhất ngươi đừng trở nên giống hết với biến dị thú nha, ta cũng không muốn sáng mai lại phát hiện ngươi trở thành nửa người nửa rắn.”
Loại chất gel vật tư chiến lược này, Thái Hòa đều mang theo bên người đấy. Dù sao dùng màng giữ tươi bao lên vài tầng, cũng không sợ dính vào làn da.
Có lẽ là bởi vì bị nhiệt độ cơ thể của Thái Hòa tẩm bổ, sau khi lấy túi chất gel này đi ra, dường như còn mạng sống vậy, màu đỏ đến hơi tỏa sáng.
Ngô Thanh Vân không thể chờ đợi được mở miệng ra, dường như đang đợi Thái Hòa cho ăn.
“Thứ này ta có thể ăn được hay không?” Yuna tò mò dò xét quay đầu lại, hỏi.
Thái Hòa vội vàng nhét một khối chất gel vào miệng Ngô Thanh Vân, đồng thời quay đầu nói với Yuna: “Đừng làm bậy, nếu chị đại đã có loại khao khát. Như vậy nói rõ dựa vào phán đoán theo bản năng, nàng cần phải ăn thứ này đấy. Ngươi lại không cần, đồ đạc cũng không thể ăn bậy.”
“Bản năng nói cho ta biết, Hòa Ca ngươi cũng ăn rất ngon, ta thật sự không thể ăn hay sao?”
“Có thể nha. Đợi chừng nào thì ngươi không cắn người, ta ngược lại là có một bảo bối có thể cho ngươi ăn.”
Thái Hòa còn đang đùa với Yuna vài câu, đột nhiên cũng cảm giác toàn thân cứng đờ.
Quay đầu nhìn lại, Ngô Thanh Vân ngồi ở trên người hắn, hai mắt đã trở nên đỏ hồng.
Ở trong đêm tối lờ mờ, dường như đôi mắt này so với bình thường lại càng sáng ngời hơn, trong nháy mắt. Thậm chí Thái Hòa cảm giác mình lại nhìn thấy con rắn biến dị kia.
“Không thể nào, ăn hết chất gel cũng không có khả năng làm cho rắn biến dị nhập thể tái sinh nha. . .”
Ngô Thanh Vân đã bị virus trùng kích, Thái Hòa cũng bị ảnh hưởng lây, hắn lập tức cảm giác được thân thể truyền đến từng đợt cảm giác đau đớn.
Trước kia lúc Lê Bống và Yuna tăng trưởng lên. Hắn lấy được ích lợi lớn nhất đều ở phương diện tinh thần lực, nhưng lần này Ngô Thanh Vân nuốt chất gel Virus của biến dị thú, chính mình lại cảm giác được phương diện thân thể nhận lấy ảnh hưởng.
Cảm giác đau đớn như gió bão cùng luân chuyển với cảm giác sảng khoái, lại để cho Thái Hòa đau đến cắn chặt răng.
Mà Ngô Thanh Vân cũng duỗi tay đè chặt ngực Thái Hòa. Biểu lộ hơi thống khổ.
Nếu như người không biết chuyện vừa nhìn thấy cảnh này, nói không chừng sẽ cho là bọn họ đang làm tình làm tội gì đây này...
Ngược lại là quá trình này diễn ra trong thời gian không hề dài. Chỉ khoảng hơn mười phút đồng hồ sau, Ngô Thanh Vân cũng đã đuối sức toàn thân, trực tiếp ngã vào trong ngực Thái Hòa.
Nhìn qua đôi mắt đỏ hồng của nàng, thậm chí sẽ cảm thấy dường như con ngươi của nàng cũng đã xảy ra một ít thay đổi.
Lợi hại và dã tính, cái loại tà khí này lại càng cảm giác rõ ràng hơn, mà dường như thân thể của nàng cũng trở nên càng có tính dẻo dai hơn.
Không biết virus trong cơ thể nàng, cũng không biết đã kết hợp triệt để với rắn biến dị hay chưa...
Nếu như nói như vậy, còn lại nửa bình nọc độc rắn, ngược lại là có thể để dành cho nàng.
Thái Hòa thở hổn hển từng hơi từng hơi nặng nhọc, vừa quan sát tình huống của Ngô Thanh Vân sau khi trải qua biến dị lần nữa, vừa cảm thụ trạng thái của bản thân.
Hắn tay giơ lên, thử bóp xuống nắm đấm.