Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 382 - Chương 382: Từ Bỏ

Chương 382: Từ Bỏ Chương 382: Từ Bỏ

Không chỉ ăn ngon uống sướng, Thái Hòa còn khó có cơ hội được cảm giác ngủ yên ổn vài ngày.

Đối với hắn mà nói, đây chính là một lần cơ hội khó có được, khi tai nạn bộc phát đến hiện giờ, dây thần kinh vẫn mãi căng cứng cuối cùng cũng đã nhận được thả lỏng một lần.

Thậm chí trong nháy mắt có lóe lên suy nghĩ, Thái Hòa muốn ở lại nơi này rồi.

Bất quá rất nhanh hắn cũng tự mình thức tỉnh, sinh hoạt an nhàn đương nhiên để cho người ta hướng tới, nhưng cho dù không suy nghĩ cho mình, cũng phải suy nghĩ cho ba người Lê Bống, nhất thiết không thể an nhàn như vậy.

Mục đích giữa hắn và những người khác mà nói, thật sự thuộc về hai mục đích không chung một cặp mông.

Có lẽ người khác vì chính mình mà sống, chỉ vì có thể tiếp tục sống sót mà cố gắng, nhưng hắn vẫn muốn vì ba co gái zombies gánh nặng trách nhiệm.

Trách nhiệm càng nặng, những thứ cần trả giá lại cũng càng nhiều, nhưng lấy được hồi báo, cũng là người khác không nhận thức được nổi đấy.

Ý nghĩa còn sống chính là như thế....

Nghe qua chỉ là chém gió, nhưng đây là lý do kiên trì lớn nhất của Thái Hòa.

Đãi ngộ so với bọn họ hưởng thụ không sai biệt lắm đấy, còn có Chu Diệp Anh và thằng Tủm cũng là dị năng giả giống như hắn.

Dường như Thái Tài cố ý nịnh nọt với thằng Tủm, bất quá dùng tư duy người bình thường của hắn, rất khó bảo trì nói chuyện với nhau hơn năm phút đồng hồ vớ thằng Tủm.

Hơn nữa, đối tượng thằng Tủm cảm thấy hứng thú, chỉ có team của Thái Hòa mà thôi.

“51. . . 52. . .”

Đang lúc Thái Hòa trong phòng ra sức hít đất, thằng Tủm lại chạy tới rồi.

Mấy ngày nay mỗi ngày hắn đều phải đến cửa phòng Thái Hòa hiện giờ nhiều lần, hơn nữa mỗi lần đều đổi phương pháp ẩn nấp lấy lặng lẽ đến gần.

Ví dụ như lần này. Hắn lựa chọn dùng một cây thang trực tiếp trèo lên trên ban công bò đi vào, hơn nữa tiêu sái rơi xuống đất, tiện tay phủi bụi trên người.

“Đại ca, chào buổi sáng nè, thái dương tốt như vậy ngươi không cùng các chị dâu đi ra ngoài phơi nắng hay sao? Thuận tiện chúng ta nói chuyện tâm sự lý tưởng nhân sinh, quan trọng nhất chính là nói thoáng một chút dị năng của ngươi là cái gì vậy...”

“53. . . Nha đầu, xuống đây đi.”

Thái Hòa kiên trì chống đẩy xong một cái cuối cùng, lúc này mới thấp giọng nói ra.

Lê Bống lên tiếng, lập tức bò xuống từ trên lưng hắn. Đồng thời quay đầu nhìn lạnh lùng về phía thằng Tủm.

Yuna đã sớm nhấc lên liêm đao để ở một bên, mà cặp mắt âm lãnh kia của Ngô Thanh Vân cũng như rắn độc nhìn từ trên xuống dưới hắn.

Hết lần này tới lần khác thằng Tủm dáng tươi cười vui sướng, dường như hoàn toàn không có phát giác được nguy cơ đã sắp đến.

“Tiểu tử, ta nhịn ngươi rất nhiều ngày.”

Thái Hòa bỗng uốn éo nhúc nhích cổ, sau đó lập tức đi về phía Tủm. Trong nháy mắt phóng đến trước mặt hắn, tăng tốc vọt tới mạnh mẽ.

Dường như thằng Tủm sớm có phòng bị, bỗng nhiên Bão Táp Tinh Thần của hắn xuất hiện, bất quá lại bị cái vòi tinh thần của Thái Hòa chặn lại hoàn toàn.

Ở dưới Tinh thần lực va chạm trực tiếp với tinh thần lực, thằng Tủm, thua!

Hắn dừng bước, một cước của Thái Hòa cũng đã đến trước mặt hắn.

“Đợi một chút! Đại ca ta đang có chuyện quan trọng đấy!”

“Ta cho ngươi một giây đồng hồ.”

“Một giây đồng hồ... Dùng ngôn ngữ nhanh chóng của ta cái gì cũng nói không hết nha. Bất quá chuyện là như thế này đấy. Cái lời nói của tên họ Quách, hắn đã chuẩn bị đi xem xét quân đội rồi, tiện đường sẽ đi phòng thí nghiệm nghiên cứu sinh vật Biotech, hỏi ngươi có phải ý định hiện giờ xuất phát hay không?”

Thằng Tủm vừa nói xong. cũng thét thảm một tiếng lớn, đồng thời vang lên trong phòng một tiếng “Ầm”.

Chờ hắn vừa kêu thảm thiết vừa chậm rãi đứng lên từ trên mặt đất, trên mặt đã vô cùng chật vật trăng sao bay múa đầy trời.

Một cái rõ ràng dấu chân, cùng với máu tươi chảy đầm đìa cái mũi.

Hơn nữa khu vực hắn rơi xuống đất rất tình cờ. Đúng là bên người Yuna.

“Na Na tỷ tỷ. . . Ah! Chân của ta!”

Yuna dẫm một cước lên mu bàn chân của hắn, lực lượng khổng lồ làm cho thằng Tủm lập tức cong người lại như là con tôm luộc vậy.

“Lại gọi ta Na Na. Ta sẽ lột da ngươi chết tươi.”

Ánh mắt của Yuna cực kỳ lạnh như băng, cũng chỉ có Tủm mới sẽ không biết nhìn sắc mặt như thế rồi.

Hắn vừa ôm lấy bàn chân lộ ra vẻ kinh hoàng, vừa hỏi Thái Hòa nói: “Ta chính là đang mà nói chuyện quan trọng đấy, vì sao ngươi vẫn muốn đạp ta?”

“Xem ngươi không vừa mắt, có cửa không đi ngươi bò sân thượng cái gì!” Thái Hòa liếc mắt.

Thằng Tủm mở to hai mắt nhìn, phảng phất rất không thể tưởng tượng nổi mà nhìn về phía Thái Hòa: “Không phải ngươi để cho ta không cho phép đến cửa phòng của các ngươi hay sao? Ta liên tục cân nhắc, đành phải lựa chọn đi sân thượng rồi. Đại ca ngươi không biết, muốn một cái thang tìm như vậy thật không dễ dàng đến cỡ nào nha.”

“. . . Ta tại sao phải chăm chú với một gã bệnh tâm thần...” Thái Hòa không khỏi thở dài, bàn tay vuốt vuốt lông mày, “Thái Tài cố ý cho ngươi đến nói cho ta biết, có nên quăng cho ta một chút phiền toái mà?”

Bình Luận (0)
Comment