Nhìn sắc mặt kích động của thằng Tủm, làm cho Thái Hòa không khỏi nảy ra một cái suy nghĩ trong đầu.
Có cần trong chốc lát nhốt hắn cùng một chỗ với nữ quái này ở lầu ba hay không...
“Vốn ta muốn chính mình đi đấy... Đã như vậy thì ngươi lên đi, bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ tiếp ứng ngươi. Đến lúc đó đoán chừng nàng sẽ xuất hiện một hai giây ngu ngơ đứng hình, chính ngươi cũng có thể phát động Bão Táp Tinh Thần, mặc kệ chuyện có hoàng thành hay không đều lập tức chạy trở về. Còn nữa. Ta đã vừa mới dò xét qua, phía sau cửa tạm thời không có người, bất quá ngươi vẫn phải cẩn thận một chút.”
Cuối cùng Thái Hòa vẫn thở dài, dặn dò.
Mặc dù thằng Tủm chán ghét, nhưng trong chiến đấu luôn cùng tiến cùng lui với team của Thái Hòa, mặc dù hắn hoàn toàn là mượn cơ hội quan sát bọn hắn để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình, bất quá Thái Hòa không phải cái loại người có máu lạnh này.
“Lên đi!”
Thời điểm lúc này nữ quái nhân cái vòi đã hoàn toàn hiện ra ở cửa phòng, mặc dù hai bên cách nhau cũng chỉ chừng mười phút đồng hồ, bất quá nữ quái nhân xúc tu này thật đúng là để cho người ta không nhịn được phải nói một câu ba ngày không gặp phải lau mắt mà nhìn nha...
Hấp thu những nọc độc của tên béo phun độc kia, cái vòi của nàng trở nên càng đỏ tươi hơn, từ vách tường luồn vào trong, giống như là vô số tơ máu từ trên tường kéo dài ra từng chút một.
Thật mỹ cảm nha!
Hơn nữa chẳng biết tại sao, Thái Hòa cảm giác tinh thần lực của ba người Lê Bống chấn động thoáng một chút mạnh lên không ít. Dường như ẩn ẩn hơi bị nữ quái nhân cái vòi này lây nhiễm cảm giác?
Chẳng lẽ loại nọc độc kia và độc tố trong cơ thể nàng sau khi kết hợp, vậy mà đã tạo thành biến dị gì mới hay sao?
Chuyện làm cho Thái Hòa cảm giác được da lưng run lên chính là, hắn phát giác được, chính mình dường như lúc trước có phản ứng với loại lây nhiễm này!
Nếu không hắn như thế nào sẽ cảm thấy những cái vòi kia có cảm giác xinh đẹp đấy!
Người bình thường cũng sẽ không nghĩ như vậy nha!
Thật may là ở bên cạnh hắn còn có một người không bình thường, thằng Tủm mượn súng ngắn của Trương Hạo Vũ, lúc này nhắm ngay nữ quái nhân cái vòi kia lập tức bắn loạn xạ một trận: “Ha ha ha, em gái đến cùng ta rời đi. Ta dẫn em đi xem cá vàng...”
“Coi chừng cá vàng của ngươi khó giữ được...” Thái Hòa nhắc nhở một câu, đồng thời không hề nao núng lui ra phía sau.
Cái vòi tinh thần của hắn đã chuẩn bị xong, bất kỳ lúc nào có thể bắt đầu trói lại nữ quái nhân cái vòi..., chế tạo cho thằng Tủm thời gian chạy trốn.
Mặc dù chuyện này vốn do hắn để làm càng phù hợp hơn. Bởi vì hắn nhanh nhẹn hơn nhiều so với thằng Tủm...
Nhưng lúc này Thái Hòa nhìn thêm nữ quái nhân cái vòi kia một lần, cũng cảm giác mình muốn xông qua đến ôm vào nàng vậy...
Nếu mà so sánh ngược lại là ba người Lê Bống hơi tỉnh táo một chút, mặc dù các nàng cũng nhìn chằm chằm những cái cái vòi kia không buông.
“Vì cái éo gì thế này, chẳng lẽ là bởi vì hương vị hay sao?”
Lực chú ý của nữ quái nhân cái vòi thành công bị thằng Tủm thu hút. Bất quá lực chiến đấu của nàng quả nhiên tăng vọt, từng cái vòi ngăn cản ở trước chân. mặc dù đứt gãy rất nhiều cái vòi, nhưng mà vẫn chặn được viên đạn.
Xem ra thật đúng là cần vài chục khẩu súng cùng nhau bắn mới có thể tiêu diệt nàng...
Trong đó một ít cái vòi cũng cuốn đi qua, bất quá toàn bộ bị vòi tinh thần của Thái Hòa làm lệch hướng rồi, ngược lại làm cho vách tường và mặt đất chung quanh đều bị đâm ra rất nhiều lỗ nhỏ.
Hơn nữa, ẩn ẩn còn bốc lên khói trắng!
“Cmn!”
Thái Hòa nghĩ thầm nguy hiểm thật, cô gái này hiện giờ thật sự trở thành quái nhân cái vòi chính thức rồi, cái vòi của nàng giờ đã mạnh hơn so với cái vòi tinh thần của mình.
Cải tạo cái vòi thật sự là gấp rút rồi, Thái Hòa lập tức cảm giác nguy cơ to lớn.
Bởi vì trong phòng chỉ có hai người Thái Hòa và thằng Tủm, cho nên nữ quái nhân cái vòi này không có một thân thực lực nhưng không phát huy được.
Khi thằng Tủm nhanh chóng thối lui đến cạnh cửa, nữ quái nhân cái vòi cũng theo sát lấy đi qua.
Ngược lại là Nàng hơi nghĩ tới Thái Hòa, bất quá Thái Hòa đã sớm thối lui đến góc tường, nàng xoắn tới mấy cái vòi lần nữa lại bị Thái Hòa làm đánh lệch vị trí rồi.
“Pằng!”
Tủm lại bắn một phát súng, lấy đèn pin vào trong tay, sau đó vừa ẩn vào trong bóng tối, vừa hô lớn: “Đại ca, lần này cùng làm ơn đừng có lại bán ta rồi!”
“Ngươi an tâm đi thôi.”
“Được rồi! Ồ, vì sao ta cảm thấy được có chỗ nào đó không đúng...”
Nữ quái nhân cái vòi cuối cùng vẫn bị thằng Tủm đánh đau, dù sao cái vòi đứt gãy quá nhiều, hơn nữa trên đùi lại bị bắn trúng một phát.
Một căn cái vòi của nàng bị đứt ra treo lòng thòng ở trên bóng đèn, nhoáng một cái sau đó lại biến mất ở phía sau cửa.
Mà trong bóng tối kia lập tức truyền đến tiếng kêu to “Ui da” của thằng Tủm, từ tiếng kêu dần dần đi xa, Thái Hòa tranh thủ thời gian chạy tới cửa phòng.
“Không sai biệt lắm!”