“Tiến... Tiến hóa...”
Mười Khó thấp giọng mà lẩm bẩm. Con mắt hắn tập trung chăm chú vào cái vòi kì quái này.
“Khá Bảnh, tranh thủ thời gian đi khởi động nguồn điện, chuẩn bị chúng ta rời đi vào lúc này thôi! Như vầy không có biện pháp liều mạng, trước tiên nhốt nàng ở nơi này!”
“Đến đây đi, cho ta xem thử nuôi nấng lần này đổi lấy bao nhiêu giá trị.”
Những lời này càng giống là động viên cho mình. Ánh mắt Mười Khó thoáng chốc trở nên thật sắc bén.
Vô số cái vòi màu đỏ lập tức thổi quét mà đi về phía Mười Khó, lúc sắp đến trước mặt hắn, hắn chợt huơ tay một cái.
Những cái vòi kia thật giống như đánh lên bức tường vô hình gì, đều bị bắn ngược lại.
Đồng thời hắn lại duỗi tay đột nhiên chụp một cái, một ít cái vòi trong đó lại lần nữa bị hút lại đây.
Trong nháy mắt khi những cái vòi này đến trước mắt, trong tay Mười Khó cầm một thanh dao phẫu thuật trong tay.
Hắn chém xuống tàn bạo, cái vòi lập tức đồng loạt mà ngắn mất một đoạn.
“A!”
Nữ quái nhân cái vòi... Không đúng. Hiện giờ ít nhất cũng phải gọi nàng là nữ hoàng bạch tuộc, nàng chợt kêu lên một tiếng kêu thê lương, chấn đến màng tai người ta đau nhức!
Mười Khó lập tức cảm giác được nguy cơ thật lớn, đồng tử hắn co rụt lại. Toàn thân giống như bộc phát ra một đoàn lực trường vô hình!
Vô số cái vòi lập tức bị thu hút tới phương hướng Mười Khó, bất quá đồng thời hắn lại lui về phía sau cực kỳ nhanh.
Cùng lúc đó màu da của Nữ Hoàng Bạch Tuộc cũng bắt đầu đỏ hồng trong nháy mắt, giống hệt với lúc bị đám người Thái Hòa đánh lén!
Bất quá nhìn ra được, lúc này Mười Khó mới thật sự dùng ra hết toàn lực!
Hắn giống như là một cái máy hút bụi hình người. Máu tươi của Nữ Hoàng Bạch Tuộc bởi vì đã bị hắn ảnh hưởng mà lưu động nhanh hơn.
Người hưng phấn quá mức sẽ té xỉu thậm chí tử vong tại chỗ, mặc dù Nữ Hoàng Bạch Tuộc không bị tử vong. Nhưng xác thực là thể lực của nàng xói mòn nhanh chóng, hơn nữa bắt đầu xuất hiện trạng thái choáng váng.
“Chạy!”
Lúc này Mười Khó cũng đã sắp đạt đến cực hạn, thể lực hắn vốn cũng chưa có khôi phục hoàn toàn, mặc dù hắn dị năng đã trải qua tự mình lục lọi, khai phá ra đủ loại cách dùng, nhưng không có thể lực tất cả đều không làm được!
Lão La nhân cơ hội chặt đứt rất nhiều cái vòi, nhưng những cái vòi tính này tái rất sinh mạnh, cơ bản là chém đi lại mọc.
Hơn nữa bất ngờ không đề phòng, một lần hắn chặt xuống, lập tức bắn ra một ít nọc độc, trực tiếp bắn lên trên cánh tay hắn.
“A a!”
Hắn kêu thảm lên, Khá Bảnh thì chụp lấy hắn một cái, chạy tới phía cách vách.
Lúc này hệ thống cấp điện cũng đã khởi động, nhưng cự ly tất cả hệ thống điện năng hoàn toàn khôi phục, còn phải chờ một khoảng thời gian.
Cuối cùng Mười Khó không kiên trì nổi, hắn cũng từ từ thối lui đến cạnh cửa, sau đó chợt tiến lên, đóng cửa phòng một cái.
“Đi thang máy! Nhanh!”
Đang trong quá trình chạy trốn, Mười Khó nắm chặt ống nghiệm trong túi quần.
“Hai ngày trước vừa mới ăn rồi, theo lý thuyết phải cách thêm bảy ngày...”
Nghe sau lưng truyền đến tiếng nổ lớn lần nữa, trong mắt của hắn đột nhiên hiện lên một chút tàn khốc.
“Bất kể! Bằng không sẽ rơi vào một kết cục như những người kia! Chạy tới hôm nay, ta tuyệt đối không muốn chết! Liều mạng thôi!”
Mặc dù bộ dáng bề ngoài là phần tử trí thức yếu nhược, nhưng Mười Khó cũng không thiếu sự tàn nhẫn!
Hắn móc ra ống nghiệm một cái, rút ra nút lọ, sau đó ánh mắt rùng mình, rót toàn bộ vào trong miệng.
“Ầm! Thình thịch!”
Khi một cổ mùi vị cực kỳ chua xót, thậm chí làm cho người ta buồn nôn đổ vào trong miệng, liều tăng lực lạnh buốt này cũng từ thực quản tiến vào trong dạ dày hắn.
“Thình thịch!”
Gần mười giây đồng hồ trôi qua, trong mắt Mười Khó, bỗng nhiên hiện ra một điểm ánh sáng màu hồng!
Virus, có tác dụng...
Ở Tầng B3 kịch chiến say sưa, mà ngay cả ở trong tầng hầm B2 bọn người Thái Hòa cũng có thể cảm giác được rung động dưới chân.
Xem ra Mười Khó vẫn rất mạnh, Lão La kia và Khá Bảnh, có khả năng thực lực cũng không tệ...
Stella kề sát ở bên tường, hai mắt nhìn chằm chằm chặt chẽ vào cửa thang máy tối thui.
Thái Hòa hỏi lại nàng cái gì, nàng cũng đều dùng sức lắc đầu, hơn nữa ánh mắt tan rả.
Sau khi hỏi mấy lần, Thái Hòa cũng cũng đã mất đi hứng thú với nàng.
Chỉ có điều bởi vì nàng cũng coi như giải vây thay bọn hắn, cho nên Thái Hòa mang nàng ở bên người.
“Anh họ, ngươi mau đến xem thử Trương Hạo Vũ.”
Lý Nhã Phương đột nhiên kêu lên một tiếng, để cho lực chú ý của Thái Hòa lập tức chuyển đến trên người Trương Hạo Vũ.
Sắc mặt hắn trắng bệch, đang ôm bụng, toàn thân đang run rẩy không ngừng, tóc cũng bị mồ hôi làm ướt, dính trên mặt.
“Làm sao vậy?” Thái Hòa đi nhanh lên đến hắn trước mặt, bàn tay nắm lấy cánh tay của hắn, dịch chuyển ra từng chút một.
Trương Hạo Vũ vừa sợ hãi vừa khẩn trương nhìn về phía Thái Hòa, cuối cùng vẫn Thái Hòa tín nhiệm với chiếm cứ thượng phong. Hắn chủ động mở tay bàn ra.