Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 442 - Chương 442: Rời Khỏi

Chương 442: Rời Khỏi Chương 442: Rời Khỏi

Sau khi thái Hòa nhìn chung quanh, lại không có phát hiện người gác đêm.

Mặc dù trong nội tâm hơi kinh ngạc, bất quá hắn vẫn mở ra cửa chính, sau đó lại quay đầu lại kiểm tra xe một chút.

Hai cái bình xăng đều tràn đầy đấy, thân xe vừa được rửa sạch sẽ qua giống như mới, lộ ra rất sạch sẽ.

Trong nháy mắt sau khi mở ra rương trang bị, mặt sắc của Thái Hòa lại thoáng chốc cũng trở nên hết sức khó coi, phảng phất như rất uất ức vậy.

Hắn phản ứng đầu tiên tựu muốn đóng lại rương phía sau, bất quá vẫn là miễn cưỡng khống chế được loại xúc động này, mà là nhìn chằm chằm lạnh lùng vào rương phía sau.

Trong ba ngăn hành trang sửa sang lại tốt, cuộn mình lấy một gã thiếu niên dáng người gầy yếu, đúng là thằng Tủm, một thanh niên bệnh tâm thần...

Hắn híp mắt nhìn chằm chằm vào Thái Hòa, miệng một phát, lộ ra một nụ cười: “Khặc khặc, đại ca chào ngươi...”

“Lăn ra đây.” Thái Hòa tức giận nói.

Lúc đầu còn tưởng rằng ra đi thần

Khá tốt chính mình sớm kiểm tra rồi, bằng không thì không chừng mang hắn cùng nhau đi.

Mạch suy nghĩ của thanh niên bị bệnh tâm thần thật xoắn nha, người bình thường đâu cần phải làm như vậy, không biết làm người khác khó chịu hay sao?

“Đại ca không nha! Căn cứ theo ta quan sát mấy hôm nay, ta vẫn cảm thấy ngươi mới là quái vật lớn nhất. Ta quyết định đi theo bên cạnh ngươi, cùng ngươi thành lập tình nghĩa chiến hữu thâm hậu, sau đó...”

Thằng Tủm vừa leo ra từ trong rương phía sau xe, hai mắt vừa tỏa ánh sáng nhìn về phía Thái Hòa, hai tay giống như bị động kinh xoa xoa lẫn nhau.

Hắn cũng không biết đã trốn bao lâu ở trong rương sau xe, toàn thân dường như đều cứng ngắc lại.

Thái Hòa đang muốn mắng hắn, đột nhiên nảy ra một ý tưởng.

“Ngươi rất muốn biết đến tột cùng dị năng của ta là cái gì?” Thái Hòa giảm thấp xuống âm lượng hỏi.

Thằng Tủm hưng phấn gật gật đầu.

“Như vậy, ngươi ở lại nơi này, bảo hộ những người sống sót này, trợ giúp căn cứ sinh tồn này phát triển. Đợi thời điểm lần sau gặp lại, ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Thái Hòa rất là nghiêm túc nói.

Chuyện này cũng không xem như lừa gạt thằng Tủm, nếu như thằng Tủm thật có thể vẫn mãi ở lại nơi này tận tâm tận trách bảo vệ bọn hắn, ngược lại là hắn không ngại nói ra dị năng của chính mình.

Dù sao cũng chỉ có bốn chữ: Điều khiển con rối. Về phần thằng Tủm có thể suy nghĩ cẩn thận hay không nha... Vậy thì không liên quan chuyện của hắn rồi.

Một phương diện khác, thật ra dị năng của thằng Tủm rất mạnh, nếu hắn không phải một bệnh nhân tâm thần mà nói..., nhất định sẽ mạnh hơn nhiều so với hiện giờ.

Có hắn ở đây, Thái Hòa cũng có thể tạm thời yên tâm. Mặc dù tinh thần thằng Tủm thác loạn, bất quá làm việc vẫn tương đối đáng tin cậy đấy, thực tế thời điểm chiến đấu có thể nói hung hãn không sợ chết.

Bất quá người bình thường điều kiện này là sẽ không đồng ý đấy, nhưng mà thằng Tủm thì sau khi đang trầm tư một chút thì gật nhẹ đầu: “Được! Bất quá chúng ta cũng phải ước định rồi!”

Lúc này đến phiên Thái Hòa hơi tò mò rồi, hắn không nhịn được hỏi một câu: “Như thế nào ngươi chắc chắn là ta nhất định sẽ trở về?”

“Bởi vì ngươi là biến thái yêu thích tiểu loli! Nói không chừng còn biến thái thích biểu muội!” thằng Tủm không chút do dự trả lời, “Về phần ta nha, trước mắt ta đã thăng cấp thành thích Thái Hòa!”

“Con mịa nó ngươi mới là biến thái! Cách xa ta một chút!”

Lên xe Jeep từ từ chạy qua cầu bê tông, một bóng người xuất hiện ở trên ban công lầu hai.

Trong nháy mắt khi xe Jeep quẹo vào, Lý Nhã Phương cảm thấy mơ hồ Thái Hòa quay đầu lại, ánh mắt giữa hai bên dường như dán chặt vào lẫn nhau.

Chuyện này làm cho Lý Nhã Phương không khỏi hoảng hốt một trận, thời điểm sau khi nàng phục hồi lại tinh thần, xe Jeep đã nhanh chóng rời xa tầm mắt của nàng.

“Bảo trọng.”

Lý Nhã Phương hít hít cái mũi, thấp giọng nói ra.

“Chúng ta. . . Sẽ quay trở lại Sài Thành hay sao?” Ngồi ở vị trí kế bên tài xế Lê Bống vừa nhìn ngoài cửa sổ, vừa nói.

Thái Hòa gật nhẹ đầu: “Ờ, thành phố ở gần là thành phố Tây Đô và thành phố Biên Hòa, có khả năng tình huống không sai biệt lắm với Sài Thành, hơn nữa số lượng nhân khẩu tương đối ít, không có tất yếu phải đến đó.”

Yuna dựa vào thân thể phía trước, hỏi: “Hòa Ca, ngươi là muốn giúp Khá Bảnh đi tìm con của hắn hay sao?”

“Ặc. . .” Thái Hòa hơi trầm ngâm trong chốc lát, “Nếu như thuận tay mà nói...”

“Ta cảm thấy ngươi sẽ tìm đấy, bởi vì ngươi là người rất giữ chữ tín.” Yuna đột nhiên nói ra.

Trong nội tâm của Thái Hòa khẽ động, không khỏi ngẩng đầu nhìn thoáng qua kính chiếu hậu.

Nhìn qua Yuna trong kính rất yên tĩnh, bất quá Thái Hòa lại cảm giác, cảm thấy trên người Yuna có thêm vài phần bóng dáng trước kia.

Bất quá trạng thái nàng hơi mơ hồ không ổn định vậy, đoán chừng cũng là bởi vì nguyên nhân còn chưa tăng trưởng lên triệt để...

Xe Jeep lao nhanh một mạch, rất nhanh là đến gần khu công nghệ cao Quận 9.

Bình Luận (0)
Comment